Hàn Thi Vũ vội vàng ngăn cản Triệu Chỉ Vân, nha đầu Triệu Chỉ Vân này đúng là hết chỗ nói rồi, Tần Thiên cũng rất vui vẻ, nếu thật là trừng phạt như vậy, vậy thì quá sung sướng.
- Hừ! Chúng em muốn trừng phạt anh, một tháng không cho chạm vào chúng em!
Hàn Thi Vũ nhìn Tần Thiên uy hiếp mà nói.
- Đúng rồi!
Yến Thủy Dao nói, Triệu Chỉ Vân cùng Linh Nguyệt cũng rối rít gật đầu.
- Các em chắc chứ? Đây không phải là trừng phạt anh mà là các em nha!
Tần Thiên nhìn chúng nữ cười xấu xa nói, nhất là nhìn về phía nha đầu Triệu Chỉ Vân cùng Linh Nguyệt, hai nha đầu này khát khao vô cùng.
- Em... Chúng em chịu đựng được!
Linh Nguyệt cắn răng nói.
- Em... em... em nhịn không được!
Triệu Chỉ Vân mềm nhũn ra, nhất thời gặp phải ba người khác khinh bỉ, quá vô dụng.
Tần Thiên nhìn thấy chúng nữ mặc đồ ngủ trước mặt, sáng sớm, cả đám đều không có mặc nội y. Còn cúi người nhìn mình, cảnh xuân trước ngực hoàn toàn bị để lộ đi ra ngoài, mọi người còn không có nhận thấy được, toàn bộ bị Tần Thiên nhìn ở trong mắt.
Buổi sáng là lúc đàn ông cường liệt nhất, nhất là sắc lang như Tần Thiên, căn bản không nhịn được, nhìn lên bốn nàng trước mặt, Tần Thiên cười hắc hắc, mạnh mẽ đưa tay lên, trực tiếp kéo Hàn Thi Vũ xuống.
- A! Anh làm gì!
Hàn Thi Vũ nhất thời kinh hãi.
- Hắc hắc, em cứ nói đi, vợ của anh tốt!
Tần Thiên mê đắm nói, đưa tay lên tiến vào bên trong Hàn Thi Vũ, đi thẳng tới mật địa của nàng.
- Phía dưới cũng không mặc!
Tần Thiên kinh ngã, ngón tay không trở ngại đi tới gò núi của Hàn Thi Vũ.
- Buông, sắc lang!
Hàn Thi Vũ nhất thời xấu hổ, lập tức muốn giãy giụa, nhưng ngón tay Tần Thiên vừa đụng đến mật địa của nàng nơi đó, nhất thời Hàn Thi Vũ như bị điện giật, trực tiếp mất đi chống cự, ngã xuống trên người Tần Thiên, tùy ý để Tần Thiên làm loạn.
- Hắc hắc, nhịn được, trừng phạt anh, anh xem làm sao em trừng phạt anh!
Tần Thiên cười đắc ý nói, bàn tay to du tẩu ở trên thân Hàn Thi Vũ.
- Anh... Ừ... Anh là tên sắc lang, mau buông tay... Mọi người mau cứu tôi!
Hàn Thi Vũ nhìn bốn nàng bên cạnh nói, mọi người nhìn Hàn Thi Vũ, không một chút ý cứu giúp, tức Hàn Thi Vũ gần chết.
- Cứu cái gì, em xem Thi Vũ tỷ tỷ rất thoải mái!
Triệu Chỉ Vân cười nói.
- Đúng đúng, từ từ hưởng thụ nha!
Linh Nguyệt cũng nói.
- Các cô... Ừ... !
Hàn Thi Vũ còn chưa nói hết, huyệt động phía dưới đã bị Tần Thiên lập đầy, nhất thời một trận khoái cảm thoải mái vô cùng, làm cho nàng nói không ra lời, trực tiếp kêu lên.
