Bất quá đợi một hồi mà không nghe có tiếng vang lên.
Trong nháy mắt, hai mươi sáu phần tử khủng bố đột nhiên từng người từng người đầu chia lìa tại chỗ, máu tươi phun ra xối xả, phần tử khủng bố cầm súng chỉ vào Lâm Hiểu Di lại càng trực tiếp bị chém ngang eo, đầu mục phần tử khủng bố còn sống duy nhất thì bị đánh hôn mê bất tỉnh, trở thành người sống duy nhất lưu lại.
Học sinh trong lễ đường nhìn một màn quỷ bí, toàn bộ trợn mắt hốc mồm, đây là thiên thần hiển linh xuống tới tựu bọn họ sao.
- Lão bà, tại sao em lại khóc!
Âm thanh quen thuộc của Tần Thiên ở vang lên bên tai Lâm Hiểu Di, sau một khắc, giúp ở nàng chặt đứt sợi dây trên người.
- Ô ô... !
Lâm Hiểu Di khóc lớn trực tiếp nhào vào rồi trong ngực Tần Thiên, ôm Tần Thiên khóc rống lên, khóc không thành tiếng.
Tần Thiên cười cười, vỗ vỗ phía sau lưng Lâm Hiểu Di, nhẹ giọng nói:
- Anh sẽ không để cho nữ nhân của mình chịu bất cứ thương tổn gì, trừ phi bước qua xác của anh. .
Lâm Hiểu Di nghe Tần Thiên nói những lời này, cả người chấn động.
Giờ phút này, Lương Văn Đạo phía ngoài thấy Tần Thiên ôm lấy Lâm Hiểu Di, nhất thời vỗ ngực thở phào nhẹ nhõm, Tần Thiên không để cho lão thất vọng, chỉ mành treo chuông a.
- Mau, phái ra chuyên gia đi vào hủy bom, Y Sinh đặc công vào đi cứu người, lập tức sơ tán học sinh, những người khác duy trì trật tự!
Lương Văn Đạo chưa quên lời Tần Thiên nói, phân phó đặc công đi vào, lập tức, số lượng lớn đặc công xông ào vào trong sân trường, những phụ huynh thấy phần tử khủng bố té xuống cửa sổ, Lâm Hiểu Di được cứu, đặc công tiến vào, đã biết không có chuyện gì rồi, nhất thời mừng rỡ vỗ tay.
- Tốt lắm, đừng khóc, chúng ta lúc này rời khỏi, bị thấy được sẽ không tốt.
Tần Thiên nhẹ giọng nói bên tai Lâm Hiểu Di, ngay sau đó muốn mang theo Lâm Hiểu Di rời khỏi, nhưng trong nháy mắt này, sắc mặt Tần Thiên đột nhiên đại biến, mạnh mẽ quay đầu lại, chiến kiếm xuất hiện, bổ ra một kiếm bay thẳng đến trong hư không.
- Hưu!
Kiếm quang màu đỏ như máu khổng lồ phá không bay thẳng đến lên trời, đồng thời trong hư không, một đạo năng lượng to lớn màu trắng chớp hiện ánh sáng, đụng vào kiếm quang màu đỏ như máu.
- Oanh!
Tiếng nổ mạnh kinh khủng vang lên, trong nháy mắt, trên bầu trời xuất hiện một tia lửa hoa mỹ, cực kỳ khổng lồ, để tất cả mọi người giật mình, một bóng người màu trắng từ trên không trung rơi xuống, rơi vào phía trước Tần Thiên hơn mười thước, y phục cả người màu trắng nịt dùng, mang theo mặt nạ Khô Lâu màu trắng, phía sau đeo một thanh kiếm, chân sau quỳ trên mặt đất nhìn Tần Thiên, nhìn thân hình thì là một người đàn ông.
- Đúng vậy, có chút thực lực!
Người đàn ông mặc đồ nhìn Tần Thiên khen ngợi
Sau khi bạch y nhân xuất hiện, sau một khắc, trong hư không xuất hiện thêm một hắc y nhân, hắc y nhân và bạch y nhân có bề ngoài giống nhau như đúc, chẳng qua là vóc người kiều diễm linh lung, có lồi có lõm, là một phụ nữ.
