Sư Huynh Thực Quá Cẩn Trọng (Bản Dịch)

Chương 1088 - Chương 1088.

Chương 1088. - Chương 1088. -

Vì lý do ổn thoả, Lý Trường Thọ cần phải tận lực tránh đi sự tình có quan hệ đến "Lãng tiền bối", làm tốt chức Thái Bạch Kim Tinh của chính mình, lên kế hoạch về hưu...

Nói trở lại, vừa mới nhậm chức liền muốn nghỉ hưu, vậy thì cũng không nói được.

Đợi sau khi Hằng Nga múa xong, lại qua nửa canh giờ, tiếng nhạc đột nhiên trở nên đại khí bàng bạc, các nơi cũng đã nổi lên cánh hoa màu hồng nhạt.

Chúng tiên tử Dao Trì cưỡi mây bày trận ở chân trời, một vị nữ tiên khuôn mặt xinh đẹp, tư thái tiêm tú, chậm rãi bay tới từ chỗ sâu Dao Trì.

Nàng mặc y phục kín đáo, phần trong là áo ngực đoản sam làm từ băng vân tàm ti, phần ngoài là một chiếc váy dài lộng lẫy được thêu hình hàng chục con chim thần, đuôi váy kéo dài ở trong mây trắng, làm cho nàng dị thường chói sáng lúc tung bay về phía trước.

Tất nhiên là Long Cát.

Lúc này, Long Cát buộc hai búi tóc phức tạp, trên trán vẽ hoa màu vàng, gương mặt xinh đẹp đánh má đỏ nhàn nhạt, lông mi thật dài cũng đã được cắt tỉa cẩn thận, lông mày mảnh và đôi tai thanh tú.

Lúc này nàng chậm rãi tiến về phía trước ở dưới ánh mắt của chúng tiên, quỳ sát hành lễ ở trước đài cao Ngọc Đế Vương Mẫu, miệng nói: "Hài nhi bái kiến phụ thân, mẫu thân."

Ngọc Đế mặt lộ vẻ mỉm cười, bình tĩnh liếc nhìn bốn phía, trong thần thái có một chút ít đắc ý...

Lúc này lại là Vương Mẫu mở miệng: "Hài nhi mau đứng dậy."

"Tạ phụ thân, tạ mẫu thân." Long Cát ôn nhu ứng tiếng, chân thành đứng dậy.

Lý Trường Thọ khẽ lung lay đầu, cười nói: "Chỉ chớp mắt, Long Cát điện hạ đã là duyên dáng yêu kiều...Nguyệt Lão?"

Nguyệt Lão ngồi ở phía sau đột nhiên bị điểm danh, lập tức đứng dậy, khom mình hành lễ đối với Lý Trường Thọ, vội nói: "Ở đây."

Lý Trường Thọ cười nói: "Ngươi cần phải bảo vệ tốt Nhân Duyên Điện của ngươi, đừng có để cho người ta vụng trộm tiến vào, dắt dây đỏ cho Long Cát điện hạ. Long Cát điện hạ chính là hòn ngọc quý trên tay của bệ hạ cùng với nương nương, mặc dù bệ hạ theo lẽ công bằng vô tư, chưa để cho điện hạ vào hàng ngũ chính thần Thiên Đình, nhưng nhân duyên của Long Cát điện hạ tuyệt đối không phải việc nhỏ."

Cái trán của Nguyệt Lão thấm ra mấy giọt mồ hôi lạnh, thực sự không biết Thái Bạch Trường Canh nói đến đây là có ý gì, đành phải nhanh chóng cúi đầu đáp ứng, liên tục nói tuyệt đối sẽ không có tình hình như vậy.

Như thế, cũng liền chặt đứt một con đường sau này Long Cát bị người mưu hại.

Sau khi Nguyệt Lão ngồi xuống, gương mặt xinh đẹp của Long Cát phiếm hồng, nói khẽ: "Mẫu thân, hài nhi vẫn luôn đi theo Thái Bạch lão sư học sự tình mưu lược, cũng coi như là một nửa đệ tử của lão sư, ngày hôm nay muốn phụng một ly trà vì lão sư, cảm tạ lão sư dạy bảo cho tới nay."

Lý Trường Thọ: Nói đến việc này, liền không thể không nhắc đến ba thùng bài tập kia...

Vương Mẫu nhìn về phía Lý Trường Thọ, vừa muốn mở miệng, Lý Trường Thọ cũng đã đứng dậy, chắp tay một cái đối với Vương Mẫu, chủ động nói: "Nương nương, ta cũng có một chút yêu thích đối với Long Cát, không biết Long Cát có nguyện ý chính thức bái ta làm thầy?"

Đã trước đó nói muốn thu đồ, lúc này liền không cần để Vương Mẫu tự mình mở miệng muốn nhờ, chẳng bằng chủ động một chút.

Long Cát đại hỉ, quên mất nên đồng ý như thế nào, vội vàng gật đầu.

Vương Mẫu cười nói: "Đa tạ Thái Bạch Tinh Quân thiên vị."

Lý Trường Thọ chắp tay hành lễ, lại đi đến bên cạnh đài cao, vái chào đối với Lão Quân, cất cao giọng nói: "Lão Quân, Thiên Đình Long Cát công chúa trời sinh thông minh, phẩm tính lương thiện, hiếu học tiến tới, khiêm tốn hữu lễ, đệ tử cố ý thu nàng làm Đại đệ tử, làm môn đồ Nhân Giáo."

