Hắn cũng thiết thực cảm nhận được, Nguyên Thủy Thiên Tôn đối với Thông Thiên Giáo Chủ là thật sự lo lắng, đối với đại bộ phận đệ tử Tiệt Giáo quả thật có một chút phản cảm —— mâu thuẫn căn bản giữa Xiển Giáo cùng với Tiệt Giáo, ngoại trừ trong đại kiếp nhất định phải có đầy đủ kiếp tro, cũng nằm ở chỗ này.
Đây chính là nguyên nhân từ Thượng Cổ đến nay, các tiên Xiển Giáo Quảng Thành Tử, chủ động duy trì khoảng cách cùng với tiên Tiệt Giáo từ đầu tới cuối, luôn không ngừng xung đột.
Đương nhiên, cũng "không thể bỏ qua công lao" châm ngòi thổi gió của Nhiên Đăng - người có dụng ý khó dò.
Có nên hay không thừa cơ hỏi thái độ của Nguyên Thủy Thiên Tôn đối với Nhiên Đăng một chút?
Lý Trường Thọ nhanh chóng bỏ đi ý niệm như vậy, mặc niệm mấy lần Ổn Tự Kinh.
Hắn là đệ tử Nhân Giáo, làm sao có thể can thiệp vào giáo vụ Xiển Giáo?
Dù sao thì ai cũng không biết, Nhiên Đăng có phải là quân cờ của Nguyên Thủy Thiên Tôn hay không, hay là có tính kế gì khác.
...
Lý Trường Thọ ngây người nửa canh giờ ở bên trong tam hữu tiểu viện, phần lớn thời gian đều là nghe Nguyên Thủy Thiên Tôn nói, Thông Thiên Giáo Chủ thu đồ tùy ý như thế nào, không ổn thỏa như thế nào.
Tổng kết một câu: y như vậy là không được!
Ba vị Thánh Nhân lão gia này, quả nhiên là ba loại tính tình khác biệt.
Nguyên Thủy Thiên Tôn nhìn như không có gì phải lo lắng, kỳ thực đều đang quan tâm mọi thứ, thậm chí muốn vì Thông Thiên Giáo Chủ an bài sự tình chỉnh đốn Tiệt Giáo.
Thông Thiên Giáo Chủ tất nhiên là phóng khoáng ngông ngênh, mọi thứ cũng không quá quan tâm, lại hăng hái, muốn lấy ra một chút hi vọng sống từ trong thiên địa vì chúng sinh.
Lão gia nhà mình liền lợi hại, thanh tĩnh vô vi, có thể không ra khỏi cửa liền không ra khỏi cửa, chuyện có thể bàn giao cho đệ tử làm thì chính mình sẽ tuyệt đối không ra tay, thậm chí phát nhiệm vụ cho đệ tử, cũng đều là một chữ【 đi 】...
Phần còn lại, hãy tự tìm hiểu.
Chưa đi đến Ngọc Hư Cung, Lý Trường Thọ cưỡi mây trực tiếp rời khỏi Côn Luân Sơn, sau đó thi triển bí pháp phong độn, hóa thành một vệt thanh quang, lặng lẽ xẹt qua bên trong thiên địa.
Chạy về trụ trời Đông Hải, bay xuống U Minh Giới.
Tiếp theo, chính đưa Hồng Liên vào trong Bích Du Cung, uyển chuyển biểu đạt một chút ý kiến của Nguyên Thủy Thiên Tôn đối với Thông Thiên Giáo Chủ.
Nếu hai vị Thánh Nhân lão gia có thể bắt tay giảng hòa, như vậy đại kiếp Đạo Môn liền có thể trực tiếp hóa giải non nửa.
Đáng tiếc, lúc này Lý Trường Thọ đã có thể dự liệu được, Thông Thiên Giáo Chủ hẳn là sẽ không để lời thuyết phục của Nguyên Thủy Thiên Tôn ở trong lòng...
Lúc đi ngang qua Phong Đô Thành, phát hiện ra Thiên Đình cùng với Địa Phủ đã lui binh khỏi Huyết Hải, U Minh Giới đã khôi phục an bình như ngày xưa.
Lý Trường Thọ cố ý âm thầm liếc nhìn ba vị "nhân tài mới nổi" kia, nhìn thấy bọn hắn đang cố gắng đọc kinh văn, hóa giải oán khí oan hồn, hài lòng gật đầu.
Nhìn cảnh giới của Ngao Ất lúc này, khoảng cách so với cảnh giới Kim Tiên đã là không xa, sau đó cho y nghỉ phép mấy chục năm, trở về Long Cung đào tạo sâu một phen, mở ra huyết mạch Long Vương, bước vào cảnh giới Kim Tiên sẽ không có quá nhiều nguy hiểm.
Vì lý do ổn thoả, cho y một viên Cửu Chuyển Kim Đan để làm chuẩn bị, dù sao cũng là hảo huynh đệ nhà mình!
Cảnh giới của Biện Trang so với cảnh giới Kim Tiên cũng đã không xa, tiếp tục bồi dưỡng như vậy, nhất định có thể trở thành nhân tài trụ cột Thiên Đình, chỉ là...không thể phái y đi tiêu diệt nữ yêu tinh, đối phó với nữ Yêu Vương.