Hai người xuất hiện, một cổ hơi thở kinh khủng bạo phát ra, thực lực hoàn toàn hơn Tần Thiên, đạt tới tứ tinh cấp sáu trở lên.
Nhưng hai người xuất hiện còn chưa đủ, sau một khắc, ba đạo nhân ảnh hiện ra hai bên trái phải Tần Thiên, một người trong đó tóc vàng mắt xanh, một cao một thấp, trang phục thật giống như cao bồi miền Texas; Một người khác là da thịt cả người bạo tạc có khuôn mặt tính chất Á Châu, diện mạo dữ tợn, thật giống như đồ tể giết heo, hai tay không, cái vũ khí gì cũng không có, nhưng bộc phát ra hơi thở cũng không thể thấp hơn mấy người phía trước.
- Mười tỷ Dollar, hôm nay sẽ phải tới tay!
Khuôn mặt Á Châu đầy dữ tợn mở miệng lên tiếng, tiếng nói rất đông cứng, hình như cũng không quá rành tiếng Hoa.
Tần Thiên liếc mắt một cái đã nhìn ra, đám người này là sát thủ Thiên Đường, sát khí trên người vô cùng nặng, thực lực cũng rất cường hãn, Tần Thiên lần đầu tiên cảm giác được áp lực vô cùng khổng lồ, bất quá trong lòng cũng rất khát vọng chiến đấu, có loại cảm giác nhiệt huyết sôi trào.
Đám người này hẳn là đám người mà Tây Đảo Hợp thả ra tin tức bản thân hấp dẫn tới kia, đoán chừng cũng là năm vị trong top mười sát thủ của tổ chức sát thủ Thiên Đường theo lời Lăng Vũ rồi.
- Hiểu Di, em mau rời khỏi, nơi này giao cho anh!
Tần Thiên nhìn Lâm Hiểu Di, Lâm Hiểu Di rất nghe lời gật đầu. Dặn dò Tần Thiên cẩn thận một chút, ngay sau đó liền rời khỏi, nàng biết đứng ở bên cạnh Tần Thiên chỉ làm cho Tần Thiên thêm phiền toái.
- Lăng Vũ, cô tránh ra, đi bảo vệ những học sinh kia an toàn rút lui!
Tần Thiên quay đầu lại nói với về phía Lăng Vũ đang phân phó Tử Lý rồi đi tới đây, Lăng Vũ nhất thời dừng bước.
- Năm người, rất tốt, chúng ta đổi nơi chiến đấu, thế nào!
Tần Thiên nhìn năm người trước mặt, đề nghị.
- Không, chúng ta không đánh với ngươi, chúng ta chỉ nhìn ngươi tự sát, nếu không nghe lời, chúng ta sẽ giết hết những học sinh ở nơi này.
Người có vóc dáng thấp nhìn Tần Thiên lạnh lùng nói, đưa tay chỉ chỉ, trên nhà cao tầng phía ngoài trường học, hai người cầm lấy hoả tiễn nhằm ngay vào lễ đường, Tần Thiên vừa nhìn, sắc mặt nhất thời đại biến, đám người này lại vô sỉ như vậy.
Bất quá sau một khắc, sắc mặt Tần Thiên khôi phục bình thường.
- Thật sao, vậy các ngươi giết đi!
Tần Thiên nhìn bọn hắn bình tĩnh cười nói, ngay sau đó đi qua bên cạnh.
Người có vóc dáng thấp thấy Tần Thiên không nghe lời, sắc mặt nhất thời giận dữ, vung tay lên, ý bảo người phía sau bắn hỏa tiễn, bất quá hỏa tiễn lại chậm chạp không có bắn tới, năm người đồng thời nhìn lại phía sau, thấy hai người bọn họ an bài giờ phút này đang bị người ta ném xuống từ mái nhà, một nữ nhân mặc đồ cổ trang đứng ở mái nhà nhìn bọn họ, bọc mạng che mặt thấy không rõ lắm, sắc mặt năm người đồng thời đại biến.
- Làm sao, các ngươi không giết ta nữa à, ta đang tốt lắm đây!
Tần Thiên đứng ở đằng xa hướng về phía năm sát thủ hô to.