Song Trùng

Chương 635

Từ xa Kỷ Thần Hi đã nhìn thấy phòng của thầy hiệu trưởng không đóng cửa như bình thường, cô cũng không nghĩ nhiều mà đi tới. Nhưng càng đi đến gần âm thanh cãi nhau càng lúc càng rõ ràng hơn. Mà nói là cãi nhau cũng không đúng, vì từ đầu đến cuối cô chỉ nghe được tiếng quát tháo vô cùng lớn tiếng của hai người phụ nữ.

"Hi Thần, sao thế, không vào sao?" Đi được một lúc với Kỷ Thần Hi, lúc này Nhai Tệ đã gọi tên đối phương vô cùng nhuần nhuyễn. Chưa kể cô cảm thấy cách gọi này vô cùng hợp với Kỷ Thần Hi, bởi vì Kỷ Thần Hi thật sự giống như một vị thần giỏi toàn diện về mọi thứ, lại còn rất xinh và ngầu nữa.

Khoé môi Kỷ Thần Hi khế giựt. Ban nãy ai là người ngay cả "bạn học Kỷ" còn không nói ra miệng được? Bây giờ lại liên tục gọi "Hi Thần" một cách thuận miệng như thế?

"Không có gì, chẳng qua giọng của hai người phụ nữ kia, có chút quen tai"

Đây cũng xem như điểm yếu trong cái khả năng ghi nhớ lỗi game của cô, khi cô chỉ có thể ghi nhớ mọi thứ bằng thị giác. Và thật nực cười làm sao khi bản thân cô sở hữu *perfect pitch, ấy thế mà lại không giỏi trong việc nhận dạng giọng nói người khác.

(*perfect pitch: hay còn gọi là khả năng cảm âm hoàn hảo, là khả năng xác định hoặc tái tạo các nốt nhạc mà không cần tham chiếu từ một nốt chuẩn. Người có khả năng này có thể nhận diện nốt nhạc ngay khi nghe hoặc phát ra một nốt nhạc cụ thể mà không cần so sánh với các nốt khác. Đây là một khả năng hiếm gặp và thường được coi là một lợi thế trong các lĩnh vực liên quan đến âm nhạc.*)

Tuy vậy hai cái giọng chanh chua kia thật sự có chút quen tai, chắc hẳn là chủ nhân hai giọng nói đó cô cũng có quen biết, mà khả năng cao là còn từng có xích mích với nhau.

Nhai Tệ lại không biết những drama trước đây của Kỷ Thần Hi ở trên trường, cô lại hỏi:"Vậy có vào không?"

Kỷ Thần Hi suy ngẫm mấy giây rồi lắc đầu:"Vẫn là thôi đi. Giờ chúng ta đi đua xe, chiều về lại trường tôi sẽ tìm thầy ấy sao?"


Một kế hoạch hoàn hảo cho một ngày đẹp trời như hôm nay, Kỷ - ghét drama - Thần Hi nếu có thể tránh xa được rắc rối, cô thề cô sẽ không chủ động chuốc thêm phiền phức.

Nhưng kế hoạch đẹp đẽ ấy của Kỷ Thần Hi nhanh chóng phá sản, khi mà Nhai Tệ nghe rõ mồn một câu nói của người phụ nữ phía trong phòng thầy hiệu trưởng.



"Tiêu Nhiên! Đừng tưởng tôi không biết, bản thân ông cũng từng lăn giường với con tiện nhân Kỷ Thần Hi đó rồi đúng không? Vì cái mã ngoài của nó có chút ưa nhìn hay kỹ năng giường chiếu tốt, mà ông lại có thể đi phản bội vợ con mình thế? Ông không thấy có lỗi với cái lương tâm rách nát của mình hay sao?"

Vào lúc này Kỷ Thần Hi còn chưa phản ứng lại thì người bên cạnh cô đã siết chặt nắm đấm, quay người đi thẳng về phía phòng hiệu trưởng.

Kỷ Thần Hi:"..."

Giọng nói thì cô không phân biệt được, nhưng cái ngữ khí này thì cô biết là ai rồi. Nói thật cô cũng không muốn ngăn cản Nhai Tệ hạ sát kẻ đó ngay và luôn, nhưng đây là trường học, lại còn là địa phận Nước Z, mấy việc phạm pháp ấy vẫn là thôi đi.

Nghĩ xong, Kỷ Thần Hi vội vàng lao vào phòng thì đã thấy Nhai Tệ đang đứng trước người phụ nữ với đôi mắt bốc lửa. Vừa thấy người đó đang thao thao bất tuyệt, Nhai Tệ ngay lập tức quay ra, túm lấy người bà ta, cơ thể mạnh mẽ của cô chuyển động trong một cú ném qua vai.

“Cẩn thận!” Kỷ Thần Hi kêu lên, nhưng quá muộn. Cơ thể của người phụ nữ bị ném bay thẳng về phía Kỷ Thần Hi, khiến cô chỉ kịp lùi ra sau, nếu không chắc chắn sẽ bị đè trúng. Thân thể của người phụ nữ rơi xuống gần Kỷ Thần Hi, tạo ra một tiếng "thịch" rất lớn trên nền gạch.

Nhai Tệ hoảng hốt vội vàng chạy đến, cúi xuống kiểm tra xem Kỷ Thần Hi có bị thương hay không. Thấy Kỷ Thần Hi vẫn bình an vô sự, cô thở phào nhẹ nhõm nhưng vẫn không ngừng nhìn chằm chằm vào người phụ nữ đang nằm dưới đất kêu gào.

Trong khi đó, thầy hiệu trưởng đứng bên cạnh, đôi mắt mở to trong sự ngạc nhiên và sốc. Ông cũng là nạn nhân bị Vạn Kỳ Ngọc mắng nhiếc, nhưng tình huống này hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của ông. Gương mặt ông từ lạnh lùng thờ ơ chuyển sang trắng bệch, không biết nên phản ứng thế nào trước cảnh tượng hỗn loạn này.

Cùng lúc đó thì Kỷ Thần Hi cũng nhìn rõ được người đang nằm lăn lóc trên đất, ngay trước cửa phòng hiệu trưởng là ai. Và người đó không ai khác chính là Vạn Kỳ Ngọc.

Người phụ nữ còn lại trong phòng đang há hốc miệng cũng không phải ai xa lạ, mà chính là người đã liên tục gây khó dễ cho cô ngày cô đến phòng thi đấu loại vòng trường của AGI. Xem ra hai người này có quen biết gì đó với nhau rồi, nếu không ngày đó cô ta cũng không cố ý gây sự với cô.
Bình Luận (0)
Comment