Sống Cùng Biểu Tỷ (Dịch Fulll)

Chương 690 - Chương 695: Giải Quyết

 Chương 695: Giải Quyết Chương 695: Giải Quyết Chương 695: Giải Quyết

Tống Thiến núp ở phía sau Tần Thiên nhìn biểu hiện của Tần Thiên như vậy, không khỏi có chút kỳ quái, cảm giác Tần Thiên hình như đang có làm dáng, ánh mắt kia hình như là đang trêu đám lưu manh này.

Quả thật như thế.

- Hừ! Còn muốn ăn cơm, mày cho rằng tao cắt đứt một chân sao, tao sẽ cắt đứt tứ chi của mày.

Tam gia nhìn Tần Thiên âm thầm cười lạnh, tay giang ra lấy một cây côn từ trên tay của một tiểu đệ.

- Tiểu tử, đừng động.

Tam gia nhìn Tần Thiên quát to, ngay sau đó hai tay giơ cây gậy lên cao, xuất ra rồi toàn bộ sức mạnh, hung hăng đập xuống chân mà Tần Thiên đang giơ ra.

- Thình thịch!

- A!

- Đầu của tao!

Trong nháy mắt, người nào cũng không thấy rõ ràng, Tam gia đột nhiên ngã trên mặt đất, hai tay bưng đầu, máu tươi đang chảy xuống như suối, miệng không ngừng phát ra tiếng kêu thảm thiết.

Vừa rồi trong nháy mắt đó, côn thiết trong tay hắn nện lên đùi Tần Thiên, kết quả trong nháy mắt bắn ngược trở về, trực tiếp đập vào trán hắn, trực tiếp đập bể đầu của hắn.

-... !

Tống Thiến nhìn thấy hết thảy cũng u mê, đây rốt cuộc xảy ra chuyện gì, làm sao Tam gia té trên mặt đất, hẳn là Tần Thiên mới đúng chứ.

- Khụ khụ... Cái kia, Tam gia, mày không sao chứ, không phải mày bảo nện đứt chân của tao sao, làm sao đầu mày lại bị côn của mình đập rồi, ui ui, chảy thật nhiều máu, thật đáng thương.

Tần Thiên nhìn Tam gia nằm trên mặt đất, bộ dáng có chút hả hê nói.

- Tam gia, Tam gia, anh có sao không?

Mấy tên lưu manh phục hồi tinh thần lại, nhìn Tam gia ngã trên mặt đất, đầu chảy máu, lập tức lao tới, ba chân bốn cẳng đở Tam gia lên.

Giờ phút này, tay Tam gia cũng đầy máu tươi, đầu bị đập nát một lổ hổng lớn, máu tươi không lấy tiền mà chảy như suối.

- A! Đầu của tao, đầu của tao, bắn chết nó, đánh chết nó!

Tam gia kêu thảm thiết, phân phó thủ hạ mình đi giết chết Tần Thiên.

- Giết chết hắn!

Một lưu manh lập tức hô lớn, ngay sau đó cầm côn thiết chào hỏi đầu Tần Thiên, những thứ khác lưu manh cũng như thế.

- Má ơi, hung ác như vậy!

Tần Thiên nhìn mấy tên lưu manh xông lại ra vẻ kinh ngạc nói, ngay sau đó duỗi tay ra, bắt được côn thiết của một tên lưu manh, trực tiếp đoạt đi qua, sau đó bắt đầu đập xuống đầu của tên lưu manh kia.

- Thình thịch!

- A!

Tiếng kêu thảm thiết vang lên, đầu lưu manh giống như Tam gia, máu tươi vẩy ra, té trên mặt đất lăn lộn kêu thảm thiết, lưu manh phía sau như tre già măng mọc lao đến, trực tiếp đạp xuống người vừa té, máu thịt càng be bét.

- Đi tìm chết!

Một lưu manh cả giận quá, hung hăng đâm một đao về phía ngực Tần Thiên.

- Hưu!

