Sống Lại Trước Mạt Thế, Nữ Phụ Điên Cuồng Tích Trữ Hàng Hóa, Một Đường Thẳng Tiến!

Chương 231 - Chương 231: B

Chương 231: B Chương 231: BChương 231: B

Ngay sau đó, bọn họ chỉ thấy ba cái xúc tu khổng lồ từ sau lưng Tạ Thiên Cách vươn ra.

Thậm chí còn không đợi bọn họ phản ứng lại, một trong những xúc tu kia đã trực tiếp quét về phía Vương Bằng.

"Bốp!"

Một tiếng động giòn tan vang lên trong căn phòng yên tĩnh, trở nên vô cùng chói tai.

Một cánh tay đột nhiên bị xúc tu đó ném ra ngoài, nó rơi trúng ngay trước mặt Vương Tiểu Tiểu.

Ngay sau đó, một tiếng hét thảm thiết vang lên trong phòng.

Vương Bằng ôm cánh tay chỉ còn một nửa, không ngừng lăn lộn trên sàn.

Vừa lăn lộn vừa phát ra tiếng kêu như heo bị chọc tiết: "Tay tôi! Tay tôi!"

Máu, đứt lìa, xúc tu kỳ lạ.

Tất cả mọi chuyện xảy ra trong nháy mắt, tốc độ quá nhanh, khiến bốn người Triệu Văn hoàn toàn không kịp phản ứng...

Không, phải nói là, bọn họ căn bản không nhìn rõ chuyện này rốt cuộc là thế nào.

Họ chỉ thấy có thứ gì đó kỳ lạ xuất hiện, tấn công Vương Bằng, sau đó một cánh tay bay ra.

Đó là... đó là tay của Vương Bằng sao?

Không thể nào. Không thể nào!

Vương Bằng là người có thực lực mạnh nhất trong số bọn họ, lại còn là dị năng giả cấp ba.

Trong thời gian qua, mấy người họ đã tận mắt chứng kiến Vương Bằng giết chết thây ma như thế nào.

Trên thế giới này còn có người mạnh hơn Vương Bằng sao?

Mãi đến khi tiếng kêu thảm thiết của Vương Bằng vang lên, mấy người mới như bừng tỉnh khỏi cơn chấn động.

"Áp"

Vương Tiểu Tiểu phát ra một tiếng hét kinh hoàng, ôm đầu lùi vê phía sau mấy bước.

Cả người cô ta run rẩy như cầy sấy, sợ hãi nhìn Tạ Thiên Cách.

Dương Hạ cũng vậy, cô ta chen chúc cùng Vương Tiểu Tiểu, liên tục xua tay: "Đừng giết chúng tôi! Đừng giết chúng tôi!"

Phổ Kiều cũng muốn lùi lại nhưng còn chưa kịp di chuyển thì đã cảm thấy có người đẩy mạnh cô ta một cái.

Tiếng của Triệu Văn vang lên sau lưng cô ta: "Không liên quan đến tôi, đều là bọn họ làm!"

Phổ Kiều quay đầu nhìn Triệu Văn đầy căm phẫn, giơ tay tát vào mặt anh †a một cái: "Đồ vô liêm sỉ"

Đợi đến khi Phổ Kiều trút cơn giận lên Triệu Văn xong, cô ta mới nhìn thấy Tạ Thiên Cách đã đứng dậy.

Chỉ riêng động tác đứng dậy này của cô, áp lực to lớn tỏa ra từ người cô đã khiến mấy người trong phòng run rẩy toàn thân. Huống chi còn có cái ba xúc tu khủng bố đang không ngừng vặn vẹo sau lưng cô.

Nỗi sợ hãi tột độ từ sâu trong nội tâm đã nắm chặt lấy mấy người, khiến bọn họ thậm chí không còn sức để kêu la.

"Đây là đâu?”

Tạ Thiên Cách đỡ Thích Vu Sơn dậy, để cô ấy ngôi xuống ghế sofa bên cạnh, sau đó mới quay sang nhìn ba người hỏi.

Mấy người đều trợn tròn mắt nhìn Tạ Thiên Cách, dường như không nghe thấy cô nói gì.

Bên tai chỉ có tiếng Vương Bằng liên tục kêu đau và chửi bới.

"Vương Tiểu Tiểu! Cô điên rồi sao? Mau lại đây chữa cho tôi! Chữa cho tôi!"

"Phổ Kiều, con tiện nhân kia, còn đứng đó làm gì, tấn công con đàn bà này! Mau dùng dị năng quyến rũ cô ta! Tấn công cô tai"

"Bọn vô liêm sỉ các người, ngày thường ăn của tôi, dùng của tôi! Bây giờ đến lúc lão tử cần các người giúp đỡ thì các người đang làm gì vậy!"

"Mau lại đây, chiến đấu, giết chết con tiện nhân này! Nếu còn không động thủ, lát nữa tôi sẽ cho các người chôn cùng với cô tal"
Bình Luận (0)
Comment