Sống Cùng Biểu Tỷ (Dịch Fulll)

Chương 651 - Chương 656: Thân Phận Bại Lộ

 Chương 656: Thân Phận Bại Lộ Chương 656: Thân Phận Bại Lộ Chương 656: Thân Phận Bại Lộ

- Đi nói cho mọi người, trận tiếp theo, Tần Thiên một người đối chiến năm người, một bồi một trăm, khi đó những người vừa thắng tiền chắc chắn sẽ đặt cược!

Trịnh Sáng nhìn tên đầu đinh trên mặt đất phân phó, sau đó xoay người đi tìm Phong Vô Dật.

- Vâng!

Tên đầu đinh vội vàng nói, đi tới phía đài thi đấu, hắn định cho cô gái đẹp kia lên sân chủ trì nhưng cô ta bị cử động máu tanh của Tần Thiên dọa sợ, chết cũng không dám đi tới, không thể làm gì khác, hắn đành tự mình đi.

- Tốt! Các vị, chúng ta đầu tiên chúc mừng tân tấn quyền Vương, Sát Thần; Đồng thời trận tranh tài tiếp theo càng thêm phấn khích, Sát Thần một mình đối chiến năm người, tỉ lệ đặt cược một bồi một trăm!

Tên đầu đinh cầm lấy Microphone lớn tiếng tuyên bố, nói xong vội vàng xuống đài, miễn cho bị Tần Thiên giết.

Người dưới đài nghe thể cũng nổi điên, một đối năm, một bồi một trăm, tỉ lệ đặt cược này thật to.

Tần Thiên nghe vậy âm thầm cười lạnh, xem ra mình đã làm rối loạn kế hoạch của chúng, chúng chuẩn bị giết mình đây, chỉ tiếc cho đám ngu ngốc này không biết mình là ai, cho rằng tùy tiện tìm một vài người tới thì có thể giết mình, quá ngây thơ rồi.

Đang suy nghĩ, ánh mắt Tần Thiên đột nhiên căng thẳng, bắn ra hai đạo tinh quang nhìn lại phía cửa nơi xa.

Giờ phút này trong đó, năm người mặc áo đen đi ra, từng người nhìn quan khoảng bốn mươi năm mươi, trên người tản ra năng lượng hơi thở toàn bộ đều ở cảnh giới Tứ tinh.

- Ta đcm nó, khó trách!

Tần Thiên nhìn đi năm người đi ra đã hiểu, thân phận của mình đã bị bại lộ, tìm năm cao thủ tới đây giết mình, đây rốt cuộc là ai, thoáng cái tựu xuất năm cao thủ ra ngoài, bối cảnh tuyệt đối không đơn giản, hơn phân nửa là đại gia tộc, xem ra mình phải cẩn thận.

- Hư!

Tần Thiên thầm kêu không tốt, mình bại lộ, vậy thì Lý Phỉ Nhi đi cùng mình tất nhiên cũng bị bại lộ, không biết em ấy giờ thế nào.

Nghĩ tới đây, Tần Thiên lập tức để cho BaBaca tìm tung tích của Lý Phỉ Nhi.

BaBaCa nói cho Tần Thiên biết, Lý Phỉ Nhi tạm thời không chuyện gì, nhưng đang ở một chỗ cố định không di chuyện, chắc đang bị nhốt.

- Mẹ nó!

Tần Thiên thầm mắng một câu, lập tức lấy điện thoại ra, vừa mở điện thoại lên, danh sách cuộc gọi nhỡ hiện ra, tất cả đều là Phạm Kiến gọi.

Tần Thiên nhìn một chút tạm thời không để ý tới, ngay sau đó phát tin tức ra ngoài, gọi cho Lăng Vũ bảo cho cô mang người đi tới đây cứu Lý Phỉ Nhi.

Sau đó gọi cho Phạm Kiến, nhưng không ai bắt máy.

Tần Thiên đột nhiên nghĩ đến việc vừa rồi cha con Phạm Kiến bị trói đi, cũng không biết hiện tại thế nào.

Trong lúc Tần Thiên đang suy nghĩ, năm người kia đã lên đài, đám người phía dưới giờ phút này hoan hô, mọi người mới vừa thắng tiền nên rất vui sướng.

Tần Thiên muốn một người chiến năm, quá kích thích, rất nhiều người muốn nhìn xem hắn có thể chiến thắng hay không, như vậy thì bọn họ có thể kiếm được rất nhiều tiền, cho nên rất nhiều người lần nữa cược phía Tần Thiên.

Dĩ nhiên, cũng có người bắt năm người mới đến, bởi vì bọn hắn nghĩ Tần Thiên có lợi hại cũng không thể chống lại nhiều người.