Triệu Chỉ Vân nhìn Hàn Thi Vũ thoải mái, vẻ mặt hâm mộ, mình cũng muốn, Linh Nguyệt cũng là như thế.
Lăng Vũ lại là sắc mặt xấu hổ, không nghĩ tới Tần Thiên sắc lang như vậy, ở trước mặt nàng đùa bỡn lưu manh, trực tiếp xoay người chạy đi ra ngoài, Yến Thủy Dao cũng theo ra rồi, còn dư lại Linh Nguyệt cùng Triệu Chỉ Vân hai nữ nhìn hai người Tần Thiên chằm chằm.
- Anh rể, em cũng muốn!
- Tần Thiên, em cũng muốn!
Hai nàng nói, rối rít cỡi quần áo.
Sáng sớm, một cuộc vận động oanh oanh liệt liệt bắt đầu... ...
- Tốt, các bạn học, hôm nay chúng ta có thể tiến vào Hạp Sơn ngắm phong cảnh trong vùng tiến hành vẽ vật thực rồi, lần này chúng ta đi vào bên trong trong ba ngày, mỗi bạn học đều phải mang theo đồ dùng cá nhân của mình, bởi vì chúng ta phải ở trong núi ba ngày, vừa du lãm Hạp Sơn vừa vẽ vật thực, để nghĩ ngơi chúng ta sẽ dựng liều, năm người một tiểu đội mang theo một cái liều!
Cửa quầy rượu, Trương Văn Thuận nhìn mọi người nói.
Ánh mắt nhìn tổ Tần Thiên một chút, trừ Phạm Kiến cùng mấy người Yến Thủy Dao, tổ trưởng Tần Thiên còn có mấy nữ sinh không biết đi đâu rồi.
- Tổ trưởng tổ 4 đâu rồi, đi đâu rồi, người nào liên lạc hắn một chút, để cho hắn nhanh tới đây!
Trương Văn Thuận nói.
- Lão sư, Tần Thiên sắp tới đây rồi, đang ở bên trong phòng mặc quần áo!
Yến Thủy Dao nhìn Trương Văn Thuận nói, trên thực tế, giờ phút này Tần Thiên đang cùng ba nữ tiến hành một cuộc đại chiến oanh liệt ở bên trong phòng, làm đến trời sụp đất nứt, căn bản quên buổi sáng phải tập hợp.
Mọi người ở cửa tiệm rượu đợi hơn một giờ, bốn người Tần Thiên mới tới, mọi người có lời oán thán, nhưng cũng không dám nói, dù sao Tần Thiên hung hãn, ngay cả phú nhị đại cũng dám đánh, bọn hắn dây không nổi.
- Xin lỗi, thầy giáo, em đến chậm, không có ảnh hưởng đến mọi người chứ!
Tần Thiên nhìn nhiều người như vậy chờ, nhất thời có chút ái ngại.
Trương Văn Thuận nhìn Tần Thiên, biết Tần Thiên bối cảnh cường đại, không dám tức giận, không thể làm gì khác hơn là nói:
- Lần sau không được tới trễ, hiện tại chúng ta phân phát lều, mỗi tiểu đội tới một người nhận lấy!
Rất nhanh, lều đã chia xong rồi, mọi người thu thập xong, liền đi bộ vào trong vùng Hạp Sơn.
- Lăng Vũ đâu!
Tần Thiên nhìn Yến Thủy Dao hỏi, xem xét chung quanh, không thấy được Lăng Vũ.
- Mới vừa rồi Lăng Vũ tỷ tỷ nhận một cú điện thoại, nói còn có việc phải xử lý, đi về trước rồi!
Yến Thủy Dao nói.
- Nàng có nói chuyện gì không?
- Không có, vội vàng đã đi, bộ dáng rất gấp gáp, dường như xảy ra đại sự gì!
Yến Thủy Dao nói.
Tần Thiên vừa nghe, nhất thời nhíu mày, lập tức lấy điện thoại di động ra gọi điện thoại cho Lăng Vũ...