Sống Lại Tương Lai Chi Thực Thần

Chương 60

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

*Editor: Fuurin

Sáng sớm mới hơn 5 giờ, Sở Sở đã tỉnh dậy, nhanh chóng rửa mặt rồi lắc mình vào không gian.

Bên trong không gian vẫn một khung cảnh hoa thơm chim hót, vừa bước vào, Sở Sở lập tức đi kiểm tra mấy cây kỉ tử đã trồng đợt trước.

Đối với việc trồng thứ này thứ kia trong không gian, Sở Sở không hề lo lắng việc chúng không thể sống sót. Những cây kỉ tử được cô trồng bên cạnh đầm nước, chỉ mới qua một kì nghỉ mà mười gốc cây đã phát triển xanh um, gần như bao quanh cả nửa đầm nước. Cô nhìn quả kỉ tử đỏ au trông tràn đầy linh khí treo trên tán cây xanh tươi, cảm thấy rất hài lòng, vì vậy tiện tay hái ở mỗi cây một ít quả, dự định sẽ dùng để nấu canh uống, giúp bổ khí ích huyết.

Ngoài kỉ tử, Sở Sở còn hái được một rổ nhỏ táo, hai quả chanh, hoa quả trong không gian quanh năm không thiếu, cô hái mỗi cây một ít, sau đó những cái cây sse4 nhanh chóng phát triển thêm quả mới, cũng may những cây này không phải mọc tràn lan bất quy tắc, nếu không cô cũng không biết sẽ phải sắp xếp chúng như thế nào.

"Tiểu Hắc, Tiểu Hồng, cố lên, cố gắng trưởng thành nhé.” Sở Sở nhỏ giọng cổ vũ sau đó mang theo đồ ra khỏi không gian.

Khoảng 7 giờ, Sở Sở bắt đầu chuẩn bị làm bữa sáng, ba quả táo căng mọng đỏ rực được để trong bồn rửa trông vô cùng bắt mắt, cô định sẽ làm món bánh bánh táo, vừa ngon lại còn đơn giản.

Đầu tiên Sở Sở gọt vỏ táo, cắt hạt lựu, cắt chanh và vắt nước, công đoạn này khá mất thời gian, chủ yếu là do không có máy ép, Sở Sở tìm khắp trên mạng và siêu thị mà không ra. Cô đoán có thể là người dân ở đây không hề có khái niệm gì về nước trái cây, nên loại máy này cũng không được sản xuất. Sau khi cắt táo xong, cô thêm vào đường, nước cốt chanh, và một muỗng muối nhỏ, rồi lấy bột mì đã nhồi thành vỏ bánh chia ra làm hai phần, mỗi phần đều cán cho mỏng ra, một phần đặt ở dưới khuôn làm phần đáy, dùng tay ấn nhẹ để định hình, sau đó từ từ cho phần nhân vào, dùng một chút nước bôi lên phần rìa vỏ bánh, sau đó đậy phần vỏ thứ hai lên trên, miết hai mép của phần đáy và phần trên lại với nhau. Cuối cùng khứa thêm một chút hoa văn trên mặt bánh, quét trứng và cho vào lò nướng, vậy là món bánh táo đã được thực hiện một cách thành công tốt đẹp .

Sở Sở điều chỉnh xong nhiệt độ lò nướng, sau đó ăn luôn phần táo gọt dư, rồi bắt đầu dọn dẹp bồn rửa.

Diêu Dược đúng 7 giờ rưỡi lập tức mở mắt, ngồi trên giường ôm chăn một lúc lâu, nheo mắt ngắm nghía căn phòng xa lạ mãi mới nhớ ra bản thân đã nhập học, vừa ngủ dậy nên cô vẫn chưa lấy lại được dáng vẻ hoạt bát lanh lợi thường ngày, ngược lại còn trông rất ngây thơ. Cô gãi gãi mái tóc tổ quạ, vừa ngáp vừa đi vào toilet rửa mặt.

