Lý Trường Thọ vừa định trả lời mấy câu hóm hỉnh, đã thấy cá lớn ngưng tụ thành một lão đạo mặt đen, lộ vẻ mặt dữ tợn, đồng dạng bị trói ở bên trên Tiểu Lục Thần Thương, bị Tam Muội Chân Viêm thiêu đốt, mắng:
- Hai người các ngươi liếc mắt đưa tình đủ chưa? Có dám cho bần đạo một cái thống khoái!
- Hừ!
Lý Trường Thọ lập tức đổi thành biểu tình quang minh lẫm liệt, mắng:
- Giết ngươi? Tiện nghi cho ngươi! Bần đạo còn phải bắt ngươi về, giao cho Thông Thiên sư thúc xử trí!
Nguyên thần Côn Bằng mắng:
- Chưa từng nghĩ tới, bần đạo một thế thanh danh hiển hách, cuối cùng lại thua ở trong tay một thằng nhóc miệng còn hôi sữa nhà ngươi!
Lý Trường Thọ đưa tay sờ sờ cái cằm, đã khôi phục hình dáng trước đây
Nói đùa, thật vất vả mới quyết định, thừa dịp Vân Tiêu nguy hiểm, lợi dụng lúc Vân Tiêu đang nằm nghiêng thuận thế hôn một cái, nếu ngụy trang thì cũng quá không ra gì
Hồng Hoang văn minh, bắt đầu từ tôn trọng đạo lữ
Lý Trường Thọ nghiêm mặt nói:
- Bần đạo tu đạo cũng đã mấy trăm năm, sao còn có thể nói là miệng còn hôi sữa? Côn Bằng ngươi chẳng qua là bại bởi vì tham lam của chính mình, lúc ấy nếu không nuốt ta vào bụng, làm sao sẽ bị động khắp nơi?
Côn Bằng lộ ra sắc mặt giận dữ, cũng không nói tiếp, nhưng khuôn mặt dần dần có một chút tuyệt vọng, cuối cùng cười lạnh nói
- So với người đồng hương kia của ngươi, xác thực càng thông minh hơn
Lý Trường Thọ liếc nhìn Vân Tiêu, tiên tử đại nhân lại chỉ là sắc mặt bình tĩnh nhìn qua Côn Bằng, rất thông minh không có hỏi nhiều quản nhiều
Nhưng bây giờ, nhân cơ hội lúc này rời xa Hỗn Độn Hải, lại thêm bọn người Kim Bằng nhất thời không tìm được chỗ này, Lý Trường Thọ quyết định, để cho Vân Tiêu hiểu biết thêm về bản thân
Mặc dù có một số kế hoạch, hắn sẽ không cho bất kỳ người nào biết, nhưng một ít tình huống cơ bản của chính mình, cùng với tình hình có khả năng xuất hiện trong tương lai, cũng phải để cho Vân Tiêu rõ ràng mới được
- Đồng hương của ta trong miệng ngươi, rất quen với ngươi sao?
- Hừ!
Côn Bằng hừ lạnh nói:
- Bần đạo luyện chế xác cũ, cũng chính là bí pháp nguyên thần thứ hai kia, chính là y tặng cho
- Như vậy, y là ai?
Lý Trường Thọ nhíu mày hỏi như vậy, Côn Bằng ngẩn ra, trong mắt toát ra vẻ hồi ức, nhưng mỗi lần đến thời khắc mấu chốt, ánh mắt liền sẽ trở nên vô cùng mờ mịt
Qua thật lâu, Côn Bằng nói:
- Một đoàn sương mù
- Quả nhiên, sự tồn tại của y đã bị xóa bỏ ở phương diện đạo
Lý Trường Thọ lẩm bẩm một tiếng, nhíu mày suy tư
Vân Tiêu ở bên cạnh không nhịn được hỏi:
- Ngươi đang tìm vị tiền bối Viễn Cổ nào đó sao? Ta có lẽ có thể biết một ít manh mối, dù sao ta cũng là sinh linh Viễn Cổ
Lý Trường Thọ hơi chớp mắt đối với Vân Tiêu, ở ngay trước mặt Côn Bằng, tập hợp một chút tin tức về Lãng tiền bối mà chính mình biết
Lão sư của Hằng Nga tiên tử
Người trợ giúp nhỏ Bàn Cổ khai thiên địa, nhưng bởi vì lúc đại chiến với Tiên Thiên Thần Ma bị Bàn Cổ ngộ thương, ngủ say vượt qua Viễn Cổ, lần đầu tiên tỉnh lại tạo ra thân phận giả nguyên thần thứ hai, lần thứ hai hoàn toàn tỉnh lại đã là tại thời kì cuối Viễn Cổ
Gián tiếp dẫn đến Vu Yêu đại chiến bộc phát
Từng âm thầm chỉ điểm Nữ Oa Thánh Nhân tạo hóa Nhân Tộc
Quen biết với Hồng Quân Đạo Tổ, lại tương ái tương sát
Bị Thiên Đạo cùng với Đạo Tổ liên thủ trấn áp, xóa sạch hết thảy vết tích tồn tại, sửa đổi ký ức của Hằng Nga, chỉ để lại Nữ Oa Thánh Nhân duy nhất hiểu rõ tình hình nhưng tuyệt sẽ không mở miệng biết được toàn bộ sự tình
Thích đánh bài
Rất lãng
Vân Tiêu: "…"
Côn Bằng đột nhiên nói:
- Ta có rất nhiều di vật của y, nếu ngươi có thể bỏ qua cho ta, ta liền...
- Di vật của vị tiền bối đó không phải đều ở chỗ kia sao?
Lý Trường Thọ hất cằm về phía thân thể Côn Bằng:
- Nếu ta đoán không lầm, ở vị trí yếu hại trên người ngươi, hẳn là có mật thất hoặc là cung điện. Bên trong nguyên thần ngươi có một đạo ấn ký, dường như bị người áp đặt, nếu ngươi vi phạm lời hứa nào đó, ấn ký này liền sẽ trực tiếp hủy diệt nguyên thần của ngươi, đúng không?
Sắc mặt của nguyên thần Côn Bằng vô cùng âm trầm
Lý Trường Thọ quan sát khuôn mặt của Côn Bằng, cười nói:
- Nếu ta đoán không lầm, mật thất kia ở ngay bên trong tâm mạch của ngươi, phía trên có cấm chế không phá nổi của ngươi, nếu cưỡng ép phá vỡ, liền sẽ ngọc thạch câu phần với ngươi
Dứt lời, Lý Trường Thọ thấy trong mắt nguyên thần Côn Bằng toát ra mấy phần không hiểu, trong đáy lòng lập tức sáng tỏ, tiếp tục nói:
- Như thế xem ra, vị tiền bối này vào lúc mạo hiểm cưỡng ép đi một bước cuối cùng, đã dự cảm được chính mình thất bại, lưu lại một ít hậu thủ
- Ngươi là chuyển thế của y?