- Hừ! Chỉ cần tao nói Triệu bá rằng Tần Thiên đánh tao, Triệu bá nhất định sẽ nhìn trên mặt mũi ba tao mà xuất thủ.
Phó Càn cười cười nói, khóe miệng hiện ra nụ cười âm hiểm, vốn muốn chuẩn bị đánh Tần Thiên tàn phế, nhưng không ngờ thực lực của Tần Thiên quá mạnh, đã như vậy, vậy thì mời Triệu bá trực tiếp giết Tần Thiên, dù sao nhà hắn có gốc rất lớn, một Tần Thiên đã chết thì cảnh sát cũng sẽ không đắc tội nhà bọn họ mà đi thăm dò.
- Nếu nói như vậy thì thật tốt quá, Tần Thiên chết chắc.
Một tiểu đệ bên cạnh hưng phấn nói, thật giống như giết Tần Thiên thì hắn sẽ có ích lợi gì đó, thật ra thì hắn và Tần Thiên không có nửa xu quan hệ. ...
- Làm sao không ăn, cô xem sốt cà chua ngon chưa kìa, đỏ lòm, nhìn thật đẹp mắt, không ăn lãng phí!
Trong phòng ăn, Tần Thiên nhìn Tống Thiến đối diện cười nói, vừa nói vừa làm một ngụm lớn thịt bò chấm sốt cà chua.
Sắc mặt Tống Thiến giờ phút này rất khó coi, trong đầu vẫn còn hiện ra tình cảnh máu tanh vừa rồi, nào là máu tươi nào là chi gãy, tiếng người kêu thảm thiết, so với buổi sáng thì càng thêm đáng sợ, bây giờ nhìn thấy sốt cà chua đỏ lòm, trong lòng sợ hãi một trận, nơi nào còn nuốt trôi, nhìn mà không ói đã xem như tố chất tâm lý vững vàng.
- Tôi... Tôi không ăn, một mình anh ăn đi, tôi không đói bụng!
Tống Thiến nhìn Tần Thiên có chút cà lăm nói, uống một hớp đồ uống đè ép kinh sợ trong lòng.
- Làm sao, bị tình cảnh vừa rồi hù sợ?
Tần Thiên nhìn Tống Thiến cười nói, tự nhiên đoán được nguyên nhân.
Tống Thiến chưa trả lời Tần Thiên, bất quá đã chấp nhận ở trong lòng, nhìn thần sắc của Tần Thiên, trong lòng Tống Thiến rất khẩn trương, Tần Thiên có biết mình tìm người đánh hắn hay không, nếu biết rồi sẽ như thế nào, có thể sẽ đánh mình giống như đánh mấy tên lưu manh kia vậy không.
Nghĩ đến những thứ này, Tống Thiến cũng có chút đứng ngồi không yên.
Tần Thiên nhìn bộ dạng của Tống Thiến, cười cười, sau đó nói:
- Hi vọng lần sau chuyện như vậy sẽ không xảy ra, lần này tôi không so đo, nhưng trả lại có lần sau, ha hả.
Tần Thiên nói đến phần sau liền ngừng lại, không có nói tiếp, chẳng qua chỉ cười cười, mà nhìn nụ cười ôn hòa để trong lòng Tống Thiến sợ hãi một trận.
- Anh... Anh nói gì, tôi không biết anh đang nói gì cả.
Tống Thiến không dám thừa nhận, nhưng thần sắc của cô đã bán đứng chính mình, Tần Thiên không nói gì, tiếp tục ăn bò của mình, ăn xong phần của mình, cầm lấy phần của Tống Thiến, bắt đầu ăn tiếp, không nên lãng phí.
Ăn xong bữa trưa, hai người nghỉ ngơi một chút ở trong phòng ăn sau đó trở về trường học.
Trong buổi học chiều, Tống Thiến rất ngoan, chăm chú nghe giảng, điều này làm cho mấy bạn trong lớp học và giáo viên rất khiếp sợ, cảm giác rất khó tin, thật giống như thấy gái điếm hoàn lương, không biết làm sao Tống Thiến đột nhiên biết nghe lời như thế.