Dao găm trong tay lưu manh này còn không có chém tới Tần Thiên, một đạo ánh sáng trắng chợt lóe, tên lưu manh này sống sờ sờ trực tiếp bị cánh tay Tần Thiên bổ xuống, máu tươi phun gắn đến mặt một tên lưu manh bên cạnh, hù tên này muốn đái ra máu, đứng chết chân không dám tiến lên.

Tống Thiến nhìn thủ đoạn máu tanh mà Tần Thiên đang làm, bị hù sợ vội vàng trốn qua một bên, hai tay đưa lên che chắn hai mắt không dám nhìn, bên tai chỉ nghe thấy tiếng kêu thảm thiết vang lên liên tục, qua chừng mười phút đồng hồ, Tống Thiến mới buông tay ra, nhìn lại Tần Thiên bên kia.

Thấy Tần Thiên giờ phút này đang cầm một thanh dao găm rỉ máu đứng ở nơi đó, trong miệng ngậm một cây nhang đang phun khói, ở trước mặt của hắn, toàn bộ lưu manh té trên mặt đất, đầy đất là tay gảy chân đứt, vách tường và trên mặt đất đều có máu đỏ tươi, mấy tên nằm dưới đất còn đang co quắp, không có bị giết chết, thoạt nhìn cực kì khủng bố dọa người.

- A!

Tống Thiến nhìn không nhịn được kêu to một tiếng, xoay người bỏ chạy.

Tần Thiên nhìn Tống Thiến chạy mất, ném dao găm, nhìn Tam gia trên mặt đất lạnh lùng nói:

- Không muốn chết thì đừng chọc tao!

Nói xong câu đó, Tần Thiên rời khỏi.

Giờ phút này, cửa sổ lầu ba của một tòa nhà bên cạnh hẻm nhỏ, Phó Càn và mấy tiểu đệ của mình đứng trong phòng thông qua cửa sổ nhìn phía dưới, nhìn Tần Thiên vừa rồi ra tay tàn nhẫn, thấy đầy đất là tay gảy chân đứt cùng lưu manh đang kêu rên thảm thiết, bị hù ứa mồ hôi lạnh, sắc mặt trắng bệch.

- Thật là đáng sợ!

Phó Càn thầm nghĩ trong lòng, vừa rồi Tần Thiên chém người thế nào, hắn nhìn thấy hết toàn bộ ở trong mắt, Tần Thiên giống như cỗ máy giết người, thật đáng sợ, chém bay nhiều người như vậy, ánh mắt cũng không nháy mắt một chút, sắc mặt không thay đổi chút nào, đây là người sao?

- Phó... Phó thiếu, làm sao bây giờ? Còn muốn giáo huấn Tần Thiên không?!

Một tiểu đệ bên cạnh nhìn Phó Càn khẩn trương hỏi, hiển nhiên là chuyện vừa rồi thật hù hắn sợ.

- Đương... Dĩ nhiên!

Phó Càn nhìn tiểu đệ nói, hít một hơi thật sâu, sau đó nói:

- Tao bảo Triệu bá đối phó hắn.

- Triệu bá!

Mấy tiểu đệ bên cạnh cả kinh.

- Ừ, Triệu bá, chỉ cần Triệu bá xuất thủ, Tần Thiên hẳn phải chết!

Phó Càn nói, Triệu bá trong miệng hắn là cận vệ của cha hắn, là một cao thủ biết võ công, Phó Càn từng thấy tận mắt Triệu bá tung một quyền xuyên thủng cả vách tường, quả đấm không thay đổi chút nào, ngay cả một chút đỏ lên cũng không có.

Mấy tiểu đệ bên cạnh cũng biết Triệu bá, cho nên nghe được Phó Càn nói Triệu bá xuất thủ mới giật mình như thế.

- Nhưng Triệu bá sẽ xuất thủ sao!

Một tiểu đệ lo lắng hỏi, phải biết rằng Triệu bá không dễ dàng xuất thủ.

Bình Luận (0)
Comment