- Chuyện gì xảy ra, làm sao không nghe điện thoại!
Tần Thiên nhìn điện thoại di động nhíu mày, gọi cho Lăng Vũ bốn năm cuộc điện thoại, nhưng một cuộc cũng không nhấc máy, điều này làm cho Tần Thiên không khỏi lo lắng.
- Thế nào Tần Thiên!
Yến Thủy Dao lo lắng nhìn Tần Thiên hỏi.
- Không gọi được, không biết đã xảy ra chuyện gì!
Tần Thiên lắc lắc đầu nói.
- Hẳn là không có đại sự gì, nếu không lăng Vũ tỷ tỷ nhất định sẽ nói, chúng ta đi Hạp Sơn trước đi!
Triệu Chỉ Vân nói, Tần Thiên gật đầu, sau đó đoàn người đi về hướng cảnh nội Hạp Sơn.
Không lâu sau, mọi người đã vào trong vùng.
Mùa đông mùa này, người tới Hạp Sơn cũng không có nhiều, cộng thêm đi làm ngày, cho nên lại càng không có nhiều, người lác đác không có mấy, hơn trăm thước cũng không thấy đến một người, bất quá đối với Tần Thiên mà nói là phi thường tốt, như vậy vẽ tranh sẽ không chịu ảnh hưởng bên ngoài.
Mọi người đi lại hơn hai giờ tới trên núi liền tìm địa phương tương đối bằng phẳng ngừng lại, tự tìm nơi bắt đầu vẽ vật thực.
Tần Thiên hoàn toàn không tâm tư vẽ tranh, trong lòng còn muốn biết chuyện của Lăng Vũ, hắn cảm giác xảy ra vấn đề gì rồi, trong lòng không bỏ xuống được.
Nghĩ tới, Tần Thiên lấy điện thoại di động ra chuẩn bị gọi điện thoại cho Tiêu Du, để cho Tiêu Du xem có thể liên lạc với Lăng Vũ hay không, xem một chút đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì, để cho Lăng Vũ vội vã rời đi như vậy.
Điện thoại Tần Thiên còn không có gọi đi, điện thoại Lăng Vũ đã gọi đến, Tần Thiên lập tức bắt máy.
- Này, đã xảy ra chuyện gì, làm sao vội vả chạy đi vậy!
Tần Thiên lập tức gấp gáp hỏi.
- Tiểu Thiên, là chị.
Điện thoại bên kia truyền đến không phải thanh âm Lăng Vũ, mà là Tiêu Du.
- Tỷ? Tại sao là chị, Lăng Vũ đâu rồi, hai người ở chung một chỗ sao, đã xảy ra chuyện gì.
Tần Thiên nghi ngờ hỏi.
- Mẹ của Lăng Vũ đã xảy ra chuyện, chị gọi điện thoại kêu cô ấy trở lại đấy!
Tiêu Du ở điện thoại bên kia nói.
- Đã xảy ra chuyện! Xảy ra chuyện gì!
Tần Thiên nhất thời kích động lên, cả người bật đứng lên từ trên mặt đất, dọa người bên cạnh kêu to một tiếng
- Tối ngày hôm qua chúng ta cùng đi tập kích người của tổ chức Liên Minh Trừ Ma, kết quả tin tức chúng ta bị bán đứng, gặp phải phục kích, chết thảm trọng, đi hai mươi người, chỉ trở lại hai, chị cùng mẹ của Lăng Vũ.
Tiêu Du ở điện thoại bên kia nói.
- Cái gì! Tại sao có thể như vậy, chị, chị không sao chứ, mẹ của Lăng Vũ như thế nào, chị ở đâu nơi, em lập tức đi qua!
Tần Thiên gấp gáp mà nói.
- Chị không sao, em không cần lo lắng, đan điền của mẹ Lăng Vũ bị chấn nát rồi, hiện tại hôn mê bất tỉnh, sinh tử không xác định, em không cần tới đây, nơi này có chúng ta không có vấn đề gì, em hiện tại bận rộn chuyện thâu tóm Hạp Sơn của mình, Lăng Vũ tạm thời không qua bên đó được, Dư Kiều sẽ đi qua giúp em, cô ấy hiện tại đã lên phi cơ rồi, đoán chừng rất nhanh sẽ đến Hạp Sơn, em kêu người đi phi trường quốc tế Hạp Sơn đón nàng đi, bên phía chị thì em không cần lo lắng, mau sớm chuẩn bị hoàn thành chuyện ở Hạp Sơn, sau đó rời đi nơi đó, người các đại gia tộc đã đuổi qua rồi, tình cảnh hiện tại của em rất nguy hiểm.
Tiêu Du ở bên kia nghiêm túc nói.
- Tốt, em biết rồi, tỷ, chị yên tâm, chờ em chuẩn bị hoàn tất sẽ đi qua bên đó!
Tần Thiên nói về phía điện thoại, cũng không có mãnh liệt yêu cầu đi qua, bởi vì hắn biết, hắn có đi qua cũng là vô bổ, hết thảy từ từ sẽ đến, phải làm từng bước.
- Hừ! Liên Minh Trừ Ma tốt lắm, các ngươi chờ cho lão tử, đợi lão tử chuẩn bị xong chuyện bên này, lão tử sẽ tiêu diệt đám bọn ngươi!
Trong lòng Tần Thiên lạnh lùng nói, sát ý nồng đậm từ trên người của hắn lan tràn đi ra ngoài, hai mắt khẽ đỏ lên.
- Anh rể, mau tới đây dạy em vẽ tranh!
Triệu Chỉ Vân ở bên kia hô.
- Tốt, anh qua ngay!
Tần Thiên đáp một tiếng, gọi điện thoại cho A Bưu, để cho hắn đi đón Dư Kiều, sau đó thu hồi điện thoại di động đi qua Triệu Chỉ Vân bên kia. ...
Rất nhanh, thời gian một buổi sáng đã qua, buổi trưa mọi người ăn trưa trên chân núi rồi nghỉ ngơi một lúc sẽ tiếp tục vẽ tranh.
Gần bốn giờ chiều, Trương Văn Thuận nhân tiện mọi người thu dọn đồ đạc, tiếp tục đi tới, dựa theo lộ tuyến an bài lúc trước, ngừng lại ở trong một rừng cây, bắt đầu dựng lều, chuẩn bị đóng quân dã ngoại.
Tần Thiên thì một chút tâm tư cũng không có, thật sớm nói một tiếng cùng cùng chúng nữ và Trương Văn thuận, rời đi trước, lái xe thẳng đến chỗ A Bưu.
Đến bên đó, Dư Kiều đã đến rồi, bên trong phòng làm việc của Tần Thiên có A Bưu còn có Dư Kiều ba người.
- Thiên ca, kế hoạch tiến công em đã định ra, anh xem một chút!
A Bưu lấy ra một phần kế hoạch cho Tần Thiên nhìn.
- Đợi một chút, có biến cố, cậu xem cái này trước đi!
Tần Thiên đưa điện thoại di động ra, phát đoạn ghi hình ở trên đảo của Triệu gia ra.
A Bưu rất nghi ngờ, nhận lấy điện thoại di động nhìn lại, thấy Triệu gia cùng Hàn Lão Tứ lại liên hiệp lại với nhau, nhất thời sắc mặt đại biến, nếu dựa theo kế hoạch tiến công của hắn mà nói... , đây tuyệt đối là mất hết tất cả.
- Vậy làm sao bây giờ!
A Bưu nhìn Tần Thiên hỏi.