Nguyên do trong này, tự nhiên chỉ có hai người Tần Thiên và Tống Thiến biết.
Rất nhanh, buổi chiều đã tan học.
Thu thập xong dụng cụ học tập, Tần Thiên và Tống Thiến cùng nhau hướng đi ra ngoài, Tống Thiến muốn đi rút tiền, cho nên bảo tài xế lái xe đến ngân hàng gần đó rút, xe ngừng lại trước một trụ ATM gần ngân hàng, giờ này cũng không có nhiều người, Tống Thiến và Tần Thiên đứng xếp hàng một lúc đã đến phiên Tống Thiến, nhưng trong trụ đã hết tiền.
- Đi vào trong rút tiền không?
Tần Thiên nhìn trụ ATM hết tiền nói với Tống Thiến, Tống Thiến không vui chu chu miệng, ngay sau đó đi vào trong ngân hàng, lấy số xếp hàng, chờ lấy tiền.
- Rầm rầm rầm!
- Tất cả không được nhúc nhích, cướp đây, hay tai ôm đầu ngồi chồm hổm trên mặt đất cho tao.
Đột nhiên, phía ngoài có bốn năm người đàn ông to lớn che mặt xông ào, cầm trong tay AK47 không biết mua từ đâu, hướng lên trần nhà thả đạn một trận, trần nhà trong nháy mắt bị bắn nát, vỏ đạn rụng đầy đất.
Mọi người đang xếp hàng lấy tiền sửng sốt vài giây mới phục hồi tinh thần, theo đó là từng tiếng thét chói tai vì hoảng sợ.
- A!
- A!
Trong nháy mắt, còi báo động nổi lên bốn phía, cả đại sảnh hỗn loạn một trận, mọi người bị đích gần chết, toàn bộ ôm đầu ngồi chồm hổm ở trên mặt đất, bảo vệ ngân cũng không dám làm gì, hai tay che đầu ngồi xuống.
Tần Thiên kéo Tống Thiến một chút, ý bảo Tống Thiến làm theo, hai người song song ngồi chồm hổm xuống trong góc.
Tần Thiên không có tính toán quản chuyện này, miễn cho bị ký giả phỏng vấn đăng lên báo thì phiền, đến lúc đó thì kế hoạch hắn giả chết sẽ bị ngâm nước nóng, các đại gia tộc nhất định sẽ lần nữa đuổi giết, đám sát thủ cũng sẽ đuổi giết tới, như vậy thì cục diện sẽ biến thành truy sát không dứt, đây cũng không phải điều mà Tần Thiên muốn.
- Tất cả không được nhúc nhích, người nào động thì tao sẽ giết người đó!
Một tên cướp cầm súng nhìn quanh tất cả mọi người một lượt rồi nói, sau đó ánh mắt bắt đầu tìm kiếm trong đám người, những tên cướp khác cũng như thế, cũng không muốn đến quầy ngân hàng lấy tiền, điều này làm cho nhân viên ngân hàng đã chuẩn bị xong tiền rất nghi ngờ.
- Mau, cẩn thận kiểm tra, nếu không cảnh sát sẽ tới!
Tên cướp cầm đầu nói với bốn tên cướp khác, những tên cướp khác lập tức gật đầu.
- Ngẩng đầu lên cũng cho tao, nhìn qua chúng tao bên này, mau lên!
Một tên cướp lớn tiếng quát, lập tức, rất nhiều người rối rít làm theo, mọi người đều quay mặt nhìn về phía hắn.
Tên cướp lập tức nhìn từng người.
"Không tốt, chỉ sợ đám người này không phải cướp ngân hàng!"
Trong lòng Tần Thiên thầm nghĩ.
- Hai người các ngươi, ngẩng đầu lên.
Lúc này, tên cướp quát về phía hai người Tần Thiên, Tần Thiên lập tức giơ đầu lên, Tống Thiến cũng như thế.
- Quả nhiên ở chỗ này!