Sư Huynh Thực Quá Cẩn Trọng (Bản Dịch)

Chương 1354 - Chương 1354: Cố Gắng Gấp Bội

Chương 1354: cố gắng gấp bội

Ài, sinh hoạt đã gian nan như thế, muốn vui sướng trường sinh bất lão, vẫn là phải cố gắng gấp bội

So với chuyện vui ghét của Đạo Tổ sư tổ đối với đồ tôn chính mình này, càng quan trọng hơn, vẫn là không thể sinh ra bất luận hình thức đối lập gì cùng với Đạo Tổ

Mỗi ngày đề tỉnh bản thân ba lần, ổn, ổn, ổn?

Lý Trường Thọ trầm tư ngồi ở nơi đó, quanh người xuất hiện sương mù nhàn nhạt, một tia đạo vận lưu chuyển ra ở các nơi Tiểu Quỳnh Phong

Trong phòng bài bạc, Linh Nga đang đánh bài cùng với Long Cát, Hùng Linh Lỵ đột nhiên chấn động tinh thần, đứng dậy lật đổ chiếc ghế đẩu nhỏ bằng ngọc, thân hình hóa thành một vầng sáng trắng nhạt, biến mất không thấy gì nữa

Long Cát thân mặc váy sa mỏng nháy mắt mấy cái:

- Nga sư thúc làm sao vậy?

- Hừ hừ!

Hùng Linh Lỵ ném lá bài trong tay đi, duỗi tay và chân, có một chút xúc động muốn biến lớn

Nàng cười đắc ý, hai bím tóc đuôi ngựa xõa xuống thảm khẽ lay động:

- Loại tình hình này, chỉ có một khả năng... bản thể biểu huynh trở về rồi!

- Sư phụ trở về rồi?

Long Cát run lên, sau đó thân ảnh lóe lên đi vào bên trong khách sảnh

Mở ra cấm chế dày đặc, Long Cát nhanh chóng thay một bộ trang phục có thể đi ra ngoài, tiên thức muốn hướng về vị trí đan phòng dò xét, lại bị đại trận tuỳ tiện ngăn trở

- Sư huynh ~

Một tiếng gọi đánh gãy dòng suy nghĩ của Lý Trường Thọ, quay đầu nhìn lại, liền thấy một đạo thải hà hiện lên, Linh Nga đã nhảy đến gần, hai cánh tay nhỏ ấn về phía đầu vai hắn

Lý Trường Thọ cũng không phản kháng, mặc cho nàng ấn xuống đầu vai chính mình lay động một hồi, còn bi thương hô:

- Sư huynh ngươi rốt cuộc sống trở về rồi!

- Ừm, suýt nữa không thể còn sống trở lại

- Thật hay giả?

Linh Nga thu lại biểu tình kêu khóc, không tự giác quỳ ngồi ở một bên, vội hỏi:

- Sư huynh ngươi lần này gặp được phiền toái sao? Vân Tiêu tỷ tỷ có việc gì không?

- Không cần lo lắng, nàng cũng không có việc gì

Lý Trường Thọ chậm rãi thở dài:

- Đối phó với Côn Bằng mặc dù có một chút quanh co, nhưng có Thánh Nhân lão gia áp trận, cũng không phải việc khó gì. Vấn đề xuất hiện ở phương diện khác

Linh Nga nhíu mày ngâm khẽ, trong mắt suy tư một chút, nhỏ giọng hỏi:

- Là như lời đồn đại nói, có quan hệ với Côn Bằng nuốt mất Hồng Mông Tử Khí sao?

- Hửm, khai khiếu rồi?

Lý Trường Thọ lập tức cười đến híp cả mắt, đưa tay xoa đầu Linh Nga, làm rối loạn phụ kiện tóc được chải chuốt cẩn thận của nàng, khiến Linh Nga bĩu môi bất mãn

Linh Nga hừ một tiếng:

- Người ta vốn là không ngu ngốc

Sau đó nhãn châu xoay động, chuyển đề tài, cười hì hì nhảy lên:

- Ta đi rót chén trà cho sư huynh!

Lý Trường Thọ lạnh nhạt nói:

- Ta không khát, không cần phiền ngươi, thuận tiện trả trở về tình thuỷ ngươi lấy trong hốc tối đi. Vi huynh bây giờ đạo thể kiên cố, đã không còn bị ảnh hưởng bởi thứ này nữa

Linh Nga điểm nhón chân, có một chút muốn nói lại thôi, khẽ bĩu môi, ngôn ngữ trong đáy lòng cuối cùng hóa thành một tiếng:

- Nha

Lý Trường Thọ lắc đầu cười khẽ, tiện tay lấy ra một khối ngọc phù, suy nghĩ chính mình kế tiếp nên hành sự như thế nào

Linh Nga có một chút chột dạ, rón rén bay đi từ đan phòng, đi đến bên cạnh hồ bận rộn một hồi

Nàng mặc dù có tiên thuật thần thông, nhưng vẫn như cũ là dùng bếp lò nấu nước. Dù không có quá nhiều bước khi pha trà, lại vẫn như cũ hết sức chăm chú, phảng phất như mỗi một động tác đều rất tỉ mỉ

Không bao lâu, Linh Nga liền bưng khay bay trở về đan phòng

Lý Trường Thọ nói một tiếng cám ơn, bưng ấm trà nhấp một ngụm

Linh Nga đi đến sau ghế bành, ấn xuống bả vai Lý Trường Thọ, ôn nhu xoa nắn. Cùng với sử dụng pháp thuật chính mình đặc biệt tