Sống Cùng Biểu Tỷ (Dịch Fulll)

Chương 710 - Chương 715: Gãy Xương

 Chương 715: Gãy Xương Chương 715: Gãy Xương Chương 715: Gãy Xương

- Wow-, mày cho rằng mày là Chân Tử Đan sao!

Tần Thiên nhìn Cổ Phong mắng trong lòng, lạnh nhạt đứng đối mặt với Cổ Phong, bình tĩnh không được, làm ra bộ dáng rất mệt mỏi, không hề ý chí chiến đấu.

- Mau nhìn, hộ vệ này thật giống như bị bệnh, một chút tinh thần cũng không có, khẳng định thua!

- Đúng đấy, có vẻ bệnh, giống như sắp chết, khẳng định thua.

Một số nữ sinh nhìn bộ dáng kia của Tần Thiên, lập tức hướng về phía Tần Thiên chỉ chỉ, Tần Thiên nghe thế tức gần chết, em gái tụi bây, mấy người mới có bệnh ấy, lão tử đang rất khỏe mạnh, xung quanh lão tử có một đống lớn nữ nhân này.

Cổ Phong nhìn bộ dạng Tần Thiên không có sức sống, cho rằng Tần Thiên bị hù dọa, nhất thời rất đắc ý, nhìn Tần Thiên nói:

- Mày yên tâm, tao sẽ hạ thủ lưu tình, biểu diễn mà thôi, sẽ không động thật.

- Thật sao, tao đây có nên cám ơn mày trước hay không!

Tần Thiên nhìn Cổ Phong lộ ra mười hai cái răng trắng như tuyết rực rỡ cười nói.

Cổ Phong nghe Tần Thiên nói thế càng đắc ý, ra dáng đại sư khoát tay một cái nói:

- Không có chuyện gì, tao chưa bao giờ khi dễ kẻ yếu.

Những lời này Tần Thiên nghe được trực tiếp muốn ói, mày không khi dễ kẻ nhỏ yếu, đồ bỏ đi như mày với chút thực lực cỏn con còn không có cơ hội nói thế, vậy mà cũng muốn khi dễ người.

Nhưng những cô nàng mê trai cũng không nghĩ như vậy, nghe được lời nói Cổ Phong... nhất thời cảm thấy Cổ Phong rất có phong độ, rối rít reo hò cho Cổ Phong cố gắng lên, mấy phút đồng hồ mà thôi, bên cạnh vậy mà xuất hiện một đoàn đội thiếu nữ mê sắc mất não ủng hộ Cổ Phong.

Tần Thiên nhìn mà lắc đầu, những người này, ăn phải thuốc kích thích sao, thận kết sỏi đều nhảy đến trên đầu.

- Mặc dù nói mày là hộ vệ, nhưng tao luyện qua một chút võ thuật chuyên nghiệp, mày khẳng định không là đối thủ của tao, như vậy đi, để tỏ lòng công bình, tao để cho mày tấn công trước.

Cổ Phong nhìn Tần Thiên, ra vẻ mình rất có phong phạm đại sư, dẫn tới những nữ sinh kia lại là một trận thét chói tai, Cổ Phong nghe rất thống khoái.

Tần Thiên rất bực mình, đám thiếu não các người, trừ thét chói tai ra, còn có thể làm việc khác không.

- Không cần, Cổ thiếu gia, nếu để cho tao tấn công trước, mày sẽ không có cơ hội, để cho mày đánh trước.

Tần Thiên nhìn Cổ Phong thản nhiên nói, mặc dù là một bộ dạng biếng nhác, nhưng khẩu khí nghe càng thêm lớn lối.

- Tốt! Tiểu tử này thật hống hách!

Lập tức có người nghị luận.

Cổ Phong nhìn Tần Thiên, trong lòng vô cùng khó chịu, tên điên này, lại dám kiêu ngạo như vậy, xem thường lão tử sao, tốt, vậy lão tử động thủ trước, giết chết mày.

- Đã như vậy, tao đây sẽ động thủ trước, coi chừng đó , tốc độ tao rất nhanh, tao sắp ra rồi, tao sắp ra rồi, tao sắp ra rồi, đến rồi!

Cổ Phong nhìn Tần Thiên liên tục hô lớn, bất quá không có trực tiếp tiến công, mà la trước mấy câu, để cho mọi người chú ý ở trên người của mình, như vậy mình mới có vạn người chú ý, khi còn bé ở trường học Cổ Phong nhiều lần làm như vậy, mỗi lần lão sư đều khen ngợi Cổ Phong, Cổ Phong luôn để cho lão sư la đủ ba lần mới đứng lên, như vậy mới có thể được chú ý, một chiêu này Cổ Phong lần nào cũng đùng.

Đối với loại thủ đoạn van xin chú ý thiếu não này của Cổ Phong, Tần Thiên tỏ vẻ không quan tâm.

- Tao đến rồi!

Cổ Phong lần nữa hô to một câu, vừa nói, cả người đã nhanh chóng lao đến Tần Thiên, dĩ nhiên, loại nhanh chóng này đối với Cổ Phong là rất nhanh, nhưng trong mắt Tần Thiên xem ra chính là, tên què quặt, tên tê liệt, chạy giống như người tàn tật.

- Uống!

Cổ Phong mạnh mẽ xuất một quyền hung hăng đập vào trên ngực Tần Thiên.

- Tốt!

- Bành bạch!

- Cổ thiếu gia thật là lợi hại, hộ vệ kia trốn cũng không kịp, chết chắc!

- Đúng rồi!

Thật ra thì, Tần Thiên tránh không thoát, Tần Thiên tất nhiên sẽ không tránh né, đối phó loại đồ bỏ đi này, tránh né là sỉ nhục.

Cổ Phong một quyền hung hăng đập bộ ngực vào Tần Thiên, đã dùng hết khí lực lớn nhất của chính mình, hắn từng một quyền đánh một tên tráng hán một thước chín ngã ra đất, cho nên rất đắc ý cho rằng một quyền của mình cũng có thể đem Tần Thiên đánh bay ra ngoài.

Nhưng, hắn nghĩ lầm rồi, một quyền đập đi qua, trong nháy mắt, Cổ Phong có cảm giác mình đập vào thép tấm, một tiếng thanh thúy:

- Coang.

Bốn đốt ngón tay của Cổ Phong toàn bộ gãy xương, đau đến mặt Cổ Phong cũng thay đổi.

Người ở chỗ này nín hơi đưa mắt nhìn hai người Cổ Phong cùng Tần Thiên, nghe được thanh âm gãy xương còn tưởng rằng là xương ngực Tần Thiên bị cắt đứt, nhưng lại thấy sắc mặt Cổ Phong đại biến, liên tiếp lui về phía sau, vội vàng ôm lấy tay la đau, nhất thời mở rộng tầm mắt.

Tên chết bầm, khí thế kiêu ngạo như vậy, còn tưởng rằng một quyền có thể đập nát Tần Thiên, kết quả một quyền đánh ra, chính mình gảy xương, thật là mất thể diện, trong nháy mắt nghị luận trái chiều rối rít đánh tới Cổ Phong.

Bình Luận (0)
Comment