Sống Cùng Biểu Tỷ (Dịch Fulll)

Chương 676 - Chương 681: . Tống Chấn Đông

 Chương 681: . Tống Chấn Đông Chương 681: . Tống Chấn Đông Chương 681: . Tống Chấn Đông

Trong nháy mắt để một đám hộ vệ cảm thấy muốn ói, con em của mày, người nào thích con trai như mày, lão tử đến đây để giáo huấn mày đó, có được hay không, tên Gay chó chết.

- Hừ! Tiểu tử, chúng ta phụng mệnh Đại tiểu thư đến đây giáo huấn mày, hiện tại cấp tốc quỳ xuống xin lỗi, hoặc là biết điều một chút thì cút đi, hoặc là bị tụi tao đánh một bữa, sau đó ném xuống, mày chọn cái nào!

Một hộ vệ nhìn Tần Thiên nói.

- Tao chọn điều thứ ba!

Tần Thiên cười nói.

- Không có điều thứ ba!

Hộ vệ nói.

- Thật sao, rất nhanh thì sẽ có!

Tần Thiên cười nói.

Trong phòng bếp, Kiều Hi đang đang chuẩn bị cơm trưa, một nữ hầu vội vã chạy đi vào, nói cho Kiều Hi việc Tống Thiến chuyện kêu hai mươi người đi dạy dỗ Tần Thiên , Kiều Hi vừa nghe, lập tức buông xuống đồ trong tay, nhanh chóng lao ra ngoài, trong lòng âm thầm gấp gáp, phái một đám hộ vệ đi dạy dỗ Tần Thiên, nhất định sẽ gây ra tai nạn chết người.

- A!.

- Thình thịch!.

Kiều Hi vừa đến đại sảnh đã thấy đám hộ vệ kêu thảm lăn xuống từ trên cầu thang, sưng mặt sưng mũi, bộ dáng khó coi, có mấy người đang quỳ trên mặt đất cầu xin tha thứ.

Mà Tần Thiên thì rất thích ý ngậm một điếu thuốc, ngồi ở sau lưng một hộ vệ nhìn chằm chằm Tống Thiến đang lạnh run...

- Đây là tình huống gì?

Kiều Hi cả kinh hô.

Một hộ vệ cũng đứng không vững, Tần Thiên đây phải mạnh như thế nào chứ.

- Không tệ, tìm người đánh tôi, tôi làm như thế nào giáo huấn cô đây, cô nói xem, là đánh mông, hay là đánh mông nhỉ, vẫn đánh mông chứ nhỉ.

Tần Thiên nhìn Tống Thiến dương dương tự đắc lắc tay, khuôn mặt hiện ra nụ cười, thoạt nhìn cả người lẫn vật vô hại, nhưng Tống Thiến lại bị hù gần chết.

- Tôi... Tôi không dám, anh không nên đánh tôi!

Tống Thiến nhìn Tần Thiên sợ hãi nói, không ngờ Tần Thiên lợi hại như thế, trực tiếp đánh bại mười mấy hai mươi hộ vệ, Tần Thiên này rốt cuộc là ai mà lợi hại như thế, những người hộ vệ này của mình bình thường đều là cao thủ một đánh mười nha, thế mà không chịu được một kích ở trước mặt Tần Thiên.

- Thật sao?

Tần Thiên rất hoài nghi mà nói.

- Thật, tôi bảo đảm không dám nữa!

Tống Thiến lộ ra vẻ đáng thương nhìn Tần Thiên, vẻ mặt kia thật khiến người ta thương yêu.

- Được rồi, lần này không so đo với cô, lần sau mà còn như thế, tôi sẽ đánh sưng mông của cô!

Tần Thiên nhìn Tống Thiến uy hiếp, hù Tống Thiến liên tiếp lui về phía sau, không tự chủ được đưa tay che cái mông của mình.

Phía dưới, Kiều Hi nhìn biểu hiện kia của Tống Thiến, nhìn Tần Thiên một chút, trong lòng âm thầm bội phục Tần Thiên, lại trị được Tiểu ma nữ như Tống Thiến.

Đang suy nghĩ, lúc này, cửa đại sảnh mở ra, một hộ vệ mang theo hai cảnh sát đi đến.

- Xảy ra chuyện gì!

Kiều Hi nhìn hộ vệ hỏi.

- Kiều tiểu thư, chào cô, tôi là người của cục thành phố, chúng tôi nhận được tin báo cảnh sát nói có người đánh an ninh khu dân cư, người kia đang ở nhà các cô.

