Tin tức Tần Thiên chết đi trong nháy mắt đã truyền ra, trong lúc nhất thời, gió nổi mây phun, các đại gia tộc quả thật giải hận, giết Tần Thiên lâu như vậy cũng không giết được, lần này rốt cục chết rồi, mọi người hận không thể mua pháo pháo hoa để ăn mừng.
Đế đô Tần gia, Tần lão gia tử giận dữ, Phương Ngôn không tiếc bất cứ giá nào đuổi bắt sát thủ sát hại Tần Thiên, cùng lúc đó, Côn Luân Tiên Cung cũng lên tiếng, treo giải thưởng rất cao cho ai tìm được người chủ sự sau màn sát hại Tần Thiên.
Đế đô, Tề gia.
- Nãi nãi, Tần Thiên ca ca thật bị giết chết rồi sao!
Triệu Tiểu Nhã vẻ mặt nước mắt lưng tròng nhìn lên trước mặt Tề gia lão thái thái hỏi, giờ phút này Triệu Tiểu Nhã thoạt nhìn thành thục hơn rất nhiều, thân cũng cao hơn rất nhiều, vóc người so với trước kia thì càng thêm hoàn mỹ, trước sau lồi lõm.
- Ai! Tiểu Nhã, lần này hẳn là sự thật!
Tề gia lão thái thái cảm thán đáp lời, không ngờ Tần Thiên lại cứ như vậy bị giết, bà vốn còn muốn dựa vào quan hệ giữa Tần Thiên và Triệu Tiểu Nhã để hai nhà liên thủ, Tần gia có thể bình định nội loạn, không ngờ lại xảy ra chuyện như vậy, thật khó tin.
- Ô ô ô... Tần Thiên ca ca, tại sao anh bỏ lại tiểu Nhã đâu rồi, tiểu Nhã hiện tại có năng lực rồi, có thể giúp anh rồi, tại sao anh đi như vậy chứ.
Triệu Tiểu Nhã khóc, vẻ mặt tuyệt vọng.
Tề gia lão thái thái ở một bên nhìn, cũng không biết nói cái gì cho phải.
- Tần Thiên ca ca, anh yên tâm, tiểu Nhã nhất định sẽ báo thù cho anh đấy!
Triệu tiểu Nhã một bên khóc một bên căm hận nói. ...
- Cô cứ đi như vậy sao!
Trên một đỉnh núi khác, một cô gái mặc đồ trắng nhìn lên trời yên lặng, trên mặt hiện ra bi thương vô hạn.
- Khốn kiếp, lại cứ đi như vậy, quá không phụ trách rồi!
Một cô gái mặc đồ hồng bên cạnh cả giận nói, hốc mắt hồng hồng. ...
Nửa tháng sau, Thiên Nam thị.
Nhân viên mở một bao bưu kiện ra, mở ra thấy cái hộp bên trong, móc ra một chiếc nhẫn đồng xanh tạo hình theo phong cách cổ xưa từ trong đó, tùy ý ném ở một bên, ngay sau đó khởi động xe gắn máy rời khỏi.
Sau khi nhân viên bưu kiện rời đi, chiếc nhẫn đồng xanh phát ra một đạo ánh sáng, sau một khắc, một nam sinh anh tuấn liền trống rỗng hiện ra, một tay nhặt chiếc nhẫn lên, mang vào trên ngón trỏ tay phải.
- Ha ha, bổn suất ca trở lại đây.
Tần Thiên nhìn lên trời, vẻ mặt cười tà, cố ý ngẩng đầu bốn mươi lăm độ nhìn lên trời vô, tạo dáng ưu buồn.
Chỉ tiếc, không ai nhìn thấy loại biểu tượng đau dạ dày này, cho dù nhìn thấy cũng sẽ bị người khinh bỉ, đầu năm nay, lại còn có người làm ác động như vậy, ngươi cho rằng ngươi là gái xinh à.
- Đúng rồi, xem thử coi mình đang ở chỗ nào!
Tần Thiên móc ra một tờ giấy từ trong túi tiền, đây là nhiệm vụ Sở Văn Long cho hắn, hắn còn chưa có nhìn đây.
- Đường cái Hương Tạ Lệ, khu biệt thự Phong Đan Bạch Lộ Lâm, kháo, đây là nước Pháp hay là Thiên Nam thị thế!