Buổi sáng ăn cái gì đây nhỉ? Trong đầu chỉ quanh quẩn mỗi một suy nghĩ, Diêu Dược tùy ý mở cửa phòng, mùi táo thoang thoảng lập tức ập vào xoang mũi, tinh thần cô lập tức tỉnh táo lên, con sâu thèm ăn trong bụng cũng thức giấc, thơm quá đi mất! Đói quá đi mất TwT

Lúc này, Sở Sở bưng trong tay một khuôn bánh lớn từ trong bếp đi ra. Hôm nay cô mặc một chiếc quần yếm màu trắng và áo thun, mái tóc dài xõa tung khiến khuôn mặt thanh tú càng thêm tinh xảo. Nhìn thấy Diêu Dược, cô nở nụ cười nhẹ.

"Chào buổi sáng! Cậu lại làm món gì ngon thế?" Diêu Dược mong đợi hào hứng hỏi.

"Là bánh táo, cậu có muốn nếm thử không?" Sở Sở cẩn thật đặt chiếc khuôn lên bàn thủy tinh.

"Muốn chứ!" Diêu Dược trả lời vang dội, sau đó vội vàng chạy tới, dù cô nghe hiểu được có mỗi từ táo, nhưng chỉ cần ngửi mùi thơm thôi cũng có thể chắc chắn được độ ngon của nó rồi!

Sở Sở mở khuôn bánh ra, một mùi thơm của táo hòa quyện với hương trứng gà nhẹ nhàng lan tỏa, khiến người ta chỉ muốn ăn ngay.

Diêu Dược vội vã dùng tay cầm lấy một miếng bánh đã được cắt sẵn, bánh còn nóng hôi hổi, nhưng vì mùi thơm quá hấp dẫn, cô cũng bất chấp cả nóng tay phỏng miệng, vội vã cắn từng miếng.

"Quá...quá là ngon luôn." Diêu Dược vừa ngồm ngoàm ăn vừa lúng búng nói với Sở Sở, trong lòng càng thêm tin tưởng quyết định đi theo bạn cùng phòng sẽ có thịt ăn của mình. Nhưng là có qua cũng phải có lại, mình cũng nên chọn lúc nào đó để cảm ơn cậu ấy mới được, Diêu Dược thầm nghĩ.

"Thích thì ăn nhiều một chút." Nhìn thấy Diêu Dược ăn ngon lành như vậy, Sở Sở cũng rất vui vẻ cắn một miếng bánh, dù nóng nhưng vẫn không thể ngừng được, lâu lắm rồi chưa được ăn, hương vị quen thuộc của bánh táo tràn ngập toàn bộ khoang miệng.

"Đúng rồi, Sở Sở, đến lúc đó gian hàng của cậu ở chỗ nào, tớ muốn đặt chỗ trước! Năm ngày tới đây của tớ phải nhờ cậu cả đấy!” Diêu Dược nói, liên hoan hàng năm, khoa Nấu Ăn chắc chắn là đối tượng được hoan nghênh nhất, có bọn họ ở đó, ai mà thèm đi uống nước dinh dưỡng nữa chứ, hơn nữa với những người có trình độ cao siêu như Sở Sở, đến lúc đó chắc chắn sẽ được tranh giành hết sức! Cô nhất định phải xí trước một chỗ mới được!

"Dãy số 168, hoan nghênh ghé lại, cậu cũng đừng quên quảng cáo cho chúng tớ nha." Sở Sở cũng cười, nói.

Được chứ! Diêu Dược kiên định bày tỏ, "Đúng rồi, tớ có một người bạn thân học khoa Nông Nghiệp, đến lúc đó tớ sẽ nhờ cậu ấy cung cấp nguyên liệu nấu ăn cho cậu, tớ dám cam đoan toàn bộ khoa đó cậu ấy đứng thứ hai không ai dám đứng nhất!" Nhắc đến người nọ, Diêu Dược lập tức lộ vẻ mặt tự hào.

Sở Sở cực kì vui mừng, “Thật chứ?! Vậy thì tốt quá rồi, cám ơn các cậu!” Đây tuyệt đối là một bất ngờ! Cái này có tính là dùng món ngon dụ dỗ được thêm một chị em tốt không nhỉ?

Khoảng tám giờ bốn mươi lăm phút, Sở Sở liền ra ngoài, cô và Lí Hi Kiệt đã hẹn nhau sẽ gặp ở đại sảnh.

