Đây hết thảy bất quá xảy ra trong một cái nháy mắt mà thôi, tất cả mọi người không có kịp phản ứng, Tần Thiên đã hạ gục một sát thủ rồi, những sát thủ kia sửng sốt một giây đồng hồ, lập tức rối rít tản ra, hoảng sợ nhìn Tần Thiên, cực kỳ cảnh giác, sợ Tần Thiên xuất quỷ nhập thần ra hiện ở bên cạnh mình, giết mình.
Nhưng Tần Thiên cũng nhanh chóng trở lại bên người Dư Kiều, vẻ mặt cười lạnh nhìn Lam Hồ Điệp ngẩn người:
- Như thế nào, hiện tại chỉ còn lại có ba người đi.
- Ngươi... Vô sỉ, lên cho ta, giết hắn!
Lam Hồ Điệp cả giận nói, Tần Thiên lại hèn hạ như vậy, thừa cơ đánh lén, giết sát thủ nàng cực khổ bồi dưỡng ra được, tức chết nàng, không đem Tần Thiên bầm thây vạn đoạn, nàng tuyệt không cam lòng.
Ra lệnh một tiếng, trong nháy mắt, mấy sát thủ liền hướng về Tần Thiên nhanh chóng giết tới đây,
Tần Thiên giờ phút này không thể nương tay, trực tiếp đánh ra công kích cường đại nhất của chính mình, cả người sôi trào huyết vụ, hấp lực kinh khủng để cho thân thể mấy sát thủ bốn sao một cấp xông lại bạo liệt từng khúc, máu tươi vẩy ra, cả kinh liên tiếp lui về phía sau, thực lực nhanh chóng giảm xuống, ngay cả cao thủ ba sao cũng còn không bằng, tánh mạng tinh hoa tổn thất hơn phân nửa.
- Hưu!
Lam Hồ Điệp vừa nhìn tình huống như thế, lập tức mang theo hai tên sát thủ bốn sao cấp sáu còn dư lại hướng Tần Thiên đuổi giết đi.
- Chết!
Trên người Lam Hồ Điệp đột nhiên bay ra rất nhiều cốt điệp (bướm bằng xương) màu đen, mỗi một con cũng hàm chứa năng lượng vô cùng cường đại, hướng Tần Thiên giết tới, phô thiên cái địa, chi chít, rất là kinh khủng.
Nàng là Hồ Điệp dị năng giả, cho nên mới gọi là Lam Hồ Điệp.
- Hừ! Chút tài mọn, xem tôi thu Hồ Điệp của cô như thế nào!
Tần Thiên vừa nói hai tay vung mạnh lên, chợt xuất hiện mười hai chuôi chiến kiếm màu đỏ như máu cao to, nhưng ngay sau đó lần nữa biến ảo, hai mươi bốn chuôi, lần nữa biến ảo, bốn mươi tám chuôi, lần nữa biến ảo, chín mươi sáu chuôi chiến kiếm dài một thước, chi chít hướng đại quân Hồ Điệp giết tới, tràng diện cực kỳ hoành tráng.
Oanh! Oanh! Oanh!
Chiến kiếm oanh kích trên người Hồ Điệp, tiếng nổ mạnh kinh khủng chợt vang lên, trong nháy mắt lực phá hoại khổng lồ trực tiếp đem cả tòa phòng ốc phá hủy.
Tần Thiên mang theo Dư Kiều oanh nát mấy tảng đá trốn thoát, Lam Hồ Điệp cũng mang theo sát thủ của mình từ trong phòng nổ tung bay ra, không ít sát thủ bị chôn ở phòng, không chết cũng là trọng thương.
Lam Hồ Điệp cũng cực kỳ chật vật, cả người đầy bụi đất, Tần Thiên lại có thể phá Hồ Điệp chiến trận của nàng, làm cho nàng rất khó chịu.
- Lên cho ta!
Lam Hồ Điệp hướng về phía người của mình quát lên, nhưng ngay sau đó chính mình dẫn đầu hướng Tần Thiên giết tới.
- Em ở bên cạnh nhìn, anh đi giết người!
Tần Thiên nhìn Dư Kiều nói, nói xong ngửa mặt lên trời thét to một tiếng, trong nháy mắt sương mù màu đỏ như máu trên người Tần Thiên cuồn cuộn tràn ngập, trực tiếp đem phương viên ba thước bao phủ bên trong, Tần khí thế trên người Tần Thiên bạo tăng, thực lực trực tiếp xông phá đến cảnh giới bốn sao cấp bảy, phát ra trận trận uy áp kinh khủng, tản ra tứ phương.
- Ra!
Một tiếng cả giận, Tần Thiên vung tay lên, lập tức trên bầu trời xuất hiện chi chít chiến kiếm màu đỏ như máu, so với mới vừa rồi nhiều hơn, tăng kinh khủng, túc túc đạt đến 108 kiếm.
Tần Thiên lần đầu tiên từ giản đơn biến thành phức tạp hóa ra nhiều chiến kiếm như vậy, bởi vì Bá Vương quyết của hắn thức thứ nhất Đạo Diễn hàng vạn hàng nghìn đã tu luyện hoàn thành một phần ba rồi, cho nên Tần Thiên muốn thử một chút biến ảo ra lực chiến đấu cỡ nào.
- Sát!
Tần Thiên một thân hét lớn, chiến kiếm trên bầu trời lập tức chi chít hướng phía dưới xông qua chút ít sát thủ đuổi giết tới.
Lam Hồ Điệp vốn mang người tiến công Tần Thiên, thấy Tần Thiên lại huyễn hóa ra nhiều năng lượng chiến kiếm như vậy, cơ hồ muốn hủy diệt nơi này, Lam Hồ Điệp lập tức không thể suy nghĩ, trực tiếp huyễn hóa ra một con Hồ Điệp khổng lồ chắn phía trên người mình, mới vừa huyễn hóa ra tới, chiến kiếm đã đuổi giết tới.
Oanh! Oanh!
Oanh... !
Tiếng nổ vang đinh tai nhức óc không ngừng vang lên, những sát thủ kia bị bạo tạc kêu thảm thiết liên tục, chiến kiếm máu đỏ cực kì khủng bố, đem trọn cả vùng đất cũng biến thành một mảnh phế tích, sát thủ thực lực hơi chút thấp một chút trực tiếp bị oanh thành mảnh vụn, mạnh một chút cũng là cả người chảy máu.
- Uy lực kinh khủng! Bất quá tiêu hao cũng quá lớn!
Tần Thiên nhìn hiện trường âm thầm khiếp sợ, công kích một phạm vi lớn trực tiếp oanh đám sát thủ cao cấp thất linh bát lạc, nhưng năng lượng trong đan điền của mình cũng trực tiếp tiêu hao hai phần ba.
- Ghê tởm!
Lam Hồ Điệp bị tạc đến khóe miệng chảy máu, lui ra thật nhanh, trong lòng đầy giận dữ, lại bị Tần Thiên đả thương, quá sỉ nhục, lúc trước còn muốn giết Tần Thiên, không nghĩ tới ngược lại bị Tần Thiên đánh giết tơi bời.
- Hưu!