Sư Huynh Thực Quá Cẩn Trọng (Bản Dịch)

Chương 1005 - Chương 1005.

Chương 1005. - Chương 1005. -

Vì sao không mang theo Kim Sí Đại Bằng đi cùng?

Kỳ thật, mấy ngày trước, Kim Sí Đại Bằng chủ động coi mình là vãn bối, muốn chở hai vị "Tiền bối" Bạch Trạch cùng với Thanh Ngưu đi, cùng nhau đi vào bên trong Huyết Hải dò xét.

Nhưng...

Gã thực sự quá nhanh.

Tốc độ cực nhanh của Kim Sí Đại Bằng quá mức dọa người, ở bên trong Huyết Hải cũng không bị ảnh hưởng chút nào, nhưng kể từ đó, Bạch Trạch không kịp cảm ứng phía trước là nguy hay an, Kim Sí Đại Bằng liền trực tiếp xông qua.

Hơn nữa bay quá nhanh, cũng vô pháp dò xét được cẩn thận, ngược lại là có một chút được không bù mất.

Thế là, Kim Sí Đại Bằng chỉ có thể rưng rưng phất tay, tiễn biệt hai vị nhân tài kiệt xuất bên trong ngành nghề tọa kỵ Hồng Hoang, chủ động nhận lệnh tuần tra chung quanh đại doanh Thiên Binh.

Không bao lâu, Bạch Trạch duy trì bộ dáng thụy thú thượng lưu, cùng với Kim Sí Đại Bằng, Thanh Ngưu hình người, cùng nhau tiến vào chủ trướng.

Lý Trường Thọ tiến về phía trước nghênh đón, mời Thanh Ngưu cùng với Kim Sí Đại Bằng nhập tọa, Bạch Trạch thì phối hợp đi tới chỗ ngồi đằng sau Lý Trường Thọ, ưu nhã nằm sấp xuống dưới.

Chủ soái Thiên Binh nào đó không xứng có được tọa kỵ lên tiếng nói: "Hai vị có phát hiện ra gì không?"

Thanh Ngưu lắc đầu: "Các nơi đều vô cùng hỗn loạn, mỗi một góc đều đã được lục soát điều tra, không có một chút bóng dáng Hồng Liên nghiệp chướng nào."

Bạch Trạch trầm ngâm một tiếng, lại nói: "Đây có thể hay không, là kế sách cố ý nhiễu loạn nghe nhìn của Tây Phương Giáo?"

"Khục!" Lý Trường Thọ đưa tay ho khan, cười nói: "Việc này hẳn là thật. Khi đó vừa mới giải quyết sự tình Luân Hồi Tháp, ta bởi vì trực diện với uy áp của Thánh Nhân, lại tính kế trù tính quá nhiều, tâm thần có một chút không chống đỡ nổi, vô cùng mệt mỏi..."

"Thuỷ Thần!" Trong mắt Ngụy Thâm Mạt tràn đầy hổ thẹn, đứng dậy chắp tay nói: "Bôn ba vì thiên hạ thương sinh, vất vả cho Thuỷ Thần rồi!"

Bạch Trạch quay đầu không đành lòng nhìn thẳng, trong mắt Kim Sí Đại Bằng ở một bên tràn đầy sùng bái, Thanh Ngưu cũng là có một chút tán thành gật đầu.

Ở trên chuyện cứu vớt thương sinh này, Lý Trường Thọ xác thực có được kinh nghiệm cực kỳ phong phú.

Lý Trường Thọ cười khổ nói: "Trước tiên nói chính sự, ta cũng không phải là đang bán thảm. Lần kia ta ngủ thiếp đi ở trong sương mù, tâm thần cũng buông lỏng xuống, có một tia lực lượng Thiên Đạo thừa lúc vắng mà vào, ngưng ra hình ảnh như thế này ở trong đáy lòng ta."

Lý Trường Thọ mở tay trái ra, lòng bàn tay tuôn ra mây mù nhàn nhạt, trong đó hiện ra tình hình bản thân thấy trong mộng.

Hồng Liên cùng với lão đạo.

Ngụy Thâm Mạt buồn bực nói: "Khi đó, vì sao Thuỷ Thần không đi diệt trừ Hồng Liên này?"

"Ta lo lắng là đại kiếp đang cố ý dẫn dụ." Lý Trường Thọ nghiêm mặt nói: "Hơn nữa đang vội vàng tổ kiến Tiên Minh, cũng không phân thân nổi, nếu muốn hủy đi Hồng Liên như vậy, Thiên Đạo trực tiếp hạ xuống thiên phạt là được, sao phải cần ta ra tay?"

Ngụy Thâm Mạt rất tán thành, gật đầu thở dài: "Thuỷ Thần xác thực thiếu phương pháp phân thân."

Bạch Trạch lại nói: "Sự tình Thiên Đạo chỉ thị, còn có thể không quan tâm như thế?"

Lý Trường Thọ thở dài: "Hai lần, công đức đều không có trả, mỗi lần làm chuyện gì, đều thiếu đi mấy phần hứng thú."

Ầm ầm! Đỉnh đầu đột nhiên truyền đến tiếng sấm rền, Lý Trường Thọ nhanh chóng đổi giọng: "Vì thiên địa ổn định, vì sinh linh an khang, dù không có công đức thì như thế nào? Bạch tiên sinh, không cần nhắc lại sự tình công đức nữa!"

