- Thoải mái... !
Dư Kiều sung sướng cũng nói không ra lời, thật lâu chưa làm tình rồi, nàng nhịn muốn chết, hiện tại được thỏa mãn, nhất thời thần hồn điên đảo.
Hai người đang trong góc làm tình không biết trời đất gì nữa, ở một góc khác ngoài một bên, một nữ sinh đang nhìn một cái giá sách với khuôn mặt đầy tức giận
La Hi sau giờ học liền đi đến Thư viện, cô muốn tìm một loại sách cung cấp kiến thức về Kopp, nhưng là những sách này lại ở phía trên lầu mười, làm hại cô leo gần chết.
Càng thêm tức giận chính là, thật vất vả bò lên trên mười tầng, lại không có, tìm mười mấy giá sách cũng không có, La Hi thiếu chút nữa một cước đạp ngã giá sách này rồi.
Chánh khí, mạnh mẽ; La Hi đột nhiên nghe được bên cạnh truyền đến tiếng nam nữ, theo cho dù là tiếng kêu nữ nhân ân ân a a, là nữ sinh mới xem qua phim tình yêu của Nhật Bản, La Hi trước tiên nghĩ là có người ở nơi này ân ái.
Nhất thời, lòng hiếu kỳ nổi lên, La Hi dần lần theo hướng thanh âm phát ra đi tới, rất nhanh liền đi tới nơi Tần Thiên cùng Dư Kiều đang ân ái, La Hi vươn đầu ra vừa nhìn, trong nháy mắt, cả người cũng ngây người nơi đó.
Ở trước mặt nàng lại là hai người Tần Thiên cùng Dư Kiều, hình ảnh kích thích kia để cho La Hi mặt đỏ rần trong nháy mắt, nhất là thấy cái phía dưới Tần Thiên tung hoành đông tây, La Hi cảm giác tim đập tăng nhanh, phía dưới đều có chút ướt.
Sửng sốt mười mấy giây, La Hi phục hồi tinh thần lại, chịu đựng tiếng thét chói vọng động, chuẩn bị rời đi.
Nhưng là vừa lúc đó, Tần Thiên đang làm tình đột nhiên quay đầu lại, trong nháy mắt hù La Hi thiếu chút nữa té trên mặt đất, trái tim cơ hồ nhảy lên, ánh mắt trợn thật lớn.
- Sao cô nàng này lại ở chỗ này?!
Tần Thiên nhìn La Hi, vô cùng khiếp sợ, hắn mới vừa rồi cảm giác phía sau tựa hồ có cái gì, liền quay đầu lại nhìn, kết quả thấy được La Hi nhìn hai người ân ái, cũng không biết nha đầu này ở chỗ này nhìn đã bao lâu.
- Tại sao, Tần Thiên, tiếp tục đi, nhanh nhanh cho em!
Dư Kiều không biết La Hi ở đây, đột nhiên ngừng lại, nhất thời cảm giác rất khó chịu, lập tức liền thúc giục, hơn nữa còn bắt đầu chủ động.
- Tôi... tôi thật không thấy gì hết!
La Hi nhìn Tần Thiên khẩn trương, nói xong lập tức chạy ra.
- Người nào!
Dư Kiều nghe được có người nói chuyện, trong lòng lập tức cả kinh, quay đầu nhìn lại, nhưng lại không thấy được người.
- Không có ai, tiếp tục thôi!
Tần Thiên nói xong lập tức tiếp tục động, một khúc xuân ca tiếp tục tấu vang. ...
- Hô!
La Hi một hơi chạy trở về phòng học, gục ở trên bàn thở ra một hơi thật dài, khuôn mặt nhỏ nhắn vẫn là một mảnh hồng, trong đầu không ngừng hiện lên tình cảnh trong Thư viện mới vừa rồi, để cho La Hi một trận tim đập tăng nhanh.
- La Hi, cậu làm sao vậy, mặt làm sao hồng như vậy, cậu không sao chớ, sẽ không ngã bệnh đi.
Người ngồi cùng bàn nhìn La Hi lo lắng hỏi.
- A... Không có, mình đi chạy bộ mà thôi!