Tần Thiên nhìn địa chỉ phía trên buồn bực, đang ở Hoa Hạ mà ta.
Nhìn xong địa chỉ, Tần Thiên đi ra ngoài hẻm nhỏ, ra khỏi hẻm nhỏ, chính là đường cái.
Thiên Nam thị là một khu vực thành thị bên cạnh Quang Châu thị, thuộc về khu kinh tế trọng điểm, chiếm một tỉ trọng gần như phân nữa cho cả tỉnh, có thể thấy được kinh tế Thiên Nam thị phát triển như thế nào.
Tần Thiên lần đầu tiên tới Thiên Nam thị, mịt mờ ngẩng đầu nhìn trời, quả thật là nơi nào cũng không biết, rất là xa lạ.
Tần Thiên nhìn một chút, gọi một chiếc taxi.
- Bác tài, đi chỗ này!
Tần Thiên đưa mặt tờ trong tay tới cho tài xế.
Tài xế là một người trung niên bốn mươi mấy tuổi, để tóc húi cua, bộ dạng nhìn qua rất đàng hoàng, nhận lấy tờ giấy của Tần Thiên nhìn vào, vừa xem Tần Thiên một chút, rất khó tin, đây là khu vực phú hào nha, làm sao cái thằng côn đồ cắc ké trước mặt lại đến nơi đó.
Bất quá là tài xế cũng không hỏi nhiều, dù sao ông ta lái xe chỉ để kiếm tiền.
Ngay sau đó, tài xế chở Tần Thiên đến khu biệt thự Phong Đan Bạch Lộ Lâm.
Nửa giờ sau, xe liền dừng ở cửa khu biệt thự.
- Tám mươi lăm đồng, cám ơn!
Tài xế nói.
- Không cần thối!
Tần Thiên trực tiếp ném một trăm đồng tiền cho tài xế, sau đó mở cửa xe đi xuống, tài xế rất cao hứng, không ngờ Tần Thiên hào phóng như vậy, chắc là người nơi này thật, hoặc là có bạn bè thân thích ở chỗ này.
Tần Thiên nhìn một chút khu biệt thự trước mặt, chỗ này, đủ sang, xe mới vào cũng sang trọng, cấp bậc thấp nhất cũng là [BMW], ngươi chạy Toyota, quả thật sự rất ngại đi vào, Tần Thiên ngồi xe taxi tới đây cũng bị người vây xem rồi.
- Móa, ánh mắt gì đây, lão tử cũng là người mười mấy ức trên người nha.
Tần Thiên buồn bực, nhưng ai mà tin, toàn thân trang phục và trang sức trên người ngươi cộng lại không tới một trăm đồng, ngươi còn không biết xấu hổ nói tài sản của mình đến mười mấy ức, người ta nhổ vào.
Nhìn cửa phía trước một chút, Tần Thiên ngay sau đó đi vào bên trong.
- Đứng lại, đang làm gì!
Nhân viên an ninh lập tức đi tới, ngăn cản Tần Thiên, nhìn lướt qua Tần Thiên, thần sắc khinh thường.
- À, tôi tới tìm người, đây là địa chỉ, anh có thể nói cho tôi đây là ở đâu không?
Tần Thiên nhìn nhân viên an ninh, đưa tay vào tay áo lấy tờ giấy ra, đưa cho người ta.
Nhân viên an ninh nhận, tùy ý nhìn một chút, trực tiếp ném trở về cho Tần Thiên nói:
- Nhìn cậu như vậy, không giống như người tốt, không phải tới trộm đồ đó chứ.
Tần Thiên vừa nghe, mặt nhất thời biến sắc, vốn không muốn so đo với loại người nhìn mặt mà bắt hình dong này, không ngờ con hàng này chủ động tìm đánh mặt.
- Anh nói gì, miệng để sạch sẽ tí đi, lập tức xin lỗi tôi, nhanh!
Tần Thiên nhân viên an ninh ninh lạnh lùng nói.
- Hừ! Tôi nói thì thế nào, cậu vốn không giống người tốt, quỷ quỷ túy túy, tùy tiện đưa một địa chỉ để kiếm cớ đi vào trong đó trộm đồ, loại người như cậu, tôi thấy rất nhiều, đến từ nơi nào thì lăn trở về nơi đó đi, ít quấy rối ở chỗ này cho tôi, có tin tôi báo cảnh sát bắt cậu hay không.