Sư Huynh Thực Quá Cẩn Trọng (Bản Dịch)

Chương 1033 - Chương 1033.

Chương 1033. - Chương 1033. -

Lý Trường Thọ: "..."

Đây, đây không phải chính là Đại sư huynh Tam Giáo đồng thời trúng chiêu, xảy ra chút xấu hổ sao?

Về phần sao phải nói như vậy?

Ai mà không có thời điểm thất thố?

Ba vị Đại sư huynh Đạo Môn có lòng dạ hẹp hòi như thế sao?

Nhìn đóa Thập Nhị Phẩm Hồng Liên nổi lơ lửng trước mặt này, Lý Trường Thọ khẽ nhíu mày.

Tiếp theo, liền là xử trí đóa Hồng Liên này như thế nào...

Đoán chừng bốn bóng đen vẫn có kẻ chạy thoát.

Những sinh linh Tu La tộc bình thường bị thần thông khống chế, liền như là bầy cá chấn kinh, đã biến mất không còn tăm tích ở phiến hải vực này.

Đúng như lời nói của Lý Trường Thọ, tuyệt đại bộ phận Tu La tộc đã không có liên quan trực tiếp cùng với Minh Hà lão tổ, bọn họ chuyển sinh mà thành từ Lục Đạo Luân Hồi, sinh ra tại Huyết Hải, là sinh linh được Thiên Đạo thừa nhận.

Cao thủ Tu La tộc gây sự chân chính, chính là đám lão Tu La sống sót từ Thượng Cổ kia, hoặc là ngôi sao mới Tu La ôm trong ngực giấc mộng Tu La tộc cường thịnh, bị những lão Tu La này dẫn dắt.

Đây là hai quần thể đồng tộc lại không ở vào cùng cấp độ, Tu La bình thường coi như hi sinh lại nhiều hơn, những người đi theo Minh Hà lão tổ cũng sẽ không chớp mắt.

Tàn hồn của Minh Hà lão tổ đã bị Xích Tinh Tử và hơn hai mươi vị tiên nhân hai giáo hợp lực phong cấm.

Thập Nhị Phẩm Hồng Liên cũng bị chém đứt liên quan cùng với Huyết Hải, lúc này chỉ thiếu một chút nữa là viên mãn.

Sau khi nhóm người Xích Tinh Tử rời đi, Tu La cổ thành khôi phục an tĩnh một lần nữa.

Tám vị cao thủ Đạo Môn đỉnh tiêm, vẫn đang ngủ ngon lành.

Lý Trường Thọ, Bạch Trạch, Thái Ất Chân Nhân, Quỳnh Tiêu tiên tử, vây quanh ở trước đóa Hồng Liên đang chậm rãi xoay quanh, biểu tình khác nhau.

Trong đó, sắc mặt của Lý Trường Thọ là bình tĩnh nhất, dù sao hết thảy đều nằm ở trong khống chế, không có phát sinh sự kiện "0.2".

Quỳnh Tiêu nhìn hoa sen, có chút ghét bỏ nói thầm: "Sư tôn thật sự sẽ dùng hoa sen này trấn áp giáo vận sao?"

Bạch Trạch cười nói: "Bảo vật không thể nói như vậy, chỉ cần xử lý tàn hồn Minh Hà...Thánh Nhân lão gia hẳn là sẽ có biện pháp."

"Khó." Thái Ất Chân Nhân cười một tiếng, cũng may Lý Trường Thọ nhanh tay lẹ mắt, đưa tay đụng vào Thái Ất Chân Nhân, nếu không nửa câu "Thánh Nhân lão gia cũng không phải là không gì không làm được" kia liền sẽ thật sự xuất hiện!

Quỳnh Tiêu nhỏ giọng hỏi: "Tỷ phu, ngươi đã làm cái gì đối với Tiểu công chúa Tu La tộc kia?"

"Làm cái gì?" Lý Trường Thọ nháy mắt mấy cái, quay đầu nhìn về phía góc tường bên ngoài trăm trượng.

Nơi đó, thiếu nữ tóc bạc cuộn thành một đoàn, dựa vào bức tường đổ ngơ ngác ngồi, hai tay khoanh trước đầu gối, đôi mắt vô hồn, khóe mắt rưng rưng.

Nguyên Đồ Kiếm nằm ở bên cạnh nàng, lại đã được Minh Hà lão tổ tự tay mở phong ấn, đã thức tỉnh thành Nguyên Đồ Kiếm chí bảo sát phạt chân chính.

Vào giờ phút này, Nguyên Đồ Kiếm chảy ra huyết quang yếu ớt, phảng phất như ngưng tụ thành một bàn tay to, đang nhẹ nhàng vuốt ve cái trán của thiếu nữ tóc bạc.

Thanh Ngưu thì đả tọa ở bên cạnh, trong mắt mang theo áy náy, vào giờ phút này cũng không nói thêm cái gì.

Lại có một chút tiếng sáo thổi qua, dường như cũng đang an ủi thiếu nữ tóc bạc...

Nhìn theo tiếng sáo, Quy Linh Thánh Mẫu mặc váy ngắn xanh nhạt đứng ở bên trên bức tường đổ cách đó không xa, tóc dài bay múa theo gió, đầu ngón tay nhỏ nhắn nhẹ nhàng nhảy lên, tấu lên nhạc khúc, làm cho nơi Huyết Hải này, giống như lúc hoàng hôn tại phàm trần.

