Tiêu Du nhìn Tần Thiên, trên mặt lộ ra một tia giận dữ, Thần Nông khu là cấm khu người đi vào nhất định sẽ chết.
Tần Thiên nhìn Tiêu Du, biết rõ nàng lo lắng cho mình, nhưng không có biện pháp, không cách nào tìm được Tụ Linh Thảo thì không cách nào làm cho Lăng Thiến tỉnh lại, Tần Thiên không muốn xem nữ nhân của mình bi thương, không muốn thấy cô nàng thương tâm, nếu như ngay cả Tụ Linh Thảo đều tìm không được, về sau mình còn thế nào bảo hộ nữ nhân của mình.
- Tỷ, thực xin lỗi, em không thể đáp ứng chị, em đã hứa với các nàng, phải bảo vệ các nàng, không làm cho các nàng bị bất luận tổn thương gì, cho nên em phải đi.
Tần Thiên nhìn Tiêu Du vẻ mặt áy náy mà nói.
- BA-!
Tiêu Du giận dữ đánh một cái tát vào mặt Tần Thiên, Tần Thiên không có bất kỳ tránh né, cũng không có phòng ngự, mặc kệ do Tiêu Du đánh trên mặt của mình, hiển hiện năm dấu ngón tay.
- Ô ô... Em thật sự muốn chết mới cam nguyện sao!
Tiêu Du mãnh liệt ôm lấy Tần Thiên, khóc lên, đây là lần thứ ba Tiêu Du rơi lệ, giờ phút này, cô yếu ớt giống như nữ nhân bình thường, làm cho người đau lòng.
- Tỷ, em là một người đàn ông, đây là chuyện phải làm, về sau bất kỳ ai trong các cô ấy xảy ra chuyện ngoài ý muốn em đều đến giúp quyết không được chùn bước!
Tần Thiên ôm chặt Tiêu Du nói, nhìn bộ dạng Tiêu Du khóc, tim hắn như bị đao cắt, nhưng lại không cách nào đáp ứng Tiêu Du.
- Nếu như em cố ý muốn đi, chị cùng em đi!
Tiêu Du ngẩng đầu, nhìn Tần Thiên nói.
Tần Thiên lắc đầu, cự tuyệt Tiêu Du.
- Ai cũng có thể, nhưng chị không thể đi, nhất định phải có một người ở tại chỗ này, thủ hộ các nàng, quản lý tốt Thiên Bang, chỉ có chị ở đây, người các đại gia tộc mới không dám xằng bậy, một mình em đi là được rồi, chị phải ở lại chỗ này.
Thành phố Quang Châu là đại bản doanh của Tần Thiên, về sau Tần Thiên chinh chiến thiên hạ, là từ nơi này bắt đầu, nơi này là nội tình của hắn, không thể có bất kỳ sơ xuất, chỉ có Tiêu Du thủ hộ ở chỗ này, hắn mới an tâm.
- Chị, chị yên tâm đi, em nhất định sẽ có thể trở về, em còn không có gặp ba mẹ, còn không có tiếp nhận Tần gia, còn không có lấy chị, em sẽ không chết, chị yên tâm đi, tai họa tồn ngàn năm, tai họa như em tồn tại vạn năm đều có dư!
Tần Thiên cười nói, dẫn tới Tiêu Du cũng nở nụ cười.
Cô biết rõ không cách nào cản trở Tần Thiên, Tần Thiên cũng sẽ không cho cô đi theo, cô có khả năng làm chỉ là yên lặng cầu nguyện, hi vọng Tần Thiên bình an, hiện tại Tần Thiên đã không phải tiểu tử lúc trước mà cô nói gì nghe nấy nữa rồi, đã trưởng thành, triệt để thành thục... , không bao giờ... Cần cô quan tâm mọi chuyện nữa.
Trong thoáng chốc, Tiêu Du lần có cảm giác thất lạc.
