Sở Hướng Thiên giương một tay lên, trong nháy mắt, trong tay xuất hiện một thanh chiến đao đồng xanh dài hơn một thước, mặt chiến đao này có chiều rộng gấp đôi chiến đao bình thường, tay nắm là một đầu đầu Thanh Long, miệng cắn thân đao, trên mặt đao có khắc một đầu ngũ trảo Thanh Long đang đằng vân giá vũ, khí thế mãnh liệt, thanh quang trên mặt đao bắn ra bốn phía, vô cùng sắc bén, tựa hồ có thể cắt vỡ không khí, đằng đằng sát khí, cách thật xa cũng có thể cảm giác được sát khí khinh người này, không kém so với sát khí Tần Thiên thích phóng ra.
- Thượng phẩm Chiến Khí, Thanh Long Đao!
Có một trưởng lão thất thanh nói, mọi người rối rít nhìn qua Sở Hướng Thiên bên này, Thanh Long Đao này chính là bội đao của gia chủ Sở gia, cũng là một thanh thượng phẩm Chiến Khí duy nhất của Sở gia, cây đao này từ trước đến giờ đều chỉ có các đời gia chủ mới có thể đeo, sau đó truyền cho gia chủ đời sau, đời đời tương truyền, từng dính qua vô số máu tanh, sát khí rất nặng.
Giờ phút này cây đao này lại trong tay Sở Hướng Thiên, hiển nhiên, ý nghĩa Sở Hướng Thiên đã là gia chủ đời sau không thể nghi ngờ.
Sở Hướng Thiên sở dĩ dám khiêu chiến Tần Thiên, không hãi sợ Hoàng Thiên chiến kỳ, cũng là bởi vì cây chiến đao này nơi tay, để cho hắn lòng tin mười phần.
- Sở Tấn trưởng lão, ngươi không cần đi lên, ta một người là có thể giải quyết hắn, ngươi giúp ta nhìn những trưởng lão xung quanh, tránh cho bọn họ giết người đoạt đao!
Sở Hướng Thiên nhìn Sở Tấn cười phân phó nói, những trưởng lão xung quanh nhìn chiến đao trong tay Sở Hướng Thiên, ánh mắt cực kỳ nóng, tham lam cực kỳ, thoáng cái xuất hiện hai kiện thượng phẩm Chiến Khí, quá kích động lòng người rồi.
- Tần Thiên! Hôm nay ta dùng máu tươi của ngươi để tế đao, ngươi chết ở dưới đao của ta, coi như là thể diện, chết cũng không tiếc rồi!
Sở Hướng Thiên nhìn Tần Thiên lạnh lùng nói, khóe miệng lộ ra một tia nụ cười đắc ý, hôm nay là hắn lần đầu tiên vận dụng cây chiến đao này.
Tần Thiên nhìn Sở Hướng Thiên lấy chiến đao ra, khẽ mỉm cười, nhưng ngay sau đó thu hồi Hoàng Thiên chiến kỳ, sau một khắc, thanh chiến kiếm đồng xanh cũ rách hiện ra trong tay, thanh chiến kiếm đồng xanh này thoạt nhìn giống như rách nát, khó coi, nhưng uy lực cũng cực kỳ cường đại.
Những trưởng lão kia nhìn Tần Thiên, rất không giải thích được, tiểu tử này muốn tìm chết sao, Sở Hướng Thiên tay cầm thượng phẩm Chiến Khí Thanh Long Đao, hắn lại đem chiến kỳ thu vào. Lấy ra một thanh kiếm đồng xanh cũ nát đi ra ngoài đối chiến, không muốn sống nữa a, nhìn như là kiếm nát, không phải là phế phẩm năm mao tiền một cân mua về sao.
- Tần Thiên, ngươi đây là ý gì, xem thường ta sao!