Lý Trường Thọ cười nói: "Bạch tiên sinh có thể đoán ra hay không, ta đã làm gì?"

"Thuỷ Thần mưu tính, nhất định không có lỗ hổng." Bạch Trạch cẩn thận suy tư một hồi, trả lời: "Hai chữ lòng người là khó đoán nhất, bần đạo là thật sự không nghĩ ra chuyện này."

"Kỳ thật ta cũng không làm quá nhiều." Lý Trường Thọ lấy ra hai viên Lưu Ảnh Cầu từ trong lòng ngực, phân biệt đưa cho Quỳnh Tiêu cùng với Thái Ất Chân Nhân, nghiêm mặt nói: "Sau đó nếu các sư huynh sư tỷ muốn biết chuyện gì đã phát sinh, có thể xem thứ này, bên trong có ghi chép tường tận."

Thái Ất Chân Nhân nhíu mày tiếp nhận Lưu Ảnh Cầu, buồn bực nói: "Lúc đó ngươi còn rảnh làm chuyện này? Không sợ Đạo Nhân Giấy bị đối phương tiện tay hủy đi sao?"

Lý Trường Thọ nói: "Chính là bởi vì Đạo Nhân Giấy yếu, ngược lại là an toàn nhất. Trong lòng bọn hắn cho dù không yên lòng, cũng sẽ thương lượng cùng với chúng ta. Nguyên bản ta là muốn dùng Lưu Ảnh Cầu ghi lại cuộc đối thoại giữa ta và Minh Hà lão tổ, đợi sau đó giải thích ý nghĩa cuộc sống sinh linh cho vị Thiết Phiến công chúa này. Nhưng sau khi Minh Hà lão tổ thu đi Nguyên Đồ Kiếm, Thiết Phiến công chúa lại tránh thoát mộng cảnh thận khí, tỉnh lại. Đó là chuyện mà ta cũng không ngờ tới."

Quỳnh Tiêu nhỏ giọng nói: "Thanh kiếm kia tất nhiên là rất trọng yếu đối với nàng."

Bạch Trạch nói: "Nếu phỏng đoán thêm một chút, vị Thiết Phiến công chúa này hẳn là đản sinh vào sau Thượng Cổ. Trước đây bởi vì Đại Pháp Sư truy sát một người nắm giữ Nguyên Đồ Kiếm đến Linh Sơn, Nguyên Đồ Kiếm bị Tây Phương Giáo thuận thế lấy đi. Kế tiếp, Tu La tộc hẳn là chọn Thiết Phiến phái đến Linh Sơn, chấp chưởng thanh Nguyên Đồ Kiếm này. Thiết Phiến trước đây đã từng xuất thủ đối với Thuỷ Thần ngươi, lại thêm mấy lần hiện thân...hơn nữa chuyện này có thể giải thích, vì sao nàng sẽ một thân một mình chạy tới, không tụ hợp cùng với cao thủ Tu La tộc."

Thái Ất Chân Nhân: "Nửa đường còn bị trâu đụng."

Thanh Ngưu cách đó không xa nhíu mày trừng mắt nhìn Thái Ất Chân Nhân.

Lý Trường Thọ nhanh chóng đổi chủ đề: "Vị Minh Hà lão tổ này, vẫn là loại phong cách Thượng Cổ kia. Ta vừa mới tiến đến cung điện kia, gã lập tức lộ vẻ mặt hung ác, còn ở ngay trước mặt ta, lấy ra một hồn phách Nhân Tộc nuốt chửng, uy hiếp ta, nói sau khi gã phục sinh chắc chắn sẽ đi gây phiền phức cho Nhân Tộc. Có thể kẻ tàn nhẫn thế hệ trước đều là có tính nết như vậy, duy ngã độc tôn, nghịch ta thì chết."

Bạch Trạch có một chút cảm khái đối với chuyện này: "Hồng Hoang từ Viễn Cổ đến nay, không biết có bao nhiêu sinh linh hung ác như vậy. Hai vị Yêu đế Thượng Cổ sở dĩ có thể tụ tập sinh linh vạn tộc, cũng là vì danh tiếng về lòng nhân từ và chính nghĩa của Kim Ô trước đó. Đương nhiên, về sau bọn họ tàn sát đối với Nhân Tộc, cũng không phải là sự tình nhân nghĩa gì đó."

Thái Ất Chân Nhân lại hỏi: "Trường Canh, vậy ngươi đã làm được bằng cách nào, có thể làm Thiết Phiến đi ra tay đối với Minh Hà lão tổ. Việc này càng nghĩ lại, càng cảm thấy ngươi...chậc, thật sự hù dọa người."

Lý Trường Thọ làm ra thủ thế im lặng, truyền âm nói: "Kỳ thật là vào lúc ta nghĩ ra cách phá giải thận khí nơi đây, đại cuộc ngày hôm nay đã là ổn chín thành tám. Có ba vị lão sư ở phía sau nhìn, có Thiên Đạo lão gia giám sát nơi đây, Minh Hà lão tổ muốn chạy trốn hoàn toàn là si tâm vọng tưởng, mà Tu La tộc tổn thương càng nhiều, nghiệp chướng cũng đều tính ở trên đầu của Minh Hà lão tổ. Cho nên, lúc ấy ta đã đặt trọng tâm ở trên một chuyện khác...làm cho Thiết Phiến thoát khỏi trói buộc thân phận Tu La tộc."

Bình Luận (0)
Comment