Sống Cùng Biểu Tỷ (Dịch Fulll)

Chương 650 - Chương 655: Thật Mạnh

 Chương 655: Thật Mạnh Chương 655: Thật Mạnh Chương 655: Thật Mạnh

-

- Tạp sát!

Lại tiếng vang của xương gảy lìa, cánh tay của hắn còn chưa nện vào Tần Thiên, đã bị Tần Thiên trước tung một tay đập vào xương bả vai, nhất thời để hắn cảm giác mình thật giống như bị thiết côn đập lên vai, cả người nghiêng về một phía, Tần Thiên buông lỏng tay, hắn ngã trên mặt đất.

- Quỳ xuống cho tao, nói xin lỗi mọi người, nếu không, tao giết mày!

Tần Thiên một cước dẫm trước ngực Gerry, nhìn hắn lạnh lùng nói.

- Hừ! Nói xin lỗi, tao không xin lỗi, người Hoa, đồ bỏ đi, Hoa Hạ ngu xuẩn, hahahaha... !

Gerry cười to.

- Rất tốt, mày không xin lỗi cũng được, vậy tao sẽ làm cho mày biết điều một chút, nói xin lỗi!

Tần Thiên cười lạnh như băng thật giống như đến từ Cửu U Địa Ngục, đột nhiên tất cả mọi người cảm giác cả người một trận rét run, thật giống như bị gió âm thổi qua.

Sau một khắc, trong tay Tần Thiên xuất hiện một thanh chủy thủ sắc bén, Tần Thiên buông chân ra, rồi hắn nhấc Gerry lên, mãnh liệt mở dây quần của hắn ra, lộ ra JJ.

- Mày muốn làm gì?!

Gerry nhìn Tần Thiên cầm dao găm đánh tới phía JJ của hắn thì sợ hãi hô.

- Hừ! Nếu mày không muốn nói xin lỗi, tao sẽ làm cho mày phải nói!

Tần Thiên vừa nói mạnh mẽ vung đao hướng tới JJ của Gerry.

- Không nên! Tao nói! Tao xin lỗi!

Gerry vội vàng hô lớn, gần như la hét, chết còn không sợ nhưng hắn sợ JJ bị cắt rụng, bởi vì chết là chuyện trong nháy mắt, nhưng nếu bị thiến rồi từ từ chết, vậy thì vô cùng thống khổ, hắn không muốn bị hành hạ đến chết.

- Hưu!

Dao găm của Tần Thiên chính xác dừng tại vị trí cách JJ của hắn một millimet, đao phong mạnh mẻ trực tiếp xé rách vùng da xung quanh JJ, máu tươi chảy ra, để cho Gerry kêu thảm, nhưng cũng may là không bị gảy.

- Hừ! Coi như mày thức thời, quỳ xuống cho tao, nói xin lỗi, dập đầu!

Tần Thiên vừa nói vừa ném Gerry ra.

Gerry nhìn Tần Thiên, khuôn mặt không cam lòng, nhưng nghĩ đến để cho nếu bị Tần Thiên cắt JJ mà chết, nhất thời quỳ xuống, hắn cũng không muốn bị nhục nhã tới chết.

- Tao nói xin lỗi, tao sai lầm rồi, người Hoa không phải đồ bỏ đi, là thần, chúng tao mới là đồ bỏ đi!

Gerry không tình nguyện nhìn chúng nhân nói, nói xong dập đầu trên mặt đất mấy cái sau đó mới ngẩng đầu lên, dưới đài mọi người thấy như vậy mới hết giận, rối rít vỗ tay bảo hay.

Giờ phút này, tên đầu đinh từ trên đài nhìn tình huống, thầm nghĩ không tốt, tình huống bây giờ là Tần Thiên thắng nếu Tần Thiên thắng, vậy quyền tràng có thể bị bồi đến chết, bởi vì mọi người khá hơn chút đều đặt cược trên trăm vạn, một bồi hai mươi, tiền bọn họ kiếm được những ngày qua đều phải bồi đi vào.

- Mau, đi gọi Trịnh Thiếu tới đây, tụi mày tới đây cho tao, ngăn cản tên kia, không cho hắn giết Gerry!

Tên đầu đinh phân phó đám tiểu đệ nhanh chóng vọt tới đài thi đấu.

Gerry không cam lòng dập đầu, quay đầu lại nhìn Tần Thiên rất oán hận một chút nói:

- Tao nhất định sẽ báo thù đấy!

- Hừ! Phải không, nhưng mày không có cơ hội!

Tần Thiên lạnh lùng nói, Gerry nhất thời kinh hãi, nhưng còn không kịp phản ứng, đầu của hắn đã bị Tần Thiên bắt được, trực tiếp kéo xuống, máu tươi phun ra như suối bay đầy trời.

