- Di, cái này là vật gì, xem thật kỹ!
Triệu Chỉ Vân cầm lấy một vật nhỉ trong hàng quán vui vẻ mà nói.
- Tôi xem thử!
Linh Nguyệt đi qua nhìn, phát hiện rất đặc biệt, cho nên lấy tới chơi.
- Hai vị mỹ nữ, đây là dùng ngọc thượng đẳng khắc ra Thượng Cổ thần thú Tỳ Hưu, chỉ bán một lần này, lấy giá trong nhà, chỉ bán 998 ngàn, nếu hai vị ưa thích, tôi sẽ giảm giá thêm cho.
Ông chủ tiệm đi tới nhìn hai nàng mê đắm cười nói, một đôi mắt nhỏ không mở ra được thoạt nhìn vừa gian trá, vừa dâm tà.
- Ngọc Hòa Điền? Nhìn như là nhựa vậy nha!
Triệu Chỉ Vân nói.
- Đúng vậy, bộ dáng cũng xấu, thoạt nhìn thật buồn nôn, hai mươi đồng, tôi mua, không muốn coi như xong!
Linh Nguyệt cũng nói, rất là tùy ý ném trở về.
- PHỐC!
Chủ tiệm nghe nghe cơ hồ hộc máu, có người trả giá như vậy sao, 998 ngàn trực tiếp còn hai mươi đồng, rõ ràng cố ý chơi hắn, còn có, cái gì gọi là cứng như nhựa, dù không phải là ngọc Hòa Điền cũng là tảng đá điêu khắc thành, làm sao biến thành nhựa, trong lòng ông chủ tiệm buồn bực một trận.
- Hắc hắc, hai vị mỹ nữ nói giỡn, nào có hai mươi đồng tiện nghi như vậy!
Hắn nhìn hai người tươi cười nói, nếu không phải nhìn hai người là mỹ nữ, hắn đã sớm đuổi người.
- Người nào cho là nói giỡn, hai mươi đồng còn không tới đâu, đi!
Linh Nguyệt trực tiếp kéo Triệu Chỉ Vân rời đi, hướng Hàn Thi Vũ bên kia đi, Chủ tiệm kia trực tiếp ngây ngẩn cả người, thật lâu mới phục hồi tinh thần lại, người cũng không trông thấy rồi.
- Mẹ nó, rõ ràng là chơi lão tử, nhìn lão tử gọi người chơi chết các cô!
Ông chủ tiệm tàn bạo mà nói.
Hai người Triệu Chỉ Vân ra khỏi cửa tiệm, đi đến chỗ Hàn Thi Vũ cách đó không xa, đi không có mấy bước, Linh Nguyệt liền phát hiện phía sau có người đi theo mình, quay đầu nhìn lại đã thấy được ba trưởng lão Diệp gia mới vừa rồi kia trong đó hai người đang theo phía sau cách đó không xa.
Hai trưởng lão Diệp gia kia thấy hai nàng phát hiện mình, nhất thời ngừng lại, làm bộ mua đồ.
- Hừ, một chút kỹ thuật theo dõi cũng không có.
Linh Nguyệt khinh thường nói, đột nhiên đầu óc hiện lên một chủ ý, nhất thời lộ ra một nụ cười vô cùng giảo hoạt.
- Chỉ vân, hai người kia theo dõi chúng ta, chúng ta đi dạy dỗ bọn hắn một bữa như thế nào.
Linh Nguyệt nhìn Triệu Chỉ Vân nói.
Triệu Chỉ Vân lập tức quay người... Đi, thấy hai trưởng lão Diệp gia kia.
- Tốt, chúng ta kêu thêm đám Thi Vũ, phòng ngừa đánh không lại đám bọn hắn! Triệu Chỉ Vân nói, hai nàng gật đầu lẫn nhau, sau đó đi qua chỗ Hàn Thi Vũ, cùng Hàn Thi Vũ và Yến Thủy Dao thương lượng một chút, bốn nàng toàn bộ đồng ý.
Hai trưởng lão Diệp gia không biết bốn nàng đang thương lượng cái gì, bọn họ chỉ muốn muốn bắt một người trong đó, nhưng không biết trong bốn nữ nhân này rốt cuộc người nào mới là nữ nhân của Tần Thiên.
- Hừ, bắt lấy tất cả đi, dù sao thực lực của các nàng cũng bất quá cảnh giới ba sao mà thôi, chúng ta cũng là ba sao cấp năm rồi, bắt các nàng căn bản không có vấn đề gì.
Một trưởng lão Diệp gia nói, một người khác gật đầu, tỏ vẻ đồng ý, nhưng ngay sau đó liền đi tới phía bốn nàng.
Giờ phút này, bốn nàng xoay đầu lại, cũng đi về hướng trưởng lão Diệp gia, vẻ mặt nụ cười rực rỡ, không ít đàn ông bên đường thấy bốn nàng cũng dừng bước, lộ ra thần sắc bỉ ổi.