- Vậy em chuẩn bị lúc nào đi!
Tiêu Du nhìn Tần Thiên hỏi.
- Đêm nay nếu không có gì ngoài ý muốn mà nói... , ngày mai sẽ lên đường!
Tần Thiên nói, hiện tại thương thế của Lăng Thiến cấp bách, sớm một ngày tìm được Tụ Linh Thảo thì nàng thoát khỏi nguy hiểm sớm một ngày.
- Chuyện em đi Thần Nông khu chị không nên nói cho các cô ấy biết, miễn cho các cô ấy lo lắng, nhất là Lăng Vũ, cô ta đã biết nhất định sẽ cùng theo, chị nói em bế quan tu luyện là được rồi, trở về đi!
Tần Thiên nhìn Tiêu Du bàn giao nói, thò tay giúp cô lau nước mắt, lập tức nắm tay của cô đi vào trong biệt thự.
Giờ phút này, trên ban công lầu hai, Lăng Vũ đứng ở nơi đó, cô ở trên sân thượng dọn đồ đạc, trong lúc vô tình nghe hai người Tần Thiên nói, không nghĩ tới Tần Thiên muốn đi vào Thần Nông khu.
- Không được, mình không thể để cho Tần Thiên một người đi mạo hiểm, mình cũng phải cùng anh ấy đi!
Trong nội tâm Lăng Vũ thầm nghĩ. ...
Chuyện dọn nhà rất nhanh đã xong, dù sao không phải chuyển nội thất các thứ, chẳng qua là một ít đồ vụn vặt mà thôi, một hai giờ là xong.
Giữa trưa mọi người ở trong biệt thự tổ chức tiệc, chúc mừng chuyển qua nhà mới, gọi Phong Tử, A Bưu, Sấu Tử bọn hắn đi qua, cùng đốt pháo chúc mừng, cơm nước no nê về sau tất cả tự rời đi.
Tần Thiên trong phòng tu luyện đến buổi chiều, ăn xong bữa tối, đợi đến lúc bảy giờ rưỡi đêm, Tần Thiên liền cùng Tiêu Du đi ra ngoài, hướng phía ngoại ô Thành Đông bên kia mà đi.
Tần Thiên đi ở phía trước, Tiêu Du đi theo ở phía sau, Tần Thiên lấy ngọc giản đưa tin của mình cho Tiêu Du bố trí tốt rồi, chỉ cần mình bóp nát ngọc giản, Tiêu Du liền biết rõ mình ở nơi nào.
Rất nhanh, Tần Thiên đi tới địa điểm trên thư người nọ ghi, thời gian vừa vặn tám giờ, tại đây dòng xe cộ không phải rất nhiều, Tần Thiên đi đến trạm xăng dầu thì chờ người kia đi ra.
Thả ra thần thức điều tra bốn phía, bất quá không có điều tra ra khí tức năng lượng nào, chung quanh không có một tu luyện giả nào.
- Quái? Chẳng lẽ không phải tu luyện giả?
Trong nội tâm Tần Thiên thầm nghĩ, nhíu mày, tìm kiếm người viết thư kia khắp nơi, hắn bắt đầu hoài nghi tất cả là do đại gia tộc giở trò quỷ, nhưng lại không có thấy bất kì người của đại gia tộc nào.
- Phanh!
Vừa lúc đó, một đạo ánh sáng từ đằng xa bay tới, vọt tới trước mặt Tần Thiên, chui vào trong đầu Tần Thiên, đó là ngọc giản đưa tin.
- Không tốt, tỷ bên kia đã xảy ra chuyện!
Sắc mặt Tần Thiên lập tức đại biến, lập tức lên xe đi về hướng Tiêu Du bên kia.
- Đối thủ của ngươi là ta!
Đúng lúc này, một lão giả vô thanh vô tức xuất hiện ở trước mặt Tần Thiên hơn 10m.