Linh Châu Tử tất nhiên là không cần nhắc nhiều, bây giờ có đại khí vận gia thân, hẳn là rất nhanh liền có thể kéo ra chênh lệch cùng với Biện Trang.
Lúc này Linh Châu Tử tu hành Vu Tộc chiến pháp, cận thân vật lộn với Ngao Ất cũng đều không rơi vào hạ phong...
Vừa nghĩ đến đây, trong đáy lòng Lý Trường Thọ liền không nhịn được nổi lên các loại nói thầm.
Tam đệ ngao Bính của Ngao Ất, ở bên trong đại kiếp Phong Thần nguyên bản, chính là sẽ bị Linh Châu Tử chuyển thế thành tiểu Na Tra dùng loạn quyền đánh chết, đưa lên Phong Thần Bảng...
Mặc dù chính mình hiện nay đã là có thực lực ngăn cản không để cho bi kịch như vậy phát sinh, nhưng hậu sự như thế nào thật sự khó có thể đoán trước. Tự việc sư phụ của chính mình bị ngộ sát cũng có thể thấy được, lực lượng kiềm chế của Thiên Đạo là không thể khinh thường.
Vẫn phải nghĩ biện pháp, để Ngao Ất cùng với Linh Châu Tử không tiếp xúc quá gần, tranh cho đến lúc đó Ngao Ất giày vò trong lòng.
Vì ổn thỏa, sau đó liền mang Linh Châu Tử trở về Thiên Đình, để y chơi đùa nhiều cùng với tiểu thỏ ngọc, ít tiếp xúc cùng với Kha Nhạc Nhi.
"Ừm, làm không tệ."
Lý Trường Thọ lưu lại một tiếng cười khẽ ở bên tai ba người này, sau đó độn về hướng Huyết Hải.
Ngao Ất, Biện Trang, Linh Châu Tử ngừng tụng kinh, quay đầu tìm kiếm khắp nơi, nhưng không phát hiện ra tung tích của Lý Trường Thọ.
Biện Trang không nhịn được rùng mình một cái: "Thuỷ Thần đại nhân đây là cố ý hù dọa người sao?"
Linh Châu Tử cười nói: "Sư thúc hẳn là đi ngang qua nơi đây, nhìn chúng ta một chút, cũng may là không thấy Biện Phó Thống Lĩnh lười biếng vui đùa ở chỗ này, nếu không nhất định là sẽ bị sư thúc trách phạt."
Ngao Ất ấm giọng nói: "Giáo Chủ ca ca kỳ thật rất ôn nhu, có khi nói muốn trách phạt, cũng chỉ là đặt ở ngoài miệng."
Biện Trang phát ra một tiếng ai thán: "Đó là đối với ngươi thôi, Ất Ất."
"Ha ha!" Linh Châu Tử không khỏi bị xưng hô như vậy chọc cho bật cười, đạo hiệu của sư phụ nhà mình cũng có chữ Ất.
Trên trán của Ngao Ất nổi lên gân xanh, mắng: "Ai bảo ngươi phẩm hạnh không đoan chính, thấy một vị tiên tử yêu một vị, ngoài miệng mang theo Dao Trì tiên tử, trong đáy lòng lại nghĩ đến thường nga Nguyệt Cung! Ngươi lại cứ tiếp tục như vậy, sớm muộn cũng có ngày sẽ bị thiên quy xử trí, hóa gương mặt này của ngươi thành một khuôn mặt xấu xí làm cho người ta sợ hãi!"
Biện Trang cười hắc hắc: "Yên tâm yên tâm, điều thiên quy nào không cho ta yêu thích tiên tử rồi? Ta chỉ cần tôn trọng cấp bậc lễ nghĩa, không đi mạo phạm tiên tử, thưởng thức một chút còn không được sao?"
Linh Châu Tử nhớ tới ba cách kết bạn mà chính mình học được từ đầu trâu mặt ngựa nào đó, ở bên cạnh thở dài: "Hai vị Phó Thống Lĩnh giao tình thật sâu, thật sự làm cho Linh Châu ghen tị."
Cũng lộ ra biểu tình hâm mộ.
Ngao Ất cong khóe miệng lên: "Nếu không phải Giáo Chủ ca ca có bàn giao, bảo ta trông kỹ y, ai thèm để ý tới y."
"Không phải vậy đâu, chúng ta là Phó Thống Lĩnh tốt nhất thủy quân Thiên Hà, phụ tá đắc lực mà Thuỷ Thần đại nhân tín nhiệm nhất!"
Biện Trang có ý đồ đưa tay kề vai sát cánh đối với Ngao Ất, bị Ngao Ất dùng một chân đạp ra ngoài.
Tiếp đó, Biện Trang xoay động nhãn châu, cười hắc hắc: "Ngày hôm nay ba chúng ta không bằng học phàm nhân một ít, tiến hành kết nghĩa kim lan, thế nào?"
Ngao Ất hất ống tay áo lên, ngược lại là cũng không cự tuyệt.
Linh Châu Tử đang muốn kết thêm nhiều bạn tốt, lập tức vỗ tay bảo hay.