Năm người lên đài lập tức bao vây Tần Thiên lại, mỗi người đứng lại một phương vị, ngăn cản trước mặt và sau lưng Tần Thiên, rõ ràng muốn giết chết hắn.

- Cũng được đấy, không tệ, rất cường đại, bọn mày là người của gia tộc nào?

Tần Thiên nhìn năm người hỏi.

- Một người sắp chết như mày không cần thiết phải biết!

Mở miệng là một lão giả trọc đầu đứng đối diện Tần Thiên, trên đầu thật giống như thoa mỡ bóng loáng phản chiếu cả ánh đèn, bộ râu dê trên mép, bộ dáng có chút hèn mọn, nếu có thêm cái kính đen thì thật xứng đôi... nhìn thật giống như lão thầy bói mù.

- Nếu bọn mày đã nói tao là một người chết, vậy bọn mày còn có cái gì không dám nói đó, chẳng lẽ bởi vì sợ không chết tao, ngược lại bị tao giết, sau đó đi trả thù gia tộc của bọn mày, vậy gia tộc của bọn mày cũng quá bỏ đi rồi.

Tần Thiên nhìn lão rùa thần trước mặt kinh thường nói.

- Hừ! Miệng lưỡi lợi hại, chúng tao sao lại sợ một tên tiểu tử chưa dứt sữa như mày? Đã như vậy, tao đây sẽ nói cho mày biết, tránh cho mày chết không nhắm mắt, là con ma hồ đồ, chúng tao là người Phong gia!

Lão trọc lạnh lùng nói.

- Ồ, thì ra là Phong gia, tao nói là ai có lá gan này thì ra là đám bại trận chúng mày. Làm sao, gia tộc của bọn mày ngại người chết còn chưa đủ nhiều à, lại phái đám bỏ đi bọn mày đến giết tao?

Tần Thiên nhìn mấy người này khiêu khích nói.

- Hừ! Tiểu oa nhi miệng lưỡi bén nhọn, để tao bắt mày quỳ xuống cầu xin tha thứ!

Lão trọc cả giận quát.

Giờ phút này, trong phòng VIP của quyền tràng nhìn xuyên thấu qua cửa sổ, Trịnh Sáng, Ngô Giang còn có Phong Vô Dật nhìn hết thảy bên dưới.

- Tần Thiên, lần này tao phải làm cho mày có đi mà không có về, tao cũng không tin mày lợi hại như vậy, chạy trốn cũng không được, lần này tao nhất định phải làm cho mày chết ở đây!

Phong Vô Dật lạnh lùng nói

Sau khi Trịnh Sáng nói cho hắn Tần Thiên tới, hắn lập tức an bài năm Trưởng lão đến giết Tần Thiên, đồng thời an bài chôn đại lượng thuốc nổ dưới đài thi đấu, nếu các Trưởng lão giết không chết, vậy thì nổ chết hắn, đám thuốc nổ kia đủ phá hủy một tòa nhà cao chọc trời, nổ chết Tần Thiên không có vấn đề.

- Đúng rồi, Phong thiếu, người đàn bà kia của Tần Thiên làm sao bây giờ?

Lúc này, Trịnh Sáng nhắc nhở, hắn mới vừa mới nhìn thấy Tần Thiên, đã lập tức đi điều tra cô gái quen mặt đi cùng kia, kết quả phát hiện cô gái đó là người của Tần Thiên, nên lập tức nói cho Phong vô dật.

- Hừ! Con ả kia sẽ có chỗ trọng dụng, mày dẫn nó tới đây cho tao, tao muốn Tần Thiên tận mắt nhìn người con gái của mình tao cầu xin tha thứ dưới háng của, hahaha... !

Phong Vô Dật nói xong phá lên cười, vẻ mặt cực kỳ dữ tợn, thoạt nhìn rất dọa người.

- Vâng!

Trịnh Sáng vội vàng đi phân phó tiểu đệ bên cạnh dẫn Lý Phỉ Nhi tới.

Giờ phút này, trong tầng hầm kế bên quyền tràng dưới mặt đất.

Vừa ra khỏi phòng, Lý Phỉ Nhi bị buộc chặc trên ghế, bên cạnh có Phạm Kiến và Phạm Tăng cũng bị trói, miệng ba người bị nhét một cục vải to, một câu nói cũng nói không được, chỉ có thể kêu ô ô.

Lý Phỉ Nhi nhìn hoàn cảnh bốn phía chung quanh, cũng không biết đây là đâu, lặng lẽ dùng sức, chuẩn bị bức đứt sợi dây, lúc này mình nên rời đi, gọi đồng nghiệp tới.

Đang suy nghĩ thì đột nhiên cửa phòng mở ra, mấy tên lưu manh đi vào hướng tới Lý Phỉ Nhi.

Bình Luận (0)
Comment