Bệnh viện nhân dân Hạp Sơn.
Trong phòng bệnh, Hứa Gia Văn bị Linh Nguyệt đá bạo hạ thể giờ phút này đang nằm ở trên giường bệnh, đã tỉnh lại, ở bên cạnh hắn, một người đàn ông chừng năm mươi tuổi đang ngồi ở chỗ đó, nhìn hắn, người đàn ông mặc tây trang, mang mắt kiếng, bên cạnh bày công văn dầy cộm, thần sắc nghiêm túc, trong mắt bắn ra một đạo tinh quang, rất là sắc bén, hiển nhiên không đơn giản.
Người này chính là cha của Hứa Gia Văn, tổng tài của tập đoàn Hứa thị, Hứa Chung.
- Cha, phía dưới con có thể trị được chứ!
Hứa Gia Văn nhìn nhìn Hứa Chung gấp gáp hỏi, Hứa Gia Văn phát hiện mình không thể khống chế phía dưới của mình rồi, hoàn toàn mất đi trực giác, thật giống như báo hỏng rồi, trở thành thái giám, hắn cũng không muốn thành một người thái giám.
- Con trai, con yên tâm, cha rất có tiền, nhất định sẽ trị lành cho con, con đừng lo lắng.
Hứa Chung nhìn Hứa Gia Văn thản nhiên nói, trong giọng nói để lộ ra một vẻ mất mát.
Trên thực tế, phía dưới Hứa Gia Văn đã hoàn toàn báo hỏng rồi, nếu là... Muộn một chút mà nói... , đoán chừng tánh mạng cũng giữ không được, cũng may kịp thời.
Ba công tử ca kia cũng giống như Hứa Gia Văn, cũng là hạ thể báo hỏng, một người đến bây giờ còn hôn mê chưa tỉnh, rất có thể trở thành người thực vật, cho nên Hứa Gia Văn hiện tại coi như là tương đối khá rồi.
Hứa Gia Văn nghe được Hứa Chung nói như vậy, nhất thời cảm giác tâm trầm xuống, vô cùng khó chịu, hiển nhiên, Hứa Chung đang nói cho hắn biết, phía dưới hắn cơ hồ không có cách trị.
- Con không muốn trở thành thái giám, con không muốn, cha, mau nghĩ biện pháp trị lành cho con, trị lành cho con!
Hứa Gia Văn kích động hướng về phía Hứa Chung hô, hắn còn trẻ, mới hai mươi sáu tuổi, có tiền có thế, còn chưa kết hôn, còn không có chơi đủ nữ nhân, tại sao có thể thành một thái giám đây, hắn không cam lòng, không cam lòng.
Hứa Chung nhìn bộ dạng Hứa Gia Văn kích động, âm thầm thở dài một hơi, lập tức nói:
- Con không nên kích động, cha đã mời chuyên gia từ Mĩ về, nhất định là có biện pháp.
Hứa Chung nói như vậy, Hứa Gia Văn cũng chỉ gật đầu, sau đó Hứa Gia Văn nhớ lại Linh Nguyệt đá phía dưới hắn, nét mặt lập tức đầy vẻ giận dữ mà nói:
- Cha, con muốn mang con á kia đi bầm thây vạn đoạn, làm cho nó sống sờ sờ bị hành hạ chết, chết tàn nhẫn nhất, tìm một trăm người luân phiên cưỡng gian nó.
Hứa Gia Văn lúc này vẻ mặt dữ tợn, khuôn mặt cũng bóp méo, cực kỳ dọa người, có thể thấy được trong lòng hận Linh Nguyệt bao nhiêu.
- Ừ, cái này cần kế hoạch từ từ!
Hứa Chung nói.
- Cái gì! kế hoạch từ từ! Tiểu tử kia đang ở trong khách sạn Hạp Sơn, cha trực tiếp để cho cục trưởng công an bắt hắn tới là được, còn kế hoạch cái gì!
Hứa Gia Văn bất mãn nói.
Hứa Chung nhìn hắn một cái:
- Chuyện cũng không như con nghĩ, ta sáng sớm cha đã cùng cục trưởng công an bên kia nói, nhưng người ta không dám động thủ, kiêng kỵ một người tên Tần Thiên bên cạnh ả kia, người kia ngay cả thị trưởng cũng kiêng kỵ, nữ nhân này là nữ nhân của Tần Thiên, cho nên cục trưởng công an không dám động thủ.
- Tần Thiên? Tiểu tử nghèo kia!
Hứa Gia Văn lập tức nhớ lại Tần Thiên bên cạnh Linh Nguyệt.
- Tiểu tử nghèo có cái gì mà kiêng kỵ, chẳng lẽ còn có địa vị to lớn không đụng được!
Hứa Gia Văn không giải thích được nhìn Hứa Chung.
- Đúng, có lai lịch lớn, bất quá cha đã hỏi thị trưởng, thị trưởng lại không chịu nói, khuyên cha không nên đi chọc hắn, nếu không sẽ chịu không nổi!
Hứa Chung từ từ nói, hắn hỏi thị trưởng như thế nào, thị trưởng cũng không chịu nói địa vị của Tần Thiên cho hắn nghe, chẳng qua là không cho phép Hứa Chung đi chọc là tốt.
Thị trưởng tự nhiên không thể nào nói tin tức Long Tổ cho Hứa Chung, đây thuộc về tiết lộ bí mật quốc gia, nếu bị phạt, hắn cũng không muốn ăn cơm phòng giam.