Cổ Phong nhất thời cảm giác mặt mũi mất sạch, tức giận dùng tay trái chỉ vào Tần Thiên cả giận nói.
- Tên vô sỉ, lại ẩn dấu một khối thép tấm ở bộ ngực, hãm hại tao, hèn hạ!
- Xoạt!
Lời này vừa ra, trong nháy mắt người toàn trường rối rít ồ lên một mảnh, hướng Tần Thiên nhìn lại, lộ ra vẻ khinh bỉ, quá không biết xấu hổ, lại sử dụng loại thủ đoạn hèn hạ này, khó trách cổ thiếu gia gãy xương a.
- Đúng vậy, vô sỉ!
- Quá vô sỉ rồi, cặn bả!
Đám người vây xem mỗi người một câu, gió chiều nào xoay chiều đó, một hồi ủng hộ Cổ Phong, một lát khinh bỉ Cổ Phong, càng thêm vô sỉ.
- Hừ! Thép tấm, tao chưa bao giờ cần!
Tần Thiên nhìn Cổ Phong cười lạnh nói, đưa tay lên, trực tiếp cầm quần áo nhấc lên, lộ ra da thịt bền chắc trên người, cực kỳ hoàn mỹ, thật giống như điêu khắc ra, cho nên người vây xem lần nữa ồ lên, nhất là những nữ sinh kia.
- Cơ thể thật tốt, ở trên giường nhất định rất mạnh!
- Đúng vậy, thật muốn cùng hắn ở trên giường vui đùa một chút!
Một đám gái mê trai rối rít nói.
Sắc mặt Cổ Phong giờ phút này khó coi giống như ăn phải một con gián, chính mình bị da thịt Tần Thiên chấn cho gãy xương, thật mất thể diện.
- Cổ thiếu gia, còn muốn đánh không, nhìn cũng không được rồi, đi xuống đi, tránh cho tiếp tục đánh, cái tay còn lại gãy xương, còn nói tao đeo tấm thép nữa!
Tần Thiên nhìn Cổ Phong châm chọc cười nói, cầm quần áo để xuống, một câu nói kia đã đánh vào trên mặt Cổ Phong.
- Tốt, Tần Thiên cố gắng lên!
Tống Thiến nghe rất hưng phấn quát to lên, liều mạng vỗ tay, bên cạnh những cô gái mới vừa rồi ủng hộ Cổ Phong giờ phút này cũng rối rít phản chiến ủng hộ Tần Thiên.
Cổ Phong bị Tần Thiên nhục nhã đích thực muốn sống không được.
- Mày muốn chết!
Cổ Phong không bình tĩnh rồi, nổi giận hướng Tần Thiên nhào tới, tay trái một quyền hung hăng hướng bộ ngực Tần Thiên đập tới.
- Thình thịch!
- Coang!
- A!
- Oanh!
Tiếng vang liên tiếp vang lên, một quyền của Cổ Phong nện ở bộ ngực Tần Thiên, trực tiếp chính là tay trái cùng cánh tay đều gãy xương, cả người rất khoa trương bay ra ngoài, đập vào một cái bàn to mười thước có hơn, đem cái bàn trực tiếp đập lật, cả người rơi trên mặt đất, bị cái bàn rớt xuống đè lên người, kêu đau thảm thiết liên tục, cực kỳ mất thể diện.
Mọi người thấy hết thảy, cả kinh há miệng thật to, thật lâu mới phục hồi tinh thần lại, mấy người vội vàng chạy tới, tìm kiếm Cổ Phong sắp bị cái bàn thức ăn đè chết.
- Đừng động, gãy rồi!
Cổ Phong hô lớn, làm cho người ta không nên động cánh tay hắn.
- Mau, đưa Cổ thiếu gia đi bệnh viện!
Nhưng ngay sau đó mấy người ba chân bốn cẳng mang Cổ Phong đi ra ngoài, Cổ Phong lần này vốn muốn nhục nhã Tần Thiên một chút, kết quả hoàn toàn bị Tần Thiên nhục nhã, thể diện vứt xuống biển.
- Tần Thiên, tao nhất định giết chết mày!
Trong lòng Cổ Phong oán hận mà nói.
- Làm sao hạ thủ nặng như vậy!
La Hi nhìn Tần Thiên không cao hứng nói, một buổi tiệc sinh nhật tốt bị hai người Tần Thiên biến thành như vậy, rất là mất hứng.
- Khụ khụ... Cái kia, không liên quan đến tôi, tôi vẫn không động, là chính bản thân hắn bay ra ngoài.
Tần Thiên nhìn La Hi nói, La Hi cũng không để ý tới Tần Thiên, đi tìm nhân viên khách sạn hỗ trợ dọn dẹp, chào hỏi mọi người một lần nữa.
- Tần Thiên, quá tuyệt vời!
Tống Thiến đi tới, nhìn Tần Thiên đắc ý nói.
- Khụ khụ... Khiêm tốn, khiêm tốn mới là vương đạo!
Tần Thiên rất nghiêm túc nói, kết quả gặp phải Tống Thiến một mặt trắng bệch.
- Tần Thiên!
- Tần Thiên!
Lúc này, những thiếu nữ mất não kia vậy mà hướng Tần Thiên lao đến bộ dạng hưng phấn muốn chết.
- Đéo đỡ được!
Trận khôi hài này rất nhanh đi qua, không khí lần nữa sống động lên, kể từ khi Tần Thiên mới vừa nhục nhã Cổ Phong xong hơn nữa lộ ra da thịt bản thân bền chắc, đại lượng thiếu nữ mê trai rối rít hướng Tần Thiên mà đến, rối rít vây bắt Tần Thiên muốn số điện thoại, Tần Thiên bên trái giương một tay lên mềm nhũn, bên phải giương một tay lên cũng là mềm nhũn, khắp nơi đều là ngực, thoải mái gần chết.
Tống Thiến ở một bên nhìn mà sắc mặt xanh mét.
Những nam sinh khác cũng rất không thoải mái, tên khốn Tần Thiên, một mình hấp dẫn toàn bộ người đẹp trong buổi tiệc đi, chúng ta làm gì, thật là tức chết.
La Hi không rõ người như Tần Thiên tại sao có thể có nhiều nữ nhân vây bắt như vậy, thật sự là không rõ ràng lắm, dứt khoát lười nhìn, nhắm mắt làm ngơ.
Tiệc sinh nhật sẽ kéo dài đến mười một giờ rưỡi, người tham gia yến hội lục tục liền bắt đầu rời đi, bởi vì rất nhiều người cũng là học sinh, sáng mai còn phải lên lớp.
- Tần Thiên! Trở về thôi!
Tống Thiến nhìn Tần Thiên bị đám con gái vây quanh khó chịu hét lớn.
- A, được rồi, các mỹ nữ, chào tạm biệt, gặp lại sau!
Tần Thiên nhìn một đám nữ sinh bên cạnh uống rượu say oanh oanh yến yến, nghe gọi thì từ trên ghế salon đứng lên, đi về phía Tống Thiến.