Sư Huynh Thực Quá Cẩn Trọng (Bản Dịch)

Chương 1094 - Chương 1094.

Chương 1094. - Chương 1094. -

Lý Trường Thọ hỏi: "Đừng vội, ngươi muốn xử trí việc này như thế nào?"

Kim Bằng cẩn thận suy tư, biết đây là lão sư đang kiểm tra chính mình, vòng vàng trên mắt cá chân nhẹ nhàng lấp lánh sáng ngời.

Gã nói: "Tất nhiên là đi tìm Biện lão phu nhân tụ hợp, sau đó hỏi rõ ràng cụ thể việc này, thay mặt Thiên Đình trấn an những tiên nhân bị thương, lại giải quyết dứt khoát, tru trừ hung ma, tuyên dương uy thế Thiên Đình."

Lý Trường Thọ cười nói: "Có thể nghĩ đến một bước này quả thực không tệ, nhưng còn có một chút không đủ. Ngươi phải thường xuyên nhớ đến ba cái nguyên tắc. Thứ nhất, lúc đi lại ở bên ngoài, coi như là ai cũng không thể tin, trong đáy lòng phải thường xuyên bảo trì lòng nghi ngờ. Thứ hai, luôn luôn kiểm tra bản thân và đặt thêm câu hỏi, làm như vậy có mạo hiểm hay không, phải chăng có thiếu sót. Thứ ba, nếu gặp nguy hiểm lập tức rút lui, phát huy tốc độ cực nhanh của ngươi đến cực hạn, không thể tham bảo, không thể giận dữ công tâm, bây giờ chính là lúc kiếp vận đại kiếp tràn ngập, cẩn thận hơn cũng không tính là quá đáng."

Kim Bằng nghe vậy, trong mắt tràn đầy cảm động, cúi đầu hành lễ thật sâu.

"Lão sư yên tâm, đệ tử sẽ ổn trung cầu thắng, gặp được cường địch lập tức rút lui về phía sau!"

"Ừm." Lý Trường Thọ hài lòng gật đầu: "Đi đi thôi."

"Lão sư, sư tỷ, đệ tử cáo lui."

Kim Bằng chắp tay một cái đối với Long Cát bay tới từ bên cạnh, quay người dậm chân mà đi, đi ra bi tráng "Phong tiêu tiêu hề", cũng đi ra kiêu ngạo còn sót lại của Phượng Tộc.

Long Cát ở bên cạnh nhấp nhẹ môi đỏ, không nhịn được cúi đầu xuống.

Đây thật sự là vị "Cuồng chim" Kim Bằng trong lúc nói cười xông vào Thiên Đình, tuyên bố muốn nhìn dung mạo Hằng Nga sao?

Long Cát liên tục xuất hiện cảm khái, trong ánh mắt nhìn sư phụ của chính mình tràn đầy kính nể, lại mang theo một chút kính sợ.

Đều nói bản tính khó dời, đó là chưa gặp cao nhân!

Gia sư thật sự...

Quá thận trọng.

Mấy tháng sau, Lý Trường Thọ đạt được tin tức tốt của Kim Bằng, mảnh vỡ Lục Thần Thương trong tay thuận lợi thêm một khối.

Lý Trường Thọ cũng không chờ lâu, liền mang theo Kim Bằng đi đến Động Suất Cung một lần.

Lần này, Lão Quân lại đi ra ngoài vân du rồi, lại đã sớm ngờ được Lý Trường Thọ sẽ tới, liền bảo Lý Trường Thọ đặt tiểu Lục Thần Thương và hai khối mảnh vỡ Lục Thần Thương ở bên trong Động Suất Cung, Lão Quân trở về liền luyện chế.

Lý Trường Thọ không kìm được hỏi một câu: "Lão Quân...đi tìm ngưu?"

Tiểu Kim Tiểu Ngân liếc nhìn nhau, Tiểu Kim cười ha ha, Tiểu Ngân bày ra vẻ mặt cay đắng.

Tiểu Kim nói: "Lão Quân lần này là ngồi ở trên mây đi ra ngoài, nghe ý tứ bên trong lời nói của Lão Quân, dường như đi vào bên trong Hỗn Độn Hải tìm kiếm mảnh vỡ Lục Thần Thương, giúp Trường Canh sư huynh chế tạo một thanh thần binh sắc bén."

Tiểu Ngân thở dài: "Sư huynh, ngài có rảnh liền đi tìm ngưu đi, cũng không biết y đi đâu, bên ngoài cũng không có linh đan và bàn đào, thật sự không biết bị bảo bối nào làm cho mê hoặc."

Là thiếu nữ tóc bạc, thiếu nữ tóc bạc.

Lý Trường Thọ ngẫm nghĩ, liền đáp ứng việc này.

"Ta sẽ nghĩ biện pháp tìm tung tích của y, nhưng có bảo vật gì có thể dùng không?"

"Cái này!" Tiểu Ngân lấy ra một sợi tiên thằng, trên đó lóng lánh ánh vàng: "Đây là Hoảng Kim Thằng Lão Quân dùng để thắt đạo bào, sợi dây này có thể chỉ ra nơi sinh vật ngươi muốn tìm và gặp được sinh vật này đó liền có thể trói sinh vật đó lại. Khí tức của ngưu, chúng ta đều đã bỏ vào."

