Sư Huynh Thực Quá Cẩn Trọng (Bản Dịch)

Chương 1087 - Chương 1087.

Chương 1087. - Chương 1087. -

Triệu Công Minh nhanh chóng đi vòng qua bên cạnh đài cao hành lễ, lại thuận thế vái chào đối với Ngọc Đế cùng với Vương Mẫu, lúc này mới cúi đầu đi đến bên người Lý Trường Thọ, ở bên trong ánh nhìn chăm chú của tiên thần xung quanh, ngồi ở bên người Lý Trường Thọ, ngăn không được lộ ra mấy phần mỉm cười.

"Trường Canh, lão ca cho ngươi một kiện đại bảo bối!"

Lý Trường Thọ: "..."

Giọng điệu này, tư thái này, cực kỳ giống những người trong giang hồ bán một ít "'ổ USB flash nhỏ chứa tài liệu học tập" ở trên vỉa hè kiếp trước kia.

Triệu Công Minh lấy ra một cây côn đen dài hai thước ở bên trong tay áo, đặt ở trước mặt Lý Trường Thọ.

Côn đen lúc này bị Triệu Công Minh phong cấm, nhìn có vẻ nhẹ, giống như than củi, nhưng hơi cảm ứng, trong đó lại ẩn chứa từng tia từng tia khí tức huyền diệu giản dị, lại có uy áp nhàn nhạt.

Lý Trường Thọ chỉ là nhìn chằm chằm vật này mấy lần, một góc đạo tâm liền nổi lên mấy bức họa...nhìn thấy vô tận sinh linh không ngừng cuồn cuộn ở bên trong Huyết Hải, vô số sinh hồn bên trong thiên địa bị một thanh trường thương xé nát!

Lúc này nhìn lại lần nữa, côn đen này liền giống như sườn núi, được đại thần thông ngưng luyện thành kích cỡ hai thước.

Khí tức này giống như đã từng quen biết...

Lực lượng sát phạt nồng đậm như thế...

Bên cạnh, đệ tử ký danh Nhân Giáo Độ Ách Chân Nhân đã được chứng nhận có kiến thức rộng rãi, thủ khẩu như bình kia, không khỏi kinh ngạc nói: "Đây chẳng lẽ là chí bảo sát phạt, rễ cây Hỗn Độn Thanh Liên biến thành Lục Thần Thương...tàn phiến?"

【 Luận tầm quan trọng của vai phụ đối với làm dịu bầu không khí lúng túng. 】

"Không sai." Triệu Công Minh đỡ râu cười khẽ, lại nghĩ tới điều gì, có một chút chột dạ mà liếc nhìn Nhị muội bên người Lý Trường Thọ.

Thấy khuôn mặt Vân Tiêu như thường, lúc này Triệu Công Minh mới phấn chấn tâm thần.

Thà bị sư tôn răn dạy trăm lần, cũng không thể chọc giận Nhị muội ba phần giận.

Liền nghe Triệu đại gia cười nói: "Vì hạ lễ ngày hôm nay, lão ca ta...khục, bần đạo cũng là nhọc lòng. Vốn là muốn tặng mọt chút linh bảo, bảo tài, lại cảm thấy Trường Canh cũng không thiếu những thứ này, nghĩ đến bần đạo kết bạn với Trường Canh lâu nhất, giao tình sâu nhất, cũng không thể qua loa cho xong. Bần đạo trái lo phải nghĩ, đột nhiên nghĩ đến, lần trừ ma tại Tu La cổ thành trước kia, ái tướng Kim Bằng Nguyên Soái của Trường Canh ngươi đạt được một thanh trường thương được luyện chế từ mảnh vỡ của Lục Thần Thương. Bần đạo linh quang lóe lên, nhớ tới một lời đồn tại Thượng Cổ, liền cưỡi Định Hải Thần Châu phá vỡ không gian, toàn lực tiến đến biên duyên ba ngàn thế giới kia, một đường nhanh như điện chớp, tìm được một chỗ mật địa ở biên duyên thiên địa, giết mấy trăm đầu ma trùng, tìm được nửa khối mảnh vỡ Lục Thần Thương này. Sau đó Trường Canh ngươi dung nhập mảnh vỡ này vào bên trong cán tiểu Lục Thần Thương kia, nhất định có thể khiến cho uy năng tăng lên!"

Lời nói rơi xuống, Triệu Công Minh bình tĩnh cười cười.

Lễ này, khó ở chỗ tìm bảo vật này không dễ, cũng khó đạt được ở bên trong khoảng thời gian ngắn, quý ở phần tâm ý suy tính Lý Trường Thọ thực sự cần gì này.

Tiên thần xung quanh cùng nhau tán thưởng, nhìn mảnh vỡ Lục Thần Thương dài hai thước kia, lại nói đến đại chiến giữa Đạo Tổ và Ma Tổ năm đó.

Mảnh vỡ Lục Thần Thương tất nhiên là trọng bảo, nhưng còn phụ thuộc vào rơi vào trong tay ai.

Nếu là rơi vào trong tay Đại La tầm thường, muốn luyện hóa cũng đều là muôn vàn khó khăn, coi như là đơn độc luyện hóa một khối mảnh vỡ, cũng bất quá là chế tạo ra một kiện Linh Bảo Tiên Thiên sắc bén.

