Tần Thiên nhìn hai nàng hỏi.
- Không có, thứ gì.
Hai nàng nghi ngờ hỏi.
- Không thấy? Chẳng lẽ chỉ có ta có thể thấy, hay là ta hoa mắt.
Tần Thiên lầu bầu nói, sau đó nhìn hai nàng nói:
- Không có gì, có thể là ta hoa mắt.
- Thật sao, bất quá chúng ta mới vừa thấy trong thân thể ngươi bay ra một cái Ngọc Như Ý.
Lăng Vũ đột nhiên nói.
- A!
Tần Thiên vừa nghe, nhất thời trong lòng cả kinh, nói như vậy, đây không phải là hoa mắt, đích xác là cô gái kia xuất hiện, làm sao có thể, cô gái kia làm sao hiện ra ở chỗ này, nàng không phải là ở trong không gian thần bí sao, làm sao hiện ra trong nội cung Tây Hoàng Mẫu được.
- Tần Thiên, anh mới vừa rồi rốt cuộc nhìn thấy gì!
Yến Thủy Dao nhìn Tần Thiên ứa ra mồ hôi lạnh, lập tức nhận định Tần Thiên mới vừa rồi có thể là thấy cái gì không sạch sẽ.
- Không có gì, sau này sẽ nói cho các nàng biết chúng ta tiếp tục đi thôi!
Tần Thiên nhìn hai nàng nói, trong lòng có chút loạn, cô gái trong không gian kia lại hiện ra nơi này, ý vị như thế nào, rốt cuộc là có ý gì.
Hai nàng nhìn Tần Thiên không muốn nói, cũng không có tiếp tục hỏi, đi theo Tần Thiên tiếp tục hướng lên phía trên.
Không lâu sau, một lương đình hiện ra trước mặt ba người, còn chưa đi vào, Tần Thiên liền thấy có một nữ tử bạch y ngồi ở trong lương đình, cầm trong tay một cây Ngọc Như Ý, từ mặt bên nhìn Tần Thiên đã nhận ra, nữ tử này chính là cô gái trong không gian thần bí kia.
- Móa, đây là tình huống, rốt cuộc chuyện gì xảy ra, tại sao lại xuất hiện!
Tần Thiên nhìn nữ tử này, trong lòng thầm nghĩ.
Nữ tử bạch y này cùng vừa rồi giống nhau như đúc, cảm nhận được Tần Thiên đi tới, cho nên ngẩng đầu lên, hướng Tần Thiên mà nhìn, trên mặt nàng không còn là mỉm cười, mà là tràn đầy nước mắt, tựa hồ cực kỳ thương tâm.
Nàng thấy Tần Thiên, chân thành mà đến, đưa tay ôm Tần Thiên, Tần Thiên nhất thời cảm giác được một cổ hơi thở bi tuyệt truyền đến, để cho hắn cũng nhịn không được nữa có chút nhớ nhung mà khóc, nội tâm một mảnh thê lương.
Sau đó, cô gái liền biến mất.
- Tần Thiên, anh làm sao lại ngẩn người nữa vậy!
Lăng Vũ kéo kéo Tần Thiên nói.
- Không có gì, tiếp tục đi!
Tần Thiên nhìn hai nàng nói, ngẩng đầu hướng phía trên nhìn lại, thấy một chòi nghỉ mát khác, nghĩ thầm, sẽ không phải lại xuất hiện chứ.
- Quả nhiên, lại xuất hiện!
Ba người Tần Thiên đi tới lương đình thứ ba, cô gái thần bí xuất hiện lần nữa, lần này trong tay nàng có một phần thẻ tre, Tần Thiên mới vừa đi lên, nàng liền đi tới, trên mặt không đau khổ không vui, nhưng Tần Thiên cảm giác được trong lòng nàng tựa hồ bị đè nén một loại bi thương lớn lao ở bên trong.
Tần Thiên nghe nàng mơ hồ phát ra một tiếng thở dài sâu kín, chẳng biết tại sao, sau đó nàng liền đi tới trước gót chân Tần Thiên, dùng tay vuốt ve ở trên gương mặt Tần Thiên một chút, một đôi mắt đẹp thâm thúy nhìn Tần Thiên, thời gian dần qua nàng biến thành một đạo quang, chui vào trong giới chỉ trên tay Tần Thiên, nhất thời Tần Thiên kinh hãi.
Lập tức Tần Thiên liền đem thần thức chìm vào trong giới chỉ, thấy cô gái rơi vào trên đỉnh núi, hướng phòng ốc của mình đi.
Tiến vào phòng, nơi Thiên Hà đang tu luyện, giờ khắc này, Tần Thiên phát hiện, Thiên Hà lại không hề hay biết gì, quả thật như chưa từng phát hiện.
Cô gái đi tới trước mặt Thiên Hà, đưa cuốn thẻ tre trong tay đặt trên đỉnh đầu Thiên Hà, cuốn thẻ tre kia lập tức phiêu phù bên trên, phát ra ánh sáng trắng nhàn nhạt, cả người Thiên Hà cũng vừa động, sau đó hai tay bắt đầu nhanh chóng diễn biến một loại pháp quyết kỳ quái, khí thế cả người Thiên Hà chợt kéo lên.
Cô gái nhìn bộ dạng của Thiên Hà, phát ra một tiếng thở dài nữa, sau đó rời đi phòng ốc, bay thẳng đến dưới chân núi, không nhìn cấm chế trên đỉnh núi, trực tiếp rơi vào trong rừng rậm mênh mông, biến mất không thấy gì nữa.
Tần Thiên nhìn cô gái biến mất, không biết cô gái này rốt cuộc xảy ra chuyện gì, sau đó lập tức liền đi xem xét Thiên Hà, phát hiện Thiên Hà không có việc gì, nhất thời thở phào nhẹ nhõm, Tần Thiên để cho Babaca chăm sóc Thiên Hà, sau đó thần thức từ trong không gian giới chỉ lui ra ngoài, bởi vì hai nàng đã gọi hắn rồi.
- Tần Thiên, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, tại sao mỗi lần đến một chòi nghỉ mát, anh lại ngẩn người.
Hai nàng nhìn Tần Thiên không giải thích được hỏi.
- Cái này sau này sẽ nói cho các cô biết, hiện tại các cô biết cũng vô dụng!
Tần Thiên nhìn hai nàng nói, nhất thời dẫn tới hai nàng rất là bất mãn, mới vừa rồi như vậy, bây giờ còn như vậy.
- Không được, anh nói mau!