Cảnh sát vừa nói, một bên nhìn về phía Tần Thiên trên lầu, vừa xem những hộ vệ té trên mặt đất, lập tức rút súng ra nhắm ngay Tần Thiên.

- Dừng tay, không được nhúc nhích, giơ tay lên!

Một người cảnh sát quát tô, cho rằng Tần Thiên xông đi vào nơi này cướp bóc.

- Tôi không động nha!

Tần Thiên nhìn cảnh sát không giải thích được nói.

- Cảnh quan, xảy ra chuyện gì? Tần Thiên không phải người xấu, tại sao anh cầm súng chỉ vào cậu ta.

Kiều Hi không giải thích được nhìn cảnh sát hỏi.

- Kiều tiểu thư, hắn không phải vào nhà cướp bóc sao, lại đả thương nhiều người như vậy, hơn nữa, hắn chính là lưu manh vừa rồi đánh người ở cửa khu biệt thự!

Cảnh sát nhìn Kiều Hi nói, hắn xem qua màn hình giám sát, rất nhanh đã nhận ra Tần Thiên.

- Hiểu lầm, cảnh quan, cậu ta không phải cái lưu manh vào nhà cướp bóc, cậu ấy là hộ vệ của Đại tiểu thư chúng tôi, hôm nay vừa rồi tới, vừa rồi rồi đang luyện tay cùng những hộ vệ khác, về phần chuyện cậu ấy đánh người ở trước cửa khu biệt thự mà anh nói, tôi nghĩ ở giữa có gì đó hiểu lầm.

Kiều Hi nói.

- Thật sao?

Cảnh quan nhìn Tần Thiên hồ nghi nói.

- Chú cảnh sát, chú mau bắt hắn, hắn là người xấu, hắn là lưu manh vào nhà cướp bóc, Kiều Hi tỷ tỷ là bị hắn uy hiếp mới nói như vậy, chú mau bắt hắn, bắt đến cục cảnh sát đi.

Lúc này, Tống Thiến hô to, nhanh chóng từ trên lầu chạy xuống, chạy tới bên cạnh người cảnh sát, vẻ mặt nhìn Tần Thiên đầy đắc ý.

- Tiểu thư, không nên nói bậy!

Kiều Hi vừa nghe Tống Thiến nói như vậy, sắc mặt nhất thời đại biến.

- Tôi không có, hắn đúng là thế mà.

Tống Thiến cải lại, cơ hội trả thù Tần Thiên tốt như vậy, cô bé làm sao sẽ bỏ qua.

Cảnh sát nghe lời Tống Thiến nói, nhất thời nhìn về phía Kiều Hi:

- Là như vậy sao, Kiều tiểu thư, nếu như hắn uy hiếp cô, cô không ngại to gan nói ra, chúng ta sẽ giúp ngươi.

Cảnh sát nói.

- Không phải, tiểu thư đang nói nhảm thôi, anh ngàn vạn lần không nên tin, Tần Thiên thật là hộ vệ nhà chúng tôi mời tới.

Kiều Hi vội nói, hai cảnh sát nghe Kiều Hi nói, quay qua nhìn Tống Thiến một chút, trong lúc nhất thời không biết nghe ai thì tốt hơn.

- Thôi kệ, hắn đánh người là thật, trước mang về điều tra rồi hãy nói.

Một người cảnh sát trong đó lên tiếng, người cảnh sát khác nghe vậy gật đầu, trước mang trở về rồi hãy nói, ngay sau đó muốn đi lên lầu.

- Đợi một chút!

Lúc này, Tần Thiên vẫn không nói chuyện mở miệng, trên tay chợt xuất hiện một quyển quyển vở nhỏ màu đỏ, mở ra.

- Các anh muốn bắt tôi, bất quá phiền các anh xem trước cái này một chút, tôi tin, các anh hẳn nhận biết được cái này!

Tần Thiên nhìn hai cảnh sát đang định đi lên, nói.

Một người cảnh sát lập tức đi ra phía trước, nhận quyển sổ trong tay Tần Thiên, vừa nhìn, sắc mặt nhất thời đại biến, vội vàng đưa cho một người khác nhìn, người khác vừa nhìn, sắc mặt đại biến giống như trước.

- Thật xin lỗi, thật xin lỗi, chúng tôi không biết thân phận của ngài, xin hãy tha thứ, có cái gì cần thì cứ phân phó, chúng tôi nhất định trăm phần trăm cố gắng đi làm.

Bình Luận (0)
Comment