Nhưng có thanh trường thương Kim Bằng đoạt đến lần trước, mảnh vỡ này liền trở nên dị thường trân quý, nói không chừng sẽ có thể tạo ra một kiện Linh Bảo Tiên Thiên cực phẩm!

Coi như không sánh bằng Lục Thần Thương nguyên bản, nhưng có được hai ~ ba thành uy năng, cũng đã là bảo vật không tầm thường.

Lý Trường Thọ làm sao có thể không khắc sâu ấn tượng?

Bất quá...

Hậu Thổ nương nương để Diêm Quân đưa tới chín giọt tinh huyết Tổ Vu, Triệu đại gia lại đưa tới mảnh vỡ Lục Thần Thương...

Có ý tứ gì?

Để một văn thần Thiên Đình như hắn, chuyên chú tu hành Bát Cửu Huyền Công?

Trong tương lai gặp được cường địch gì, võ tướng quân lính Thiên Đình tan rã, lão thần tiên hắn sẽ cưỡi mây chậm rãi lao ra, ở trước mặt cường địch đầy trời, đột nhiên xé mở trường bào, lộ ra một thân giáp lưới lóng lánh ánh vàng, sau lưng phiêu khởi bảo cờ màu đen, đầu đội Huyền Hoàng Tháp, tay trái cầm ngược Không Gian Xích, một bước phóng ra, tóc trắng phất phới, bắp thịt cả người phồng lên, há mồm nổi giận gầm lên một tiếng:

"Thương đến!"

Hình ảnh này, thực Thiên Đình.

Lý Trường Thọ chắp tay nói: "Đa tạ sư huynh!"

"Ài, ta và ngươi khách sáo cái gì?" Triệu Công Minh đỡ râu cười đến híp cả mắt, lại lấy ra một túi bảo nang ở bên trong tay áo, nói: "Thuận tiện, bần đạo giết một đầu ma vật cảnh giới Đại La, vừa vặn dùng để luyện đan chế dược."

Lý Trường Thọ cười nói: "Đủ rồi, đủ rồi, phận hậu lễ này của sư huynh đã thật sự đủ rồi, ta cũng không biết về sau nên hoàn lễ như thế nào."

"Đừng có khách khí!" Triệu Công Minh cười ha ha hai tiếng, tâm tình có một chút thư sướng: "Lão ca đi tìm địa phương nghỉ ngơi, ngươi cứ tiếp tục việc của mình đi. Nhị muội, ta qua bên kia ngồi."

"Đại ca vất vả." Vân Tiêu ôn nhu nói một câu, làm Triệu Công Minh ưỡn ngực ngẩng đầu, tâm thần phấn chấn!

Đông Mộc Công lập tức tiến tới từ bên cạnh, dẫn Triệu Công Minh đi vào khu vực tiên Tiệt Giáo nhập tọa.

Lý Trường Thọ cố ý gọi Kim Sí Đại Bằng tới, bảo gã lấy cán tiểu Lục Thần Thương kia ra, lại đưa mảnh vỡ Lục Thần Thương cho gã, căn dặn Kim Sí Đại Bằng cất kỹ, sau đó lại nghĩ biện pháp hòa thành một thể —— "biện pháp" ở đây, chuyên chỉ Động Suất Cung.

Đợi thu thu lễ không sai biệt lắm, quá trình phía sau cũng trở nên suôn sẻ.

Bài múa đao kiếm của Linh Châu Tử và thỏ ngọc, mặc dù rất đặc sắc, nhưng lại gây ấn tượng hời hợt. Bời vì sau đó có Hằng Nga tiên tử lên sân khấu, múa một bài làm Tam Giới kinh ngạc, triệt để đặt vững thanh danh mỹ nhân đệ nhất Tam Giới, nâng cao uy vọng Thiên Đình lên một bậc.

Một vị Hằng Nga tiên tử, một vị Thiên Binh siêu cấp, cũng coi như sức cạnh tranh chủ yếu trước mắt của Thiên Đình...

Lý Trường Thọ cố ý quan sát, biểu tình của mấy vị đại năng Viễn Cổ lúc nhìn thấy Hằng Nga, phát hiện ra chỉ có Trấn Nguyên đại tiên giống như có điều suy nghĩ, vào lúc Hằng Nga dừng múa rời khỏi, lại như có điều muốn nói lại thôi.

Xem ra, ở phía Trấn Nguyên Tử đại tiên, hẳn là cũng có manh mối quan hệ với "Lãng tiền bối".

Đáng tiếc Lý Trường Thọ đối với chuyện này, cũng không quá cảm thấy hứng thú.

Giá trị duy nhất khi tìm tòi nghiên cứu chuyện cũ của Lãng tiền bối, chính là tìm tòi "hạn mức cao nhất" sửa đổi kịch bản Thiên Đạo, năm đó Lãng tiền bối vô luận là muốn lấy lực chứng đạo, hay là muốn nghịch chuyển đại sự gì, tất nhiên là vì vượt quá giới hạn cho nên mới bị xoá bỏ.

Nhưng tìm tòi "khu vực co dãn" của Thiên Đạo, cũng không phải là chỉ có một cái biện pháp này.

Bình Luận (0)
Comment