Chòm râu dê của Bạch Trạch run run một hồi, sau đó cúi đầu tiếp nhận, ánh mắt có một chút ít u oán.

Ngụy Thâm Mạt lôi chủ đề trở lại bên trên chính sự, lo lắng hỏi: "Đã tìm không thấy tung tích Hồng Liên, chúng ta phải ứng đối với cục diện trước mắt ra sao? Bây giờ càng ngày có càng nhiều Luyện Khí Sĩ chạy đến Huyết Hải, không ngừng xung đột cùng với Tu La tộc, chậm trễ nhiều thêm mấy ngày, thế cục chỉ sợ là sẽ mất khống chế."

Lý Trường Thọ nói: "Nguyên Soái đừng vội, nhất định phải giữ đầu óc tỉnh táo, không thể bối rối. Thứ nhất, phải tiếp tục tìm kiếm tung tích Hồng Liên, sau đó chúng ta đi gặp Địa Tạng cùng với Đế Thính một lần, xem thử thần thú có thể nghe tiếng lòng sinh linh Tam Giới, có thể mang đến một chút tin tức tốt cho chúng ta hay không. Thứ hai, Thiên Đình cần phát ra bố cáo đối với bên ngoài, che chở Địa Phủ. Huyết Hải có thể loạn, nhưng Địa Phủ chính là nơi luân hồi, tuyệt đối không thể sinh loạn. Thứ ba, chính là nghĩ biện pháp kéo tiên Xiển Giáo cùng với tiên Tiệt Giáo đến với nhau, nói việc này ra, bàn một chút điều kiện. Đầu tiên phải bảo đảm, đóa Hồng Liên này sẽ bị Thiên Đình cùng với Đạo Môn khống chế, muốn hủy hay muốn giữ thì sẽ tiến hành thương nghị. Việc này không nên chậm trễ, Nguyên Soái, ta sẽ đi đến Luân Hồi Tháp tìm Đế Thính."

"Ta cũng đi cùng." Ngụy Thâm Mạt đứng dậy: "Luân Hồi Tháp dù sao cũng không xa."

Lý Trường Thọ thoải mái đáp ứng, quay người liền...liền...có một chút nghiêng đầu không hiểu.

Chỉ thấy, Bạch Trạch vẫn luôn duy trì bộ dáng thụy thú, lúc này đang bước bước đi Bạch Trạch ưu nhã, quanh người tỏa ra ánh sáng lung linh, hào quang rực rỡ lấp lóe trên đỉnh đầu.

Thụy thú Thượng Cổ, xu cát tị hung, thập đại yêu soái, thực sự có thể nói là tọa kỵ hàng đầu đại hiền lựa chọn.

Đi ra ngoài nếu như ngồi bên trên lưng thụy thú này, cho dù nói chuyện gì, một chữ một câu cũng đều là chân ngôn.

Đây chính là chỗ nổi bật.

Trong đáy lòng Lý Trường Thọ cười khẽ, vừa muốn cất bước tiến về phía trước, bên cạnh ánh vàng lấp lóe, đã thấy Kim Sí Đại Bằng hóa thành bản thể dài hai trượng, sau lưng ngưng tụ thành một chiếc bồ đoàn màu ngọc bích.

Con của Thủy Phượng, nắm giữ tốc độ cực nhanh, Nguyên Soái Thiên Đình, thật sự không hổ là lựa chọn hàng đầu của tọa kỵ cấp tốc.

Đi ra ngoài nếu ngồi trên lưng Kim Bằng này, ngàn vạn dặm chớp mắt liền qua, giết địch ngàn vạn trong lúc nói cười.

Chỗ nổi bật chính là tốc độ cực nhanh.

Lúc này, Kim Sí Đại Bằng cùng với Bạch Trạch mặt đối mặt, trong mắt Kim Sí Đại Bằng mang theo tôn kính cũng mang theo một cỗ so đấu, trong mắt Bạch Trạch vô cùng tự tin...

Lý Trường Thọ: "..."

Thực sự, tọa kỵ xuất hiện tình tiết "Tu La tràng", là hắn thực sự không nghĩ tới.

Một người là túi khôn, một người là võ tướng, hắn muốn tọa kỵ nào?

Lúc này nên chọn như thế nào?

Cũng không thể tách làm đôi...

"Khục." Lý Trường Thọ làm bộ tằng hắng một cái, bên cạnh lại đột nhiên truyền đến một tiếng trâu kêu nhẹ nhàng.

Bò... Ò... ~

Đã thấy Thanh Ngưu vẫn luôn bảo trì bộ dáng tráng hán, vào giờ phút này hóa ra bản thể, nói một tiếng đối với Lý Trường Thọ: "Thánh Nhân lão gia có đãi ngộ mới, có muốn trải nghiệm một chút không?"

Lý Trường Thọ cười khẽ, chắp tay một cái, cẩn thận từng li từng tí nhảy tới bên trên lưng thanh ngưu, cũng coi như tạm thời giải vây cho Lý Trường Thọ.

Trước mắt ánh vàng lấp lóe, hào quang thu liễm, lại là Bạch Trạch cùng với Kim Sí Đại Bằng đồng thời khôi phục hình người, bèn nhìn nhau cười, cùng nhau dùng tay làm dấu mời.

Chuyện này khiến Ngụy Thâm Mạt vốn còn đang do dự không biết chọn trái hay phải, xoa chóp mũi có chút ngượng ngùng.

Chỉ có thể cưỡi mây đi theo.

...

Bình Luận (0)
Comment