Bởi vì diện tích của Đại học Y Tây thực sự quá rộng, nên một vài nơi cố định trong trường đều được bố trí xe bay nội bộ, Sở Sở và Lí Hi Kiệt ngồi xe bay đi tới nơi tổ chức liên hoan – Quảng trường Hi Đạt.

Tại trụ sở tập đoàn "Nhất Đào Là Tốt Rồi".

Phương Tử Văn hơi cúi đầu, trong tay cầu bút máy màu đen, trông như đang duyệt văn kiện, nhưng thực ra lại đang ngẩn người.

"Phương tổng!"

"Phương tổng!"

Trợ lý Triệu Kinh Hồng khó hiểu, vừa định tiếp tục gọi, thì đã thấy trên khuôn mặt không biểu cảm của Phương tổng nhà mình dần xuất hiện một chút ý cười, cực kì cực kì nhẹ.

"Trợ lý Triệu."

"Vâng?" Triệu Kinh Hồng đóng lại thời gian biểu, cung kính chờ đợi thủ trưởng của mình lên tiếng.

"Lùi lại tất cả lịch trình sáng nay."

Triệu Kinh Hồng ngẩn người, sau đó lập tức đáp: "Vâ…vâng."

Nửa ngày sau, Phương Tử Văn lại lần nữa ngẩng đầu, ánh mắt nghi ngờ nhìn sang anh ta: "Còn có chuyện gì nữa sao?"

Triệu Kinh Hồng hơi do dự một chút, hỏi: "À, cái này, tôi có thể hỏi là trường học nào mời không ạ? Sao tôi không thấy có ghi chú trên lịch trình?"

"Không phải là công việc, là việc riêng." Phương Tử Văn phất phất tay, "Anh có thể đi ra."

"Vâng."

Kỳ liên hoan mừng khai giảng hàng năm của đại học Y Tây luôn là một sự kiện được ưu tiên hàng đầu, chẳng những tất cả sinh viên sẽ đều toàn tâm toàn ý cống hiến hết tất cả sức lực, mà ngay cả bên ngoài cũng sẽ tập trung chú ý vào đây, một vài tổ chức muốn mời chào nhân tài thường cũng sẽ sắp xếp một vài người vào ở trong khuôn viên trường học, thâm nhập càng sâu hơn để khai quật nhân tài hiếm có, về phía nhà trường cũng rất sẵn lòng triển lãm sự ưu tú của sinh viên, thực lực mạnh mẽ của trường học với mọi người bên ngoài, nói chung là bất luận xét từ mặt nào, đều là tình huống có lợi.

Mà lúc này, quảng trường Hi Đạt vốn bình thường vắng vẻ cũng đã chật kín người, ồn ào náo nhiệt. Quảng trường đã được phân chia thành 15 khu vực lớn, trong đó có mỗi một khu vực sẽ được chia thành các khu vực nhỏ hơn, bên trong trang hoàng các loại thiết bị, đồ đạc khác nhau, kèm theo đó là số hiệu. Đồng thời, đề đảm bảo an toàn cho khác tham gia, còn dùng dải phân cách phân chia một khoảng giữa các khu vực, giúp mọi người di chuyển xung quanh một cách dễ dàng.

Sinh viên khoa Nấu ăn đều được phân chia vào cùng một khu, trên đường tới chỗ của mình, Sở Sở và Lí Hi Kiệt Trù còn gặp rất nhiều bạn học mỉm cười chào hỏi mình. Cả hai không mất quá nhiều công sức đã tìm được vị trí của nhóm mình, diện tích cũng không rộng lắm, có thể chứa tối đa mười người, nhưng có điều đã được trang bị đủ đồ dùng làm. Mặc dù hơi đơn giảng một chút, nhưng cả hai vẫn tương đối vừa lòng.

Hai người lập tức dọn dẹp mấy thứ lộn xộn trong cửa hàng, và cả phân loại nguyên liệu nấu ăn mà nhân viên hậu cần vừa mới chuyển đến cửa  ——

--- Hết chương 60 ---

Món bánh táo hay còn gọi là Apple Pie, được Sở Sở làm trong chương này nè mọi người :D

68747470733a2f2f73332e616d617a6f6e617773

Bình Luận (0)
Comment