La Hi vội vàng nói, hơi có chút khẩn trương, trong lòng cũng thầm nghĩ, Tần Thiên làm thế nào cùng Kiều lão sư có quan hệ, hai người bất quá biết nhau một ngày mà thôi, lại cung nhau ân ái, ấn tượng của La Hi đối với hai người vốn cũng không tệ lắm, nhưng chuyện vừa rồi hoàn toàn phá hư hình tượng hai người trong suy nghĩ của nàng, dù chưa nói tới cảm giác chán ghét.
Tần Thiên cũng không biết La Hi nghĩ hắn như vậy, giờ phút này đang trong tiệm sách cùng Dư Kiều đại chiến kịch liệt, hai người ở trong tiệm sách đại chiến một tiếng mới dừng lại, bất quá Dư Kiều còn không có thỏa mãn, vẫn còn muốn, chẳng qua là sắp lên lớp, cho nên không thể làm gì khác hơn là dừng lại, chuẩn bị buổi tối tái chiến.
Tần Thiên không nghĩ tới Dư Kiều lại mạnh mẽ tới vậy, những nữ nhân khác bị mình hành hạ hai lần thì không chịu nổi, Dư Kiều cùng mình mới vừa ở chung một chỗ đã qua sáu bảy lần cao trào, lại còn chưa đủ, bất quá như vậy Tần Thiên mới cao hứng, bởi vì chính mình cũng không thỏa mãn.
- Đúng rồi, em có biết một tổ chức sát thủ tên là Hồ Điệp hay không!
Tần Thiên nhìn Dư Kiều hỏi.
- Hồ Điệp? Biết, anh tìm Hồ Điệp làm gì!
Dư Kiều kỳ quái hỏi.
- Hồ Điệp chọc anh, muốn giết anh, anh chuẩn bị diệt bọn hắn!
Tần Thiên nhìn Dư Kiều thản nhiên nói.
- Ngàn vạn không nên, Hồ Điệp mặc dù là một tổ chức sát thủ hạng hai nhưng bên trong có nhiều người rất lợi hại, hơn nữa, Bách Hoa Tông chúng ta gần đây đang chuẩn bị hợp nhất với Hồ Điệp, hiện tại đang bàn bạc!
Dư Kiều nhìn Tần Thiên nói.
- Hợp tác? Chuyện gì xảy ra!
Tần Thiên rất là thắc mắc.
- Bách Hoa Tông muốn lớn mạnh, chỉ dựa vào người của mình là xa xa không đủ, cho nên tông chủ chuẩn bị hợp tác với một số tổ chức sát thủ nhị lưu phục vụ cho chúng ta, tổ chức Hồ Điệp này nói không chừng sau này là người của chúng ta rồi, cho nên tạm thời không nên hạ thủ, chờ bọn hắn không đáp ứng thì ra tay diệt bọn hắn cũng không muộn!
Dư Kiều nhìn Tần Thiên khuyên nhủ.
- Như vậy à? Ừ, được rồi!
Tần Thiên gật đầu, tạm thời bỏ qua cho bọn họ. ...
- Nãy giờ anh đã đi đâu vậy?!
Tống Thiến dò hỏi Tần Thiên, lại bỏ nàng mà chạy, đây là hộ vệ sao, vốn là Tống Thiến rất khó chịu Tần Thiên ở bên cạnh mình, nhưng trải qua chuyện ngày hôm qua, trong lòng Tống Thiến xảy ra một chút biến hóa, nàng là một người thích nói chuyện, không có người nào cùng nàng nói hai câu thì trong lòng có chút khó chịu.
- Làm sao, một tiết học không thấy đã nhớ tôi rồi.
Tần Thiên nhìn Tống Thiến cười híp mắt nói.
- Ai nhớ anh, tôi chỉ không muốn có người cầm tiền nhà tôi mà không làm việc.
Tống Thiến nhìn Tần Thiên bỉu môi nói.
- Thật sao, tôi thấy cô giống như đang giải thích!
Tần Thiên cười nói.
- Di, tôi giải thích cái gì, tôi còn không muốn.
Tống Thiến liếc mắt nhìn Tần Thiên.
- Được rồi, không cần che dấu, tôi biết người đẹp trai giống tôi, luôn có thật nhiều mỹ nữ yêu thích, tôi cũng thành thói quen, không ngần ngại, cô cũng không cần tự ti, mặc dù ngực nhỏ, nhưng nếu cô yêu thích tôi nói ra tôi cũng sẽ không trách cô, dù sao cũng đã thành thói quen.