Sống Cùng Biểu Tỷ (Dịch Fulll)

Chương 793 - Chương 798: Nữ Tử Thần Bí (1)

 Chương 798: Nữ Tử Thần Bí (1) Chương 798: Nữ Tử Thần Bí (1) Chương 798: Nữ Tử Thần Bí (1)

- Nhìn, nơi đó có bậc thang, còn có chòi nghỉ mát!

Yến Thủy Dao chỉ vào dưới chân ngọn núi phía trước không xa nói, ba người giờ phút cách ngọn núi bất quá hai ba mươi thước, đã rời xa ao đầm, tạm thời coi như thoát khỏi Long Thu tập kích, bất quá ba người vẫn rất cảnh giác, chỗ này, không biết có thể chạy ra yêu thú hung hãn khác hay không, vậy thì phiền toái.

- Cẩn thận một chút!

Tần Thiên nhắc nhở, vẫn duy trì lực chiến đấu mạnh nhất, ba người rất nhanh đi tới dưới chân núi, một cái bậc thang bạch ngọc hiện ra trước mặt, hai bên có rất nhiều lá rụng, bên cạnh còn có một tấm bia đá cao hơn một trượng đứng nơi đó, phía trên khắc đầy văn tự còn có một chút đồ án cung điện.

Những văn tự tất này cả đều là chữ triện, Tần Thiên không thể nào nhận ra được, bất quá Lăng Vũ nhận ra được, vừa đọc mặt văn tự này nhất thời lộ ra vẻ khiếp sợ, ánh mắt trợn thật lớn.

- Thế nào, phía trên viết cái gì!

Tần Thiên nhìn bộ dáng Lăng Vũ giật mình, vội vàng hỏi.

- Đây là hành cung của Tây Hoàng Mẫu trong thần thoại Thượng Cổ!

Lăng Vũ cả kinh nói.

- Tây Hoàng Mẫu? Không thể nào, đây là nhân vật trong thần thoại, làm sao có thể!

Tần Thiên không tin mà nói.

- Không nhất định, em nghe sư phụ nói, những thần thoại kia không nhất định là giả, có thể là thật.

Yến Thủy Dao nhìn Tần Thiên nói, Lăng Vũ gật đầu, vì một tổ chức sát thủ còn có một tu luyện người trong môn phái, thứ họ biết so với Tần Thiên mới vừa bước vào tu luyện giới hơn nhiều lắm.

Về thần thoại Thượng Cổ, các nàng cũng nghe người đời trước nói, mặc dù người nào cũng không chứng minh được là thần thoại kia có tồn tại thật hay không, có lẽ thiên thần chẳng qua là người có tu vi tương đối cao, nhưng từ cái nhìn của người tu luyện theo lẽ thường, thần thoại rất có thể tồn tại.

- Không khoa học, nội dung phía trên nói cái gì!

Tần Thiên nhìn Lăng Vũ hỏi, trong lòng vẫn không tin có thiên thần tồn tại.

- Phía trên là một bộ bản đồ, giới thiệu hành cung của Tây Hoàng Mẫu, nơi này là một trong những tòa hành cung đông đảo của Tây Hoàng Mẫu, chuyên môn dùng để luyện chế đan dược.

Lăng Vũ nói.

- Đan dược? Sẽ không phải bên trong còn có đan dược Tây Hoàng Mẫu lưu lại sao, nếu là thật có Tây Hoàng Mẫu tồn tại, đan dược nơi này chẳng phải là tiên đan sao, nếu ăn có thể làm cho người trường sinh bất lão à.

Tần Thiên cả kinh nói.

- Cái này cũng không biết.

Lăng Vũ lắc đầu, tỏ vẻ không biết.

- Đi, việc này không nên chậm trễ, chúng ta lên trước xem một chút.

Tần Thiên nhìn hai nàng nói, sau đó hướng lên trên ngọn núi đi, đi vài bước, Tần Thiên liền ngừng lại, bàn tay hướng tấm bia đá đánh một chưởng, chuẩn bị hủy diệt tấm bia đá này, bảo vệ bí mật.

Không nghĩ tới một chưởng Tần Thiên đánh xuống tấm bia đá vẫn không nhúc nhích, căn bản không được, Tần Thiên thử dùng tám phần lực công kích, cũng không hề đánh vỡ được.

- Cứng như thế, ta thử dùng thanh phá kiếm này xem có được hay không!

Tần Thiên vừa nói vừa đem chiến kiếm lấy ra, đối mặt tấm bia đá mà chém đi xuống, trong nháy mắt, tấm bia đá liền bị Tần Thiên cắt như đậu hủ, có thanh chiến kiếm này thật là mọi việc đều thuận lợi, Tần Thiên mừng rỡ, lập tức vung kiếm chém tấm bia nát bấy, sau đó mang theo hai nàng hướng trên núi đi.

Ba người đi vào tốc độ rất nhanh, không lâu sau liền đi tới một chỗ chòi nghỉ mát, vừa đi lên, Tần Thiên thiếu chút nữa bị hù chết, bởi vì giờ phút này phía trên chòi nghỉ mát, một cô gái xinh đẹp bạch y như tuyết ngồi ở chỗ đó, ngẩng đầu đang nhìn bầu trời, thần sắc u buồn, giống như tiên nữ trong tranh vẽ, làm cho người ta si mê say ngã, đáng sợ nhất chính là, Tần Thiên rõ ràng phát hiện, nữ tử này lại là cô gái trong không gian ngọc ban chỉ của mình từng thấy qua, vừa nhìn rất giống nhau.

Cô gái kia tựa hồ thấy ba người đến, quay đầu hướng ba người mà nhìn, ánh mắt chăm chú vào trên người Tần Thiên, lộ ra vẻ tươi cười, nghiêng nước nghiêng thành, hướng Tần Thiên mà đến, giờ khắc này, Ngọc Như Ý trong đan điền Tần Thiên run rẩy một trận, trực tiếp bay ra, trôi lơ lửng ở trước mặt Tần Thiên, sau đó bay vào trong tay cô gái.

Cô gái nhìn Ngọc Như Ý trong tay, sau đó buông tay ra, Ngọc Như Ý lập tức bay trở về trong đan điền Tần Thiên một lần nữa, sau đó cô gái dùng tay vuốt ve khuôn mặt Tần Thiên, Tần Thiên theo bản năng né qua hướng bên cạnh, nhưng lại phát hiện mình cả người không cách nào nhúc nhích, thật giống như bị giam cầm.

Cô gái tay trực tiếp sờ mặt Tần Thiên, nhưng Tần Thiên không có bất kỳ cảm giác gì, bởi vì vào giờ khắc này, thân thể cô gái dần dần biến thành trống rỗng, nhìn Tần Thiên, trong miệng không biết vừa nói những thứ gì, càng ngày càng nhạt, cuối cùng mang theo nụ cười biến mất.

- Tần Thiên, anh làm sao vậy, còn chờ cái gì nữa!

Thanh âm Lăng Vũ ở bên cạnh Tần Thiên vang lên, Tần Thiên nhất thời giật mình tỉnh lại, mồ hôi lạnh đầy mặt, hai nàng nhìn mình không giải thích nên được một trận kinh ngạc.

- Các nàng mới vừa rồi không thấy được sao?!

Bình Luận (0)
Comment