Tây Đảo Hợp nhìn thoáng qua Liễu Như Thích, không nói gì, nàng nhận ra Liễu Như Thích này là sát thủ đại danh đỉnh đỉnh, một trong mười sát thủ suất sắc nhất của tổ chức sát thủ Thiên Đường, một người sát thủ duy nhất quê quán Nhật Bản, sau khi nhận nhiệm vụ đi giết Tần Thiên, không nghĩ tới Tần Thiên lại thu lấy Liễu Như Thích, giết người đi cùng Liễu Như Thích.
Thực lực Tần Thiên càng ngày càng đáng sợ, sát thủ Thiên Đường cũng bị hắn thu phục rồi, xem ra mình lựa chọn Tần Thiên là đúng.
Nếu Tây Đảo Hợp biết Tần Thiên giết chết mười mấy cao thủ cảnh giới năm sao mà nói... , không biết nàng nghĩ như thế nào.
- Hưu!
Tia sáng chợt lóe, Tần Thiên hiện ra trên đỉnh núi trong không gian thần bí, Liễu Như Thích cùng Tây Đảo Hợp lập tức nhìn đi qua.
- Chủ nhân, tôi đã dựa theo ngài phân phó mà làm!
Liễu Như Thích nhìn Tần Thiên cung kính nói.
- Ừ, tôi biết rồi!
Tần Thiên gật đầu, nhìn về phía rồi Tây Đảo Hợp trên mặt đất, Tần Thiên phân phó Liễu Như Thích cho Tây Đảo Hợp, hiện tại thương thế Tây Đảo Hợp đã hoàn toàn phục hồi như cũ, thực lực cũng khôi phục, hơn nữa có tăng lên, bởi vì Tần Thiên cho ăn Tử La quả.
- Tần Thiên, đây là chỗ nào!
Tây Đảo Hợp nhìn Tần Thiên đi vào, lập tức đứng lên hỏi.
- Cái này không phải cô có thể hỏi, cô đàng hoàng sống ở chỗ này cho tôi, nghe Như Thích nói là được!
Tần Thiên nhìn Tây Đảo Hợp lạnh lùng nói, nói xong liền đi về phía căn phòng của Thiên Hà.
Tây Đảo Hợp nhìn Tần Thiên rời đi, đột nhiên cảm giác trong lòng có chút khó chịu, nhớ tới trước kia, mình và Tần Thiên mặc dù quan hệ không tệ, còn là bạn học, không nghĩ tới lỡ một bước chân thành thiên cổ hận, hôm nay rơi xuống tình cảnh như thế này, thật giống như tên ăn mày cầu khẩn Tần Thiên giúp mình.
Tây Đảo Hợp nghĩ tới mà chua xót một trận trong lòng, trong lòng thật khó chịu, vạn phần hối hận.
Tần Thiên tiến vào phòng phòng, nhìn tình huống Thiên Hà một chút, vẫn là bộ dáng kia, bất quá hơi thở của Thiên Hà hiện tại đã không tăng lên khủng bố như lúc trước, đã hòa hoãn xuống, tiếp tục như vậy, hẳn là rất nhanh sẽ tỉnh lại, bất quá thực lực Thiên Hà giờ phút này cũng cực kì khủng bố, đã đạt đến cảnh giới sáu sao, hoàn toàn vượt qua Tần Thiên.
Tần Thiên tức nghiến răng nghiến lợi, đây là tình huống gì, mình tân tân khổ khổ tu luyện lâu như vậy, còn không bằng Thiên Hà ngồi ở chỗ này mười ngày nửa tháng, liền vượt qua chính mình, thật là bất công, quá bi kịch, quá đả kích người.
- Mình đi ra ngoài thôi miễn cho bị đả kích thương tích đầy mình!
Trong lòng Tần Thiên rất buồn bực, sau đó rời đi phòng ốc, phân phó Liễu Như Thích một chút, sau đó rời đi không gian giới chỉ. ...
Ngày thứ hai.
9h sáng, Tần Thiên bị Triệu Chỉ Vân đánh thức, có người đến tìm hắn.
- Ai tìm anh!
Tần Thiên nhìn chúng nữ rất là nghi ngờ hỏi.
- Anh đoán!
Vẻ mặt Triệu Chỉ Vân nghịch ngợm nói, Tần Thiên nghe thiếu chút nữa hôn mê bất tỉnh, có kiểu trả lời như vậy sao.
- Không nói thì thôi, anh tiếp tục ngủ!
Tần Thiên nói, nói xong nằm xuống một lần nữa, dù sao không phải là hắn tìm người ta, người gấp không phải hắn, thật có việc gấp sẽ tìm tới đây.
Nếu người tìm hắn biết Tần Thiên nghĩ như vậy, đoán chừng trực tiếp tức chết, có loại người như ngươi sao.
- Được rồi, đã dậy rồi, cũng nên gặp người ta... , thiệt là, một chút cũng không dễ thương!
Triệu Chỉ Vân nhìn Tần Thiên bỉu môi khó chịu nói, kéo Tần Thiên lên.
- Người nào!
Tần Thiên còn buồn ngủ mà hỏi.
- Là tên công tử của thị trưởng lần trước bị anh cắt đứt chân!
Triệu Chỉ Vân nói.
- Lý Vân? Hắn tới tìm anh làm gì, chẳng lẽ muốn anh hỗ trợ cắt luôn tay của hắn?
Tần Thiên nghi ngờ nói, gặp phải Triệu Chỉ Vân xem thường.
- Người ta tới bồi tội với anh, đã đợi từ sáng sớm rồi, bất quá chúng em đã dạy dỗ hắn một chút, nói anh đang ngủ, không cho quấy rầy, nếu không anh sẽ tức giận, để cho hắn ở cửa đợi ba giờ!
Vẻ mặt Triệu Chỉ Vân cười xấu xa nhìn Tần Thiên.
Tần Thiên im lặng một trận, sau đó vén chăn đứng lên, mặc quần áo tử tế, chậm rãi đánh răng rửa mặt, dù sao Lý Vân đợi đã lâu như vậy, chờ thêm chút cũng không sao.
Giằng co nửa giờ, Tần Thiên rốt cục làm xong, Triệu Chỉ Vân kéo cánh tay Tần Thiên đi ra phía ngoài.
- Chống vào tường, tay không được nhúc nhích, không cho xoay người, nếu không phạt càng nặng!
Tiếng nói của Hàn Thi Vũ vang lên bên tai Tần Thiên.
Tần Thiên vừa đi ra ngoài liền thấy chúng nữ đang vây bắt Lý Vân cùng hai thủ hạ của hắn, giờ phút này ba người không may đang đứng chổng ngược xoay mặt vào tường, thân thể phát run một trận, sắc mặt trắng bệch, cũng không biết đứng chổng ngược rồi bao lâu.
- Tần Thiên, anh đã dậy, chúng em đang giúp anh dạy dỗ bọn họ đó!
Linh Nguyệt đã chạy tới ôm tay Tần Thiên vẻ mặt hưng phấn nói, Tần Thiên nhìn im lặng một trận.
- Tần... Tần tiên sinh, ngài dậy rồi, tôi tới nói... Nói xin lỗi!