"Vậy là tốt rồi." Lý Trường Thọ tiếp nhận Hoảng Kim Thằng, cười nói: "Đoán chừng phải hao phí một ít thời gian."

"Trường Canh sư huynh ngài hãy làm những việc quan trọng khác trước đi." Tiểu Ngân cười hắc hắc: "Dù sao thì vào thời điểm Lão Quân muốn dùng ngưu lần sau, cũng sẽ là Tiểu Kim."

Khuôn mặt của Tiểu Kim biển thành trái khổ qua trong nháy mắt, Kim Bằng ở bên cạnh cười ra tiếng.

Lúc gần đi, Kim Bằng còn vái chào lẫn nhau cùng với hai vị đồng tử.

Tình hữu nghị giữa ba đại Yêu Vương trong kiếp nạn Tây Du, liền bắt đầu nhộn nhạo như thế...

Ừm, còn vượt đỉnh núi.

...

Chính sự của Động Suất Cung, Lý Trường Thọ tự nhiên không dám trễ nãi.

Đợi Đạo Nhân Giấy âm thầm đưa Hoảng Kim Thằng đến phụ cận Độ Tiên Môn, Lý Trường Thọ lập tức bắt đầu an bài, cấp tốc phái ra một quân đoàn người giấy ra bên ngoài Tiểu Quỳnh Phong.

Đương nhiên, quân đoàn là lấy hình thức thu nhỏ tồn tại, thực tế ra ngoài, vẫn là Đạo Nhân Giấy【 vận chuyển 】mang theo một tia uy năng Huyền Hoàng Tháp.

Đặt Hoảng Kim Thằng trong lòng bàn tay, cưỡi mây nhẹ nhàng phiêu khởi, tiến về phía nam.

Lý Trường Thọ thi triển thủy độn, một đường nhanh như điện chớp, tìm kiếm tung tích Thanh Ngưu bốn phía.

Ngưu xác thực không thể nói nổi, chỉ lo theo đuổi hạnh phúc của chính mình, sự nghiệp tọa kỵ cũng đều gác lại.

Ở một nơi nào đó trên đoạn đường đi tới ven biển Nam Thiệm Bộ Châu Đông Hải, Lý Trường Thọ khẽ động tâm niệm, thân hình lao ra từ trong nước, hóa thành một làn gió mát, lướt tới một chỗ khu vực quen thuộc, thăm hỏi...tiểu thần sông bị chính mình an trí ở đây...

Lần trước chính mình cố ý trả đũa thần sông một lần, mang theo thần sông đi xem ba chỗ tốt đẹp đã sớm bị Long Tộc chiếm đóng, đoán chừng đã khiến cho tên gia hỏa này phiền muộn không nhẹ.

Chính mình lúc ấy quả thật có một chút tức giận, hiện tại cũng đã hết giận, vẫn nên đổi cho y một địa phương bình thường, kiếm chút hương hỏa công đức ngưng tụ pháp thân công đức đơn giản.

Đường đường là Thái Bạch Kim Tinh, quyền thần Thiên Đình bình thường, còn có thể tính toán với tiểu thần sông ngay cả phẩm giai cũng đều không vào, tán tiên Thiên Đình cũng đều không tính hay sao?

Không bao lâu, Lý Trường Thọ tìm được vị trí thần lực yếu ớt của vị thần sông kia, bắt gặp một vị tiều phu trẻ tuổi khiêng một bó củi đi ngang qua từ bên cạnh.

Thần lực có một chút ba động?

Lý Trường Thọ định thần nhìn lại, trong hai mắt nở rộ ánh sáng xanh, lập tức thấy được thư sinh thần sông trốn dưới đáy sông, dùng thần lực "trộm" rìu.

Chuyện này?

Chuyện ngụ ngôn lưu truyền ở kiếp trước của mình, chính là xuất hiện từ đây?

Liền nghe tõm một tiếng, rìu rơi vào bên trong nước sông.

Vị tiều phu trẻ tuổi kia lại không nhúc nhích chút nào, còn thở dài, có một chút mệt mỏi nghiêng đầu lại.

Đúng lúc này, mặt sông lấp lánh ánh vàng, một bóng người mặc trường bào nho nhã, nhô ra một nửa từ trong nước sông...

"Tiều phu trẻ tuổi, ngươi làm rơi là chiếc rìu vàng này, hay là chiếc rìu sắt này, hay là chiếc rìu tổ truyền phổ thông này?"

Tiều phu trẻ tuổi nhướng mày, khóe miệng bĩu một cái, thở dài: "Mỗi một tiều phu đi ngang qua nơi này, ngài đều ra tay, mỗi lần đều sử dụng pháp thuật làm loại chướng nhãn pháp này, sau đó vụng trộm để rìu lại ở trong nhà chúng ta, ngài rảnh rỗi đến như vậy sao? Thanh niên thôn bên cạnh gặp được tiên thần quỷ quái đều là nữ tử trẻ tuổi, chỉ có thôn chúng ta là một nam tiên như ngài, thôn chúng ta hiện tại thật sự rất mất mặt, ở trong phương viên ba trăm dặm đều không ngẩng đầu lên được, các cô nương đều không muốn gả tới, chỉ sợ vào thời điểm qua sông ngài đột nhiên chui ra ngoài! Ngài dùng một kiểu lâu như vậy, có thể đổi một kiểu khác hay không?"

Bình Luận (0)
Comment