Sống Lại Trước Mạt Thế, Nữ Phụ Điên Cuồng Tích Trữ Hàng Hóa, Một Đường Thẳng Tiến!

Chương 239 - Chương 239: B

Chương 239: B Chương 239: BChương 239: B

Lúc đầu, Thích Vu Sơn không hiểu chuyện gì đang xảy ra nhưng chỉ vài giây sau, cô ấy đã phản ứng lại.

Ngay lập tức, sắc mặt Thích Vu Sơn trở nên khó coi.

Là con quái vật đó sao?

Con quái vật đó không chỉ có một con sao?

Con quái vật mà cô ấy gặp trong ký túc xá vừa rồi đã để lại cho cô ấy ấn tượng sâu sắc.

Nhưng bây giờ lại nói với cô ấy rằng, con quái vật này không chỉ có một con?

Thích Vu Sơn lập tức thở không ra hơi.

"Đến rồi, chuẩn bị đi!"

Còn Tạ Thiên Cách dường như không nghe thấy cuộc đối thoại giữa Thích Vu Sơn và Vương Tiểu Tiểu, cả người cô đều chìm vào một trạng thái cực kỳ bình tĩnh.

Những lời nói thốt ra trực tiếp xoa dịu trái tim đang hoảng loạn của Thích Vu Sơn.

Mặt đất rung chuyển ngày càng dữ dội, thậm chí đến mức con người không thể đứng vững trên mặt đất.

Tạ Thiên Cách hạ thấp cơ thể, hít một hơi thật sâu.

Ánh mắt bình tĩnh nhìn chằm chằm vào cầu thang xa xa.

Cuối cùng, trong cơn run rẩy, cô nhìn thấy một bàn tay thô ráp thò ra từ góc tường...

"Đến rồi!"

Lời của Tạ Thiên Cách vừa dứt, Thích Vu Sơn đã thấy Tạ Thiên Cách đứng trước mặt mình biến mất.

Cô bắt đầu chạy điên cuồng về phía cầu thang.

Thích Vu Sơn biết tốc độ của Tạ Thiên Cách rất nhanh, nhưng thực sự không ngờ tốc độ của Tạ Thiên Cách lại có thể nhanh đến mức này.

Ngay sau đó, cơ thể cô đã xuất hiện bên ngoài cửa văn phòng.

"Bà chủ!"

Thích Vu Sơn chỉ kịp gọi Tạ Thiên Cách một tiếng, sau đó liên thấy một bóng đen từ xa bay về phía mình.

Thích Vu Sơn không biết là gì, theo bản năng né sang một bên.

"Rầm!"

Sau một tiếng động lớn.

Thích Vu Sơn phát hiện Triệu Văn giống như một thứ đồ nát rơi thẳng xuống bên cạnh mình, đập vào sô pha.

Khiến cho khuôn mặt vốn đã bầm dập của anh ta lại có thêm máu me.

"Các người! Các người chắc chắn sẽ không được chết tử tế!" Triệu Văn tuy bị thương rất nặng nhưng vẫn chưa chết.

Anh ta không ngừng giấy giụa trên mặt đất, máu liên tục trào ra từ khóe miệng, khuôn mặt vô cùng đáng sợ.

Triệu Văn há miệng, trừng mắt nhìn Thích Vu Sơn: "Các người nhất định sẽ chết! Nhất định sẽ chết ở đây!" Thích Vu Sơn giờ phút này đã hoàn toàn bình tĩnh lại.

Lúc này nhìn Triệu Văn, nghĩ đến việc anh ta thế mà lại tạo ra một con thú biến dị, cô ấy chỉ hận không thể lập tức giết chết anh ta.

Nhưng nghĩ đến việc Tạ Thiên Cách đã không giết Triệu Văn thì chắc chắn là anh ta vẫn còn có tác dụng.

Thích Vu Sơn liền đè nén ý định giết người trong lòng, cô ấy quay sang nhìn Vương Tiểu Tiểu, lòng bàn tay bùng lên một ngọn lửa lớn.

"Cô qua đây!"

Vương Tiểu Tiểu sửng sốt một chút, cuối cùng vẫn đi đến bên cạnh Thích Vu Sơn.

"Cô trông chừng hắn." Khuôn mặt Thích Vu Sơn dính rất nhiều vết bẩn, cô ấy bỗng nhiên há miệng cười.

Khuôn mặt vốn xinh đẹp dưới ánh lửa và vết bẩn này trở nên vô cùng dữ tợn.

"Nếu cô dám chữa trị hoặc thả anh ta đi, tôi sẽ khiến cô phải hối hận vì đã được sinh ra trên thế giới này!"

Vương Tiểu Tiểu liên tục lắc đầu, thậm chí còn chủ động lấy dây thừng ra, bắt đầu trói Triệu Văn lại.
Bình Luận (0)
Comment