"Tốt." Lão Quân nhẹ nhàng gật đầu, bên trong tay áo bay ra ba đạo lưu quang, rơi vào trước mặt Lý Trường Thọ, hóa thành ba kiện bảo vật.

Từng tia từng tia đạo vận tán ra từ trên ba kiện bảo vật này, trong đáy lòng chúng tiên lập tức nổi lên một chút hiểu ra, biết được ba kiện bảo vật này là quý giá cỡ nào.

Lão Quân ra tay, tất nhiên phi phàm.

Tấm lưới nhỏ màu xanh lam kia, kỳ danh là Vụ Lộ Càn Khôn Võng, mở ra có thể bao trùm vạn dặm, là Linh Bảo Tiên Thiên hệ thủy, chuyên khắc các loại chân hỏa.

Chiếc bảo bình tạo hình đẹp đẽ màu băng lam kia, kỳ danh là Tứ Hải Bình, đồng dạng cũng là Linh Bảo Tiên Thiên, chuyên khắc pháp bảo hệ hỏa, có thể đổ ra lũ lụt đầy trời.

Còn có một thanh thần châm dài nửa xích, kỳ danh là Càn Khôn Châm, tuy chỉ là Linh Bảo Hậu Thiên cực phẩm, nhưng có thể phá mở không gian và na di trong thời gian ngắn, cũng có thể làm bảo vật âm thầm đánh lén đả thương người.

Ba kiện bảo vật này đều là do Lão Quân luyện chế, có uy năng viễn siêu bảo vật đồng phẩm cấp, cũng là đỉnh tiêm trong đạo "luyện khí" tại Hồng Hoang.

Tự nhiên, trọng bảo đỉnh cấp Hồng Hoang chân chính, ngoại trừ Huyền Hoàng Tháp được Thái Thanh Thánh Nhân thành Thánh cưỡng ép dùng công đức tăng lên, tuyệt đại đa số đều được hình thành một cách tự nhiên.

Con đường luyện khí, từ đầu đến cuối luôn bị Thiên Đạo hạn chế.

Lập tức, Lý Trường Thọ mang theo ba kiện bảo vật đi trở về, ngậm cười hỏi đối với Long Cát: "Long Cát, ngươi có nguyện y bái bần đạo làm sư phụ? Vào đạo thừa Thái Thanh, tu đại đạo vô vi?"

Long Cát lập tức quỳ xuống đất lễ bái, vội nói: "Long Cát nguyện đi theo lão sư, đệ tử bái kiến sư phụ!"

"Ha ha ha ha!" Ngọc Đế ở trên đài cao cười to vài tiếng, cất cao giọng nói: "Đa tạ Lão Quân thành toàn! Con ta Long Cát, sau này tôn ngươi làm sư mệnh, trọng sư lễ, hảo hảo tu hành Thái Thanh đại đạo, đừng có làm cho đạo thừa Thái Thanh hổ thẹn."

Long Cát đứng dậy đáp: "Hài nhi nhất định sẽ không để cho phụ thân và sư phụ thất vọng."

Lý Trường Thọ đặt ba kiện bảo vật ở trong tay Long Cát, thúc giục nói: "Còn không thu hồi bảo vật, đi bái kiến Lão Quân cùng với Đại Pháp Sư."

"Vâng!" Long Cát cũng không dám xem bảo vật cụ thể ra sao, bưng trong tay, đứng dậy đi đến trước mặt Lão Quân.

Nàng vừa mới quỳ lạy, lại phát hiện ra mây mù trước mặt đang ngăn trở chính mình quỳ xuống, lập tức rõ ràng đây là ý gì, chỉ là vái chào thật sâu.

Sau đó, Long Cát tiến đến trước mặt Đại Pháp Sư, cung cung kính kính hành lễ, giọng dịu dàng hô hào: "Đại sư bá."

"Ừm, không tệ, không tệ." Đại Pháp Sư ngồi nghiêm chỉnh, cũng không có kinh nghiệm ứng phó với tràng diện như vậy, nhưng y thuận thế, mang ra mấy món linh bảo vô dụng nguyên bản chuẩn bị cho Lý Trường Thọ, tính là lễ gặp mặt.

Bất quá chỉ đảo mắt, Long Cát ôm ba kiện Linh Bảo Tiên Thiên, hai kiện Linh Bảo Hậu Thiên cực phẩm, đi trở về trước mặt Lý Trường Thọ.

Một màn này, đã làm cho không ít tiên thần có một chút ghen tị, nhóm tiên Tiệt Giáo cũng là cảm khái không thôi.

Đại giáo ít đệ tử, bảo thật sự nhiều!

Lý Trường Thọ ấm giọng nói: "Mấy ngày nữa ngươi lại đến tìm vi sư, vi sư truyền cho ngươi Thái Thanh đạo pháp. Ngươi sau này là Đại đệ tử của ta, phải ghi nhớ bốn chữ Thái Thanh vô vi này, ít dính nhân quả, tìm nguồn gốc nhiều, làm nhiều việc thiện bên ngoài, trừng phạt kẻ mạnh giúp đỡ kẻ yếu."

Bình Luận (0)
Comment