Người dưới đài chết lặng nhìn Tần Thiên, qua một chút lâu mới phục hồi tinh thần, tận tình hoan hô, bởi vì bọn họ thắng, thắng tiền, thắng rất nhiều tiền, mọi người hưng phấn muốn chết, rối rít đi về chỗ đặt cược.

Tên đầu đinh vốn còn muốn mang người xông lên, những khi thấy Tần Thiên kia tàn nhẫn giết người, hắn trực tiếp ngừng lại, không dám tiến lên, những nhân viên làm việc đặt cược cũng u mê, căn bản không đủ tiền bồi.

Giờ phút này, Trịnh Sáng vừa lúc chạy tới, thấy một màn như vậy tức gần chết, mới vừa rồi thằng em bị đá rồi thôi đi, giờ lại thấy trọng kim của mình cũng đi theo quyền Vương bị giết rồi mà thường hết, hơn nữa còn là người mà hắn hận nhất, Tần Thiên làm.

- Mẹ nó, chuyện gì xảy ra, ai dẫn hắn tới đây?!

Trịnh Sáng chỉ vào Tần Thiên trên đài nhìn đám những người bên cạnh giận dữ hét, mọi người bị hù không dám nói lời nào, một người trong chỉ chỉ tên đầu đinh.

- Mẹ nó, thành sự không có bại sự có thừa!

Trịnh Sáng nhìn tên đầu đinh quát, mới vừa rồi cô gái mà tên đầu đinh gọi tới đá JJ của mình, thiếu chút nữa sẽ phá hủy hạnh phúc nửa đời sau của hắn.

Giờ phút này, tên đầu đinh cũng nhìn thấy Trịnh Sáng tới, khi thấy sắc mặt đối phương muốn giết người, hắn run rẩy không thôi nhưng không có biện pháp, chỉ có thể kiên trì đi tới.

- Hừ! Mẹ nó, mày tìm kẻ lang thang ở đâu ra thế, thằng chó chết này, mày không biết no là Tần Thiên à?

Trịnh Sáng nhìn tên đầu đinh giáo huấn, nếu không phải hiện tại muốn dùng người, hắn đã sớm giết tên này rồi.

- Cái gì! Hắn là bang chủ Thiên Bang, Tần Thiên!

Tên đầu đinh vừa nghe cũng u mê, mẹ nó, mình lại bắt bang chủ Thiên Bang lại đây, chuyện gì đang xảy ra vậy?

Bang chủ Thiên Bang lại không chuyện gì đi giả làm kẻ lang thang chơi, có bệnh hay sao, lại đùa chơi chết mình, tên đầu đinh hối hận không thôi.

- Nói nhảm, không phải hắn thì còn có ai lợi hại như thế.

Trịnh Sáng nhìn tên đầu đinh ngu ngơ, giận quát.

- Thật xin lỗi, Trịnh Thiếu, em chưa từng thấy hắn làm sao biết, em đâu ngờ một lão Đại xã hội đen lại đi giả bộ làm kẻ lang thang.

Tên đầu đinh buồn bực.

Trịnh Sáng nghe cũng thế, ai biết Tần Thiên lại có thể biết nhàm chán như vậy chứ, đi giả bộ làm kẻ lang thang.

- Trịnh Thiếu, vậy chúng ta làm sao đây, mới vừa rồi toàn bộ mọi người đều đặt Tần Thiên thắng, thô sơ giản lược tính toán, nếu bồi thường tiền thì... chúng ta phải bồi thường đến gần hai trăm triệu.

Tên đầu đinh vừa run vừa nói.

Trịnh Sáng nghe thế, mặt đen như Bao công, vốn đang không có gì, không nghĩ tới lại phải bồi tiên nhiều như vậy.

- Ba!

Trịnh Sáng giận tát tên đầu đinh một cái, đánh cho hắn ngã trên mặt đất.

Trong góc cách đó không xa, tên mập vốn muốn đi qua tìm Trịnh Sáng, nhưng khi thấy tình huống này thì trực tiếp bỏ chạy.

Tên đầu đinh bị Trịnh Sáng tát té trên mặt đất cũng không dám động, vẫn phát run, trong lòng cầu nguyện Trịnh Sáng đừng vì thế mà giết mình.

- Mẹ nó!

Trịnh Sáng mắng thêm một câu, vốn mấy ngày nay kiếm được vài chục triệu, không nghĩ tới tân tân khổ khổ chừng mấy ngày, trong một đêm trở lại như trước, tiền kiếm được phải phải bồi ra ngoài, rồi lại thua lỗ một số tiền lớn.

- Hừ! Khốn kiếp, lại dám tới chỗ của tao quấy rối, tao sẽ cho mày có đi mà không có về!

Trịnh Sáng nói, vốn muốn giết Tần Thiên, nhưng vẫn giết không được. Hiện tại, nếu Tần Thiên tự mình đưa đến, vậy tốt lắm, một người giết không được, một nhóm người thì sao?

Dù sao đây cũng là hang ổ của mình.

Bình Luận (0)
Comment