- Hừ! Địa vị chó má, con mới không tin hắn có địa vị, nhà chúng ta có tiền, sợ cái gì!
Hứa Gia Văn xem thường mà nói.
Hứa Chung nhìn mà lắc đầu, con trai này của minhg, lớn như vậy rồi, vẫn không rõ đạo lý có tiền không bằng có quyền, trên thế giới rất nhiều chuyện không phải là có tiền có thể làm xong, có thể xưng vương một mẫu ba phần đất ở Hạp Sơn thị này, nhưng đi ra ngoài Đại Thế Giới, dù mình có tiền nhiều hơn nữa, ở trong mắt người khác vẫn chưa đủ nhìn đâu.
- Aiz!
Hứa Chung nhìn Hứa Gia Văn thở dài trong lòng, Hứa Gia Văn điển hình là loại con nhà giàu mù quáng, ánh mắt thiển cận, không có thấy xa, chỉ biết ỷ thế hiếp người, tương lai làm sao thừa kế tập đoàn của lão.
- Tốt lắm, con nghỉ ngơi trước một chút, chuyện báo thù cha đã có chút kế hoạch, cha cùng ba gia tộc khác thương lượng một chút trước!
Hứa Chung nói, nói xong liền đứng lên đi ra ngoài.
Hứa Gia Văn nhìn Hứa Chung đi, bất mãn đập giường một cái:
- Mẹ nó, con đỉ điếm chết tiệt, người nào che chở mày thì lão tử cũng muốn giết chết mày, hung hăng chơi chết mày!...
Tần Thiên cùng Yến Thủy Dao bên này, hai người ở nơi bí ẩn trong ao suối nước nóng thống khoái làm một lần, Yến Thủy Dao bị Tần Thiên làm cho đứng không yên, cả người dựa vào ở trên người Tần Thiên, tùy ý Tần Thiên hạ thủ.
Tần Thiên vô cùng cao hứng, bất quá người dần dần nhiều, không thể làm thêm, cho nên để cho Yến Thủy Dao cầm quần áo mặc vào, hai người trở lại ở giữa ao suối nước nóng, rất nhiều đồng học cũng đã tới, mấy người Triệu Chỉ Vân cũng tới, mọi người đùa rất là điên cuồng, giờ phút này đang nước ao trước mặt mọi người là một trận chiến nghịch nước, đùa đến quân trời đất.
Chút ít nam sinh trong lớp thích nhất chính là cùng nữ sinh đùa nước, bởi vì... Như vậy có thể thừa cơ chiếm tiện nghi, bất quá bọn hắn không dám đùa giỡn mấy người Triệu Chỉ Vân, bởi vì bọn họ là nữ nhân của Tần Thiên, hơn nữa, biểu hiện bạo lực ngày hôm qua của Linh Nguyệt để cho cả đám bọn họ đều sinh ra sợ hãi, sợ phía dưới sẽ bị Linh Nguyệt đá một phát, cả đám đều không dám nhích tới gần.
- Tôi đến rồi!
Phạm Kiến hô to một tiếng, từ cái ao lớn bên cạnh nhảy xuống.
- Oanh!
Tiếng vang khổng lồ, Phạm Kiến thật giống như bom nổ dưới nước nện vào trong nước, nước bắn lên cao 4-5m, cuộn sóng xông lên bờ.
- Tên chết bầm!
Tần Thiên quát to một tiếng, vội vươn tay che lại cuộn sóng, thuyền da của ba người Triệu Chỉ Vân cũng bị cuộn sóng cuốn đi.
- Sảng khoái, Tần Thiên, cậu cũng tới thử một chút!
Phạm Kiến từ trong nước nhô ra nhìn Tần Thiên hưng phấn nói, một thân mỡ thịt phiêu đãng.
- Không có hứng thú, cậu nên lượm thuyền da của tôi về, nếu không sẽ bị các nàng giết đấy!
Tần Thiên chỉ chỉ ba nữ bên cạnh hướng về phía Phạm Kiến trợn mắt nhìn nói, hù Phạm Kiến run run một trận, vội vàng đi qua nhặt.
- Tần Thiên, chúng ta chơi tạt nước đi!
Hàn Thi Vũ nhìn Tần Thiên nói.
- Đúng vậy, đúng vậy!
Linh Nguyệt hưng phấn nói, vừa nói xong đã hắt nước Tần Thiên rồi.
Tần Thiên đang muốn đánh trả, đột nhiên cả đại địa chấn động lên, cực kỳ kịch liệt, kéo dài hai giây liền ngưng.
Tất cả mọi người sững sờ một trận, không biết chuyện gì xảy ra.
Lúc này, một cổ hơi thở năng lượng từ dưới nước lan đi ra ngoài, cực kỳ yếu ớt, nhưng trong nháy mắt Tần Thiên liền cảm nhận được, lập tức liền triển khai thần thức tuần tra, nhưng cổ hơi thở năng lượng này đã biến mất rồi, vô ảnh vô tung.
- Chuyện gì xảy ra?
Trong lòng Tần Thiên âm thầm nghi ngờ, hôm nay lần thứ hai phát hiện nơi này có năng lượng hơi thở ba động rồi, nhưng thoáng cái đã không có, rất là kỳ quái.