Sống Cùng Biểu Tỷ (Dịch Fulll)

Chương 640 - Chương 645: Giả Làm Kẻ Lang Thang

 Chương 645: Giả Làm Kẻ Lang Thang Chương 645: Giả Làm Kẻ Lang Thang Chương 645: Giả Làm Kẻ Lang Thang

-

- Đúng vậy!!

Triệu Chỉ Vân phụ họa, sau đó cũng lên xe.

Tần Thiên cười cười bước lên, vừa lên, hắn đã nhận được cuộc gọi vừa nhìn là Tiêu lão gọi, kể từ sau cuộc so tài dị năng giả, lão rất ít tìm mình, hiện tại đột nhiên gọi đến, quả thật làm cho Tần Thiên ngoài ý muốn.

- Alo! Tiêu lão, tìm tôi có chuyện gì sao?

Tần Thiên hỏi.

- Ừm, ra ngoài nói đi, tôi đã phái xe tới cậu nhà đón cậu rồi!

Tiêu lão ở bên kia điện thoại nói.

- Tốt!

Tần Thiên cúp điện thoại, sau đó nói với Lý Phỉ Nhi.

- Anh có việc phải đi ra ngoài một chút, hôm nay không thể giúp em được, chờ buổi tối anh trở lại sẽ cùng em phá án.

Lý Phỉ Nhi gật đầu đáp ứng, hiện tại cũng tra không được gì, chỉ có thể đợi buổi tối rồi tính tiếp.

Ngay sau đó, nàng lái xe đưa Tần Thiên trở về nhà. Từ xa nhìn thấy một chiếc xe quân đội dừng trước cửa khu dân cư, tới đón Tần Thiên chính là người quen cũ Trương thiếu soái, Tần Thiên vừa nhìn đã thấy cu cậu cũng là tu luyện giải, thực lực đã đến Nhất tinh nhị giai, để cho hắn bất ngờ.

- Tần Thiên!

Là người quen cũ, Trương thiếu soái không khách khí, trực tiếp vỗ vai Tần Thiên, Tần Thiên cũng như thế.

- Đã lâu không gặp, thực lực của cậu lại mạnh hơn rồi.

Trương thiếu soái nhìn Tần Thiên giật mình nói, Tần Thiên mặc dù ẩn dấu hơi thở, nhưng trên người vẫn toát ra một loại khí tràng áp bách người.

- Cậu cũng không tồi, tiến bộ tu luyện rất nhanh.

Tần Thiên cười nói.

- Tôi bất quá chỉ là rèn luyện chút ít da lông, đi thôi, chúng ta lên xe, tư lệnh còn đang chờ cậu.

Trương thiếu soái nói, ngay sau đó hai người lên xe, hướng đến quân khu Giang châu.

Không lâu lắm, hai người đi tới trong quân khu, Trương thiếu soái dẫn Tần Thiên đi gặp Sở Văn Long.

Sở Văn Long đã đợi bên trong, nhìn thấy Tần Thiên tới thì đứng lên, mời Tần Thiên ngồi xuống, ngay sau đó ra lên cho người ở trong ra ngoài.

Tiêu lão nhìn Tần Thiên không khỏi gật đầu, trong mắt toát ra một tia tinh quang rung động, Tần Thiên đã không phải Tần Thiên ngày đó mới vào ngưỡng cửa tu luyện nữa. Giờ phút này, Tần Thiên cho hắn một loại áp lực mơ hồ; Tần Thiên nhìn Tiêu lão, cảnh giới Tứ tinh bát giai, sắp đột phá cửu giai, lúc trước vẫn không biết thực lực Tiêu lão, hiện tại rốt cuộc biết rồi, Tứ tinh bát giai, nếu mình dùng toàn lực đánh một trận... , hẳn có thể đánh một trận, nếu cuồng hóa thì... vậy thì không chừng có thể chiến thắng Tiêu lão.

- Sở gia gia lần này tìm tôi có chuyện gì?

Tần Thiên hỏi Sở Văn Long.

- Là như vậy, cậu bị sát thủ Thiên Đường treo giá, hiện tại gặp rất nhiều phiền toái, nên ta tìm cho cậu nhiệm vụ, để cậu có thể tạm thời tránh né những phiền toái này!

Sở Văn Long nhìn Tần Thiên cười nói,

- Cảm ơn Sở gia gia, không biết là biện pháp gì?!

Tần Thiên hỏi, mặc dù hắn có biện pháp tránh né những sát thủ này, nhưng nếu có một biện pháp khác, hắn rất nguyện ý tham khảo.

- Biện pháp này rất đơn giản, cho cậu đi bảo vệ một người!

