Triệu Vũ hét lớn một tiếng, một chưởng năm thành công lực hiển rõ tiến công liền hướng Tần Thiên tấn công đánh tới
- Tốt, Triệu bá giết chết hắn!
Phó Càn thấy Triệu Vũ tiến công, nhất thời vui mừng quát to , những người khác cũng rối rít như thế, chỉ cần Triệu Vũ xuất thủ, Tần Thiên nhất định phải chết.
Hưu! Triệu Vũ công kích cực kỳ nhanh chóng, một chưởng chính xác vô cùng oanh kích ở trên ngực Tần Thiên, để cho Tần Thiên không có biện pháp né tránh, Triệu Vũ rất đắc ý, chờ Tần Thiên bị mình oanh nát bấy.
Song, để cho lão không nghĩ tới chính là, một chưởng oanh kích ở trên ngực Tần Thiên, Triệu Vũ cảm giác thật giống như oanh kích trên một khối thép, một cổ phản lực khổng lồ từ bộ ngực Tần Thiên truyền đến, chấn cánh tay lão một trận tê dại, liên tiếp lui về phía sau.
Bọn người Phó Càn đang ở bên cạnh chuẩn bị chờ Tần Thiên bị đánh bay để vỗ tay bảo hay bị u mê, Tần Thiên hẳn là bay ra ngoài mới đúng a, làm sao bình tĩnh đứng ở nơi đó a, thật giống như không có chuyện gì, xem xét lại Triệu bá, sắc mặt có chút tái nhợt, đây là tình huống gì, Triệu bá đánh không lại Tần Thiên.
- Tiểu tử, mày lại mang theo thép tấm ở trên người phòng hộ!
Triệu Vũ nhìn Tần Thiên quát lên, cho rằng Tần Thiên lót một khối thép ở bộ ngực làm hộ giáp.
Tần Thiên cũng lười cùng hắn giải thích, trực tiếp gật gật đầu nói:
- Đúng vậy, khung thép bản thì như thế nào.
- Hừ! Cho dù mày mang theo thép tấm thì như thế nào, mới vừa rồi tao bất quá chỉ vận dụng ba thành công lực mà thôi, hiện tại tao muốn vận dụng năm thành công lực, cho mày và tấm thép cùng nhau hôi phi yên diệt, không muốn chết thì vội vàng cầu xin tha thứ đi.
Triệu Vũ lạnh lùng uy hiếp nói, sợ bị đám người Phó Càn xem thường, cho nên đem chính mình vận dụng năm thành công lực nói thành ba thành, miễn cho bị đám người Phó Càn nhạo báng.
'Thì ra Triệu bá bất quá vận dụng ba thành công lực mà thôi, khó trách, khi Triệu bá phát động năm thành công lực, tất nhiên hủy diệt Tần Thiên, trong lòng Phó Càn thầm nghĩ. '
- Ông lão già này, rốt cuộc đánh hay là không, luôn lầm bà lầm bầm, sợ chết cứ việc nói thẳng, lão tử không rảnh chơi với ông, đã đói bụng muốn ăn cơm rồi, nếu là đánh không lại lão tử, vậy lão tử tự động thủ tiêu diệt ông đi ăn cơm cho rồi.
Tần Thiên nhìn Triệu Vũ cả giận nói.
Triệu Vũ vốn đang rất tức giận, Tần Thiên vừa nói như thế, hắn càng tức giận, trực tiếp phát động ra mười thành công lực hướng Tần Thiên đánh tới, chuẩn bị một chiêu diệt Tần Thiên, tránh cho phát sinh tình huống vừa rồi, mắc cỡ chết người.
- Oanh!
Triệu Vũ lần nữa một chưởng oanh kích ở chỗ ngực Tần Thiên.
- Oanh!
- A!
Tiếng kêu thảm thiết vang lên, một cổ lực lượng mạnh mẽ kinh khủng từ trong thân thể Tần Thiên nháy mắt dọc theo cánh tay Triệu Vũ xông vào trong thân thể Triệu Vũ, Triệu Vũ kia đứng mũi chịu sào, cánh tay trực tiếp bị lực lượng bá đạo nổ tung nát bấy, huyết nhục đầy trời, xương như bột phấn rụng đầy đất, năng lượng này tiến vào trong thân thể Triệu Vũ lại càng trực tiếp phá hư kinh mạch Triệu Vũ cùng đan điền, đem lão biến thành một tên phế nhân, trọng thương ngã xuống đất.
- A... Tay của tao, võ công của tao, mày là ai, mày là người tu luyện của môn phái hay là đệ tử đại gia tộc!
Triệu Vũ nằm trên mặt đất, kêu thảm nhìn Tần Thiên, khuôn mặt lộ vẻ hoảng sợ, mới vừa Tần Thiên bộc phát cổ lực lượng kia cực kì khủng bố, tuyệt đối không phải là tu giả một sao cấp hai có thể phát ra, thực lực khẳng định cao hơn hắn một đại cảnh giới trở lên, Tần Thiên khẳng định không phải là người bình thường, rất có thể là người tu luyện trong môn phái hoặc là người tu luyện của đại gia tộc.
Trong lòng Triệu Vũ giờ phút này hối hận muốn chết, sớm biết thì đừng tới, lớn lối gặp phải kẻ giả heo ăn thịt hổ, quả nhiên, câu nói kia đúng, ngàn vạn đừng giả vờ ép, hống hách gặp sét đánh, hiện tại võ công toàn bộ bị phế, cánh tay bị hủy, trực tiếp thành một phế nhân, sau này còn sống thế nào a.
- Này... Đây là tình huống gì!
Phó Càn nhìn Triệu Vũ trên mặt đất, còn không có phục hồi tinh thần lại, đây hết thảy bất quá xảy ra chỉ trong một cái nháy mắt, không thấy rõ, cánh tay Triệu Vũ đột nhiên bạo tạc ra, trọng thương ngã xuống đất rồi, rốt cuộc chuyện gì xảy ra, bị lựu đạn nổ sao.
Tần Thiên nhìn Triệu Vũ trên mặt đất, đi từ từ tới, một cước dậm ở bộ ngực Triệu Vũ, nhìn Triệu Vũ lạnh lùng nói.
- Hừ! Dạy người thế nào thiên ngoại hữu thiên, một mình ông hảo hảo học tập một chút đi, nghĩ mình là một Tu Luyện Giả đã muốn tùy ý khi dễ người bình thường, đáng tiếc ông gặp được lão tử, đáng đời tên xui xẻo.
Tần Thiên nói xong lời này thì không hề để ý tới Triệu Vũ, trực tiếp hướng Phó Càn đi tới.
- Mày... Mày muốn làm gì, Tần Thiên... Đây là trường học, mày không nên làm loạn, tao cho mày biết, cha tao cũng có tiền đó, nếu mày dám đụng đến tao sẽ không có kết quả tốt.
Phó Càn khẩn trương nhìn Tần Thiên, liên tiếp lui về phía sau, những tiểu đệ thấy tình huống không đúng, rối rít chạy mất, chỉ có một người không có chạy, bởi vì bị hù đến đại tiểu tiện không khống chế nổi, té trên mặt đất lạnh run.
Tần Thiên nhìn Phó Càn bị hù gần chết, cười cười, sau đó nói:
- Thật sao, mới vừa rồi mày tìm lão gia hỏa này dạy dỗ tao làm sao không suy nghĩ đây là trường học, hiện tại bị tao đánh cho gần chết, lại nói ra trường học, nói ra bối cảnh gia đình của mày, mày cho là, tao sẽ sợ sao?