Sở Hướng Thiên nhìn Tần Thiên thu hồi chiến kỳ, mà là dùng một thanh phá kiếm đối phó hắn, rõ ràng là Tần Thiên xem thường hắn, cho là đối phó hắn không cần tốn nhiều sức, chỉ cần một thanh kiếm rách là được, điều này làm cho nội tâm cực kỳ kiêu ngạo của Sở Hướng Thiên làm sao chịu được.
- Lão già này, ta vì để mắt ngươi, mới lấy ra thánh khí tới cùng ngươi đối kháng, nếu không ta đã sớm xuất không quyền đánh ngươi chết bầm.
Tần Thiên nhìn Sở Hướng Thiên nói, Tần Thiên sợ Hoàng Thiên chiến kỳ sẽ bị Thanh Long Đao chém nát, cho nên liền đem chiến kiếm đồng xanh lấy ra, thanh kiếm này hẳn là có thể đối với kháng Thanh Long Đao.
- Thánh khí?
Đám trưởng lão nghe được Tần Thiên nói... cũng sửng sốt, nhìn chiến kiếm trong tay Tần Thiên bất kỳ nơi nào cũng nhìn thấy, sau đó cười lớn lên.
- Loại đồng nát này ngươi cũng nói là thánh khí, thật là chết cười lão phu rồi.
Trưởng lão Phong gia cười to nói.
- Đúng đấy, phế phẩm trong điếm bán năm đồng một cân cũng dám nói là thánh khí, đây chẳng phải khắp thiên hạ đều là thánh khí sao, thật sự ngu ngốc chưa từng thấy.
Trưởng lão Hỏa gia cười khẩy nói.
- Đúng đấy, cười chết ta!
Một cái trưởng lão cũng nói.
- Đừng, các ngươi đừng cười chết, các ngươi cười chết rồi, ta làm sao có chó đánh.
Tần Thiên nhìn đám trưởng lão khẽ mĩm cười nói, hai nàng bên cạnh lập tức che miệng cười lớn lên.
Những trưởng lão kia tức đến mặt mũi trắng bệch, Tần Thiên lại dám mắng bọn hắn là chó, buồn cười.
- Tiểu tử, ngươi lại dám chửi chúng ta!
Trưởng lão Phong gia cả giận nói.
Tần Thiên nhìn trưởng lão Phong gia, rất bình tĩnh mà nói:
- Lão cẩu, ta nhớ không chỉ mắng ngươi một lần đâu, ngươi kích động cái gì, hơn nữa, ta mắng ngươi thì thế nào, ngươi muốn cắn ta sao, tới đây, có bản lãnh ngươi nhào đầu về phía trước cắn ta đi, lão tử có phân đây, ngươi có muốn ăn một chút hay không!
Tần Thiên vừa nói một bên chỉ vào đống phân dưới đường, hai nàng bên cạnh nhất thời thầm mắng Tần Thiên lưu manh.
Trưởng lão Phong gia tức cơ hồ Bạo Tẩu, cả giận nói:
- Đợi chút nữa ngươi sẽ là người chết.
Trưởng lão Phong gia không dám đi tới công kích Tần Thiên, chờ Tần Thiên đem năng lượng hao hết mới lên, cho nên hiện tại chỉ có thể nhịn.
- Cần gì đợi chờ, lão cẩu, hiện tại tới đây, những tên lão cẩu các ngươi cùng tới đi, ta một người, đánh toàn bộ đám chó các ngươi!
Tần Thiên chỉ vào tất cả trưởng lão của các đại gia tộc nói, những lão già này tức cơ hồ hộc máu, Tần Thiên quá kiêu ngạo rồi, đáng tiếc bọn họ kiêng kỵ Chiến Khí trong tay Tần Thiên, không dám làm loạn, không thể làm gì khác hơn là chịu đựng, để cho Sở Hướng Thiên động thủ trước thử một chút.
- Hừ!
Đám trưởng lão trợn mắt nhìn Tần Thiên, không có nói cái gì nữa, bởi vì bọn họ biết mình nói không lại Tần Thiên.