Sở Văn Long nhìn Tần Thiên cười nói.

- Bảo vệ một người?

Tần Thiên nghi hoặc nhìn lão, không biết có ý gì.

- Kế hoạch là như vậy... !

Ngay sau đó, Sở Văn Long nói chi tiết kế hoạch cho Tần Thiên, Tần Thiên nghe xong nhất thời ngây dại, bởi vì kế hoạch này hoàn toàn giống với suy nghĩ của mình, còn kém một cơ hội, mà hiện tại sở Văn Long cho mình cơ hội này.

- Thật tốt quá, Sở gia gia, tôi cũng đang có ý này!

Tần Thiên nhìn Sở Văn Long cao hứng nói. ...

- Đúng rồi, Tương Tương đâu?

Tần Thiên nhớ đến việc Sở Tương Tương đã trở về quân khu, nhưng giờ không có một chút tin tức nào.

- Tương Tương đang đang bế quan tu luyện, tạm thời không thể gặp.

Sở Văn Long nhìn Tần Thiên nói, Tần Thiên gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu, hắn cũng không phải muốn dẫn Sở Tương Tương trở về, giai đoạn này, Sở Tương Tương ở đây an toàn nhất, Sở Văn Long chắc cũng nghĩ như vậy.

- Vậy không có chuyện gì thì tôi về trước.

Tần Thiên nhìn Sở Văn Long nói.

- Tốt, đi đi!

Sở Văn Long gật đầu, phất tay một cái ý bảo Tần Thiên rời đi.

- Tôi đưa cậu đi!

Tiêu lão nhìn Tần Thiên nói, sau đó theo Tần Thiên ra ngoài.

Đi xuống lầu, Trương thiếu soái đã đợi sẵn, hắn mở cửa xe chuẩn bị đưa Tần Thiên trở về, nhưng Tiêu lão lại ngăn cản, nhìn Tần Thiên nói:

- Có thể so với tôi một hai chiêu không?

Tần Thiên vừa nghe đã hiểu, Tiêu lão muốn thử thực lực của hắn như thế nào, Tần Thiên cười cười nói:

- Nếu Tiêu lão đã nói như vậy, tôi cung kính không bằng tuân mệnh rồi, hi vọng Tiêu lão hạ thủ lưu tình.

- Tốt, qua đây!

Tiêu nói xong dẫn theo Tần Thiên đi qua một bên, Trương thiếu soái cũng vội vàng đi theo, xem hai người tỷ thí.

- Ở chỗ này đi, tới đây, cậu tấn công ta!

Tiêu lão nhìn Tần Thiên cười nói, Tần Thiên gật đầu, không thể giả vờ không khách khí, trong nháy mắt cả người nhanh chóng đánh tới Tiêu lão, một quyền hung hăng đập tới, không chút nương tay.

Tiêu lão nhìn Tần Thiên đánh đến, nghiêm mặt, đưa tay lên, vững vàng bắt được quả đấm của Tần Thiên, dưới chân cũng không động một chút, đứng rất ổn định, đỡ đòn vô cùng dễ dàng.

- Lực đạo không đủ, lại đến!

Tiêu lão nhìn Tần Thiên thản nhiên nói, buông lỏng tay, Tần Thiên một cước hung hăng đá tới bộ ngực Tiêu lão.

Nhưng Tiêu lão né qua một bên, tránh được Tần Thiên tiến công, đưa tay lên nắm lấy bắp chân Tần Thiên, Tần Thiên lập tức ngã trên mặt đất. Hắn quay người một cái, sau đó đứng lên, cũng không tiến công nữa.

- Tiêu lão, tiểu tử không phải đối thủ của ngài, xin cam bái hạ phong!

Tần Thiên nhìn Tiêu lão cười nói.

Tiêu lão cũng nhìn Tần Thiên lắc đầu, khóe miệng lộ ra một nụ cười kỳ dị, nói:

- Giảo hoạt.

Tần Thiên tự nhiên biết Tiêu lão nói giảo hoạt có ý gì rồi, bất quá hắn không nói gì, chỉ cười hai tiếng.

Bên cạnh Trương thiếu soái còn đang đợi hai người đánh một cuộc chiến kinh thiên động địa, không nghĩ tới chỉ đơn giản như vậy đã kết thúc, nhất thời rất thất vọng.

- Đi thôi!

Tần Thiên nhìn Trương thiếu soái nói, ngay sau đó mở cửa đi lên xe, quay mặt ra ngoài xe nhìn Tiêu lão gật đầu báo cho biết, Tiêu lão cũng như thế. Ngay sau đó, Trương thiếu soái lên xe, lái xe đưa Tần Thiên trở về. ...

Bình Luận (0)
Comment