Tần Thiên tỏ ra vô liêm sỉ, Tống Thiến nhìn sắc mặt kia của Tần Thiên, thật muốn hung hăng tát một cái qua, quá vô sỉ rồi, trên thế giới này làm sao có người không biết xấu hổ như vậy, Tống Thiến tức trực tiếp quay đầu đi chỗ khác, không để ý tới Tần Thiên, nhìn Tần Thiên chính là đầy bụng tức.
Cách đó không xa La Hi nhìn Tần Thiên trở lại, trong mắt lộ ra một tia khinh bỉ.
Lúc này, bốn năm người đi vào từ phía ngoài phòng học, ra là đám người Phó Càn bị Tần Thiên dạy dỗ ngày hôm qua, giờ phút này Phó Càn rất là đắc ý, bởi vì hắn đã mời Triệu Bá đến để đối phó Tần Thiên rồi, cho nên rất là kích động hướng chỗ ở phòng học Tần Thiên mà đến, ước chiến Tần Thiên.
- Làm sao, ngày hôm qua dạy dỗ không đủ khắc sâu, muốn tao nắm gãy cổ của mày sao!
Tần Thiên nhìn tới Phó Càn, Phó Càn nhất thời sắc mặt đại biến, cực kỳ không vui, nhớ tới chuyện ngày hôm qua trong lòng rất căm tức, bất quá Phó Càn không có bộc phát, bởi vì đã mời Triệu bá đến rồi, đợi buổi trưa tan giờ học, Tần Thiên đã biết chết rồi.
- Hừ! Tần Thiên, mày chớ đắc ý, tao đã tìm người để giáo huấn mày, có gan thì buổi trưa hôm nay tan giờ học ra bãi tập, không dám đi chính là bọn hèn nhát!
Phó Càn nhìn Tần Thiên lạnh lùng nói, rất là lớn lối, mấy tiểu đệ bên cạnh cũng rất đắc ý nhìn Tần Thiên, ngày hôm qua chuyện ở trong ngõ hẻm tựa hồ quên mất không còn một mống rồi.
- Làm vậy rất ngu ngốc, mày nói tìm người để giáo huấn tao, tao còn có thể đi được sao!
Tần Thiên nhìn Phó Càn lạnh lùng mà nói.
- Mày... Hừ! Tên nam nhân yếu sinh lí!
Phó càn bị Tần Thiên nói như thế, cũng không biết trả lời như thế nào cho phải rồi, không thể làm gì khác hơn là mắng một câu.
- Có yếu hay không cũng không phải là mày nói, tìm mẹ mày tới thử sẽ biết.
Tần Thiên nhìn Phó Càn cười lạnh nói, Tống Thiến bên cạnh vừa nghe, nhất thời trong lòng mắng to Tần Thiên lưu manh, bất quá thấy Tần Thiên giáo huấn đồ quỷ sứ chán ghét Phó Càn, trong lòng nàng thật cao hứng.
Phó Càn trong lúc nhất thời ngây ngẩn cả người, không biết Tần Thiên đang nói cái gì, nghĩ một lát mới suy nghĩ cẩn thận, Tần Thiên là chửi mình, để cho mẹ mình đi ra ngoài cho Tần Thiên thử một chút, nhất thời Phó Càn giận dữ, lập tức muốn động tay đánh Tần Thiên, nhưng còn chưa có động thủ, trong nháy mắt cổ lại một lần nữa bị Tần Thiên cầm lấy rồi, cả người giống như ngày hôm qua bị xách lên, không cách nào hô hấp, hai tay gắt gao nắm lấy tay Tần Thiên muốn gỡ xuống, đáng tiếc không có biện pháp.
Trong nháy mắt, Phó Càn bị siết đến sắc mặt trắng bệch, rất là khó coi.
Mấy tiểu đệ bên cạnh nhìn Tần Thiên hung mãnh như vậy, bị hù lập tức lui về phía sau mấy bước.
- Ngày hôm qua đã cảnh cáo mày, lại còn dám không nghe, xem ra không hảo hảo dạy dỗ mày một chút là không biết điều rồi, buổi trưa đại thao trường có lễ, tao sẽ để cho mày biết ai là người mày dây không nổi!
Tần Thiên nhìn Phó Càn lạnh lùng nói, lấy một tay ném Phó Càn xuống đất, Phó Càn liên tục kêu thảm thiết, cái mông đau một trận, trong miệng không ngừng ho khan, chật vật chạy trối chết. ...
Sau trường.
- Đại ca, tiểu tử này là một người luyện võ, bốn mươi mấy huynh đệ chúng ta cũng không đánh được hắn, đều bị hắn xử sạch, có hai người chết rồi, em cũng thiếu chút bỏ mạng, lần này anh nhất định phải xuất thủ, giúp em dạy dỗ tiểu tử này một chút, phế đi tứ chi hắn, em muốn hắn sống không bằng chết, nếu không làm sao giải tâm trạng của em!
Tam gia trên đầu quấn băng gạc nhìn lên một người đàn ông cường tráng trước mặt kể khổ nói.
Nam tử cường tráng là một quyền Vương trong tối mà Tam gia biết, tên là Vương Kiên Quyết, năng lực công kích cực kì khủng bố, nghe nói lúc trước là người của Thiếu Lâm Tự tại Tung Sơn, sau bởi vì phạm vào sắc giới, bị khu trục ra ngoài, chuyển vào quyền tràng dưới lòng đất đánh nhau, sau nay trong lúc vô tình Tam gia cứu Vương Kiên Quyết một lần, cho nên làm quen.
- Không thành vấn đề, lão đệ, tất cả mọi người là người quen, anh thu chú em rẻ một chút, mười vạn đồng, giúp chú em làm xong!
Vương Kiên Quyết vỗ bả vai Tam gia nói, nghe xong Tam gia thiếu chút nữa con ngươi cũng rơi rồi, ngươi mẹ nó, lão tử ban đầu cứu mạng mày, mày lại không biết xấu hổ mở miệng muốn mười vạn đồng.
- Vương ca, em lúc đầu đã cứu anh!
Tam gia nhìn Vương Kiên Quyết nhắc nhở.
- Tao biết, cho nên không phải là thu rẻ một chút sao, bình thường người khác tìm tao cũng là năm mươi vạn, hơn nữa tao giúp mày một lần, nếu như bị người của quyền tràng biết tao đi ra ngoài đánh nhau, tao đây nhất định phải chết, mười vạn đồng không mắc rồi, nếu mày là cảm thấy mắc, vậy thì mời người khác đi.
Vương Kiên Quyết nhìn Tam gia thản nhiên nói, trong lòng âm thầm cười lạnh, ban đầu mày cứu lão tử là không sai, nhưng mày từ chỗ tao lấy tiền còn thiếu sao.
Tam gia nhìn bộ dáng kia, trong lòng giận muốn chết, nhưng không dám bộc phát ra, không có biện pháp, muốn tìm người ta hỗ trợ, có việc cầu người cũng đành nén giận rồi.
- Được rồi, Vương ca, chỉ cần anh giúp em làm thật xinh đẹp, tiền không thành vấn đề.
Tam gia cắn răng nói, rất là đau lòng, mặc dù có tiền, nhưng hắn là thần giữ của điển hình, đừng nói mười vạn đồng lớn như vậy, chính là một vạn đồng tiền hắn cũng rất đau lòng.
- Được rồi, cứ như vậy trước, tao còn có việc, đi về trước, lát nữa mày đem tài liệu góp nhặt cho tao là tốt.
Vương Kiên Quyết nhìn Tam gia, nói xong liền xoay người rời đi, Tam gia cũng không tiễn khách, trong lòng lại đau lòng mười vạn đồng của hắn.
- Mẹ kiếp tên Vương Kiên Quyết, vong ân phụ nghĩa, nuốt vào tiền của lão tử, sớm muộn cũng phải phun ra.
Tam gia nhìn Vương Kiên Quyết đi xa trong lòng âm thầm lạnh nhạt nói, trong mắt bắn ra hai đạo ánh sang cực kỳ sắc bén.
- Thực là bực mình, tới đây, để cho lão tử thư giãn một chút!
Tam gia hướng về phía một cô gái xinh đẹp bên cạnh, cô gái xinh đẹp lập tức đi tới, Tam gia đưa tay kéo cô ta mạnh tới gần mình, hai tay hướng về bộ ngực to lớn chộp tới, dùng sức xoa bóp, ra tay cực kỳ nặng, cô gái đau muốn chết, nhưng không dám nói gì, không thể làm gì khác hơn là chịu đựng. ...