Hai trưởng lão Diệp gia nhìn bốn nàng nở nụ cười rực rỡ đi tới, không biết nguyên nhân gì, có chút nghi ngờ, mà bốn nàng giờ phút này chạy tới trước mặt bọn họ rồi.
- Dễ nhìn, có thể cùng chúng tôi vui đùa một chút không!
Linh Nguyệt nhìn về phía hai trưởng lão vứt mị nhãn nói.
- A!
Hai trưởng lão nhất thời ngẩn ra mắt rồi, không biết là tình huống nào, nhìn bốn mỹ nữ quay chung quanh mình, mùi thơm bốn phía, hai người này là hai lão già đến gần năm mươi tuổi rồi cũng có chút cảm giác.
Linh Nguyệt nhìn bộ dáng kia của hai người, khóe miệng lộ ra một nụ cười xấu xa, sau đó trong tay xuất hiện một cái bình phun sương nho nhỏ, cầm lên, hướng về phía hai trưởng lão Diệp gia phun một phát, ba nữ khác cũng là như thế, toàn bộ cầm lấy bình nhỏ hướng hai trưởng lão Diệp gia mà phun, sương mù màu hồng phấn tràn ngập ra... , bao phủ hai trưởng lão Diệp gia, ngay sau đó nhanh chóng lui về phía sau.
- Các ngươi làm gì, phun vật gì!
Hai trưởng lão Diệp gia nhất thời sắc mặt đại biến, lập tức nhanh chóng lui về phía sau, tránh ra những sương mù màu hồng phấn kia xâm nhập, nhưng đã hút đi vào không ít.
- Không có gì, một ít thuốc hay mà thôi, không phải là độc dược, các ngươi, từ từ hưởng thụ đi!
Hàn Thi Vũ nhìn về phía hai trưởng lão Diệp gia cười nói.
- Lại dám ám toán chúng ta, muốn chết!
Một trưởng lão Diệp gia nhất thời giận dữ, lập tức xông qua bắt bốn nàng. Nhưng lúc này, một trưởng lão khác đưa tay lên bắt hắn lại, không để cho hắn đi qua.
- Tại sao, lão Tam!
Trưởng lão Diệp gia đang tức giận kia không giải thích được hỏi, quay đầu lại, thiếu chút nữa bị hù chết, bởi vì giờ phút này lão Tam đối diện hắn có vẻ mặt bỉ ổi vô cùng.
- Mỹ nữ, chớ đi, chúng ta chơi một chút!
Lão Tam một tay lấy trưởng lão Diệp gia kéo vào trong ngực, trực tiếp hôn tới.
Trưởng lão Diệp gia kia nhất thời kinh hãi, liền muốn muốn chống cự, nhưng trong nháy mắt này, ánh mắt hắn đột nhiên mơ hồ một mảnh, sau đó cảm giác thân thể nóng rang, phía dưới không khỏi vọng động, lão Tam trước mắt đột nhiên biến thành một mỹ nữ tuyệt thế, lại trần như nhộng.
- Mỹ nữ!
Trưởng lão Diệp gia đột nhiên hôn tới lão Tam, hai người trong nháy mắt dây dưa lại với nhau.
- Nôn!
- Nôn!
- Nôn!
- Thật buồn nôn, hai lão già không biết xấu hổ, lại trước mặt mọi người làm cơ!
- Thật là kinh tởm!
Những người bên cạnh nhìn một màn này, rối rít nôn mửa, không dám nhìn thẳng, chúng nữ nhìn cũng cảm giác tởm lợm, nhưng lại cười không ngừng.
- Ha ha ha... Linh Nguyệt tỷ tỷ, chị thật xấu, lại muốn cho bọn hắn thử sương ân ái!
Triệu Chỉ Vân cười lớn nói.
- Hì hì, người nào để cho bọn họ theo dõi chúng ta, với chúng ta không có hảo ý, ta chỉ là cho bọn hắn một giáo huấn nho nhỏ mà thôi!
Linh Nguyệt cười hì hì mà nói.
Những người bên cạnh nghe không khỏi phát rét một trận, vội vàng rời xa bốn nàng, quá kinh khủng, người ta bất quá theo dõi một chút mà thôi, lại nhận giáo huấn như vậy, nếu là đụng cô một chút, cô sẽ làm sao nha.
Lúc này, chủ cửa tiệm kia tận mắt nhìn thấy hết thảy, vốn đang tính toán dạy dỗ hai nàng một chút, thấy cảnh tượng như vậy, lập tức bỏ qua.
Giờ phút này, hai trưởng lão Diệp gia đã song song lăn trên mặt đất, bắt đầu cởi áo nới dây lưng rồi.
- Chúng ta cho bọn hắn thêm một chút đi!
Linh Nguyệt cười xấu xa nói, cầm lấy bình phun sương đi tới, hướng về phía hai người cuồng phun một trận.
Chỉ chốc lát sau, hai người càng thêm điên cuồng lên, một người trong đó đẩy người kia ngã xuống đất, trực tiếp cởi áo, bạo ngay cúc hoa một người, cả hai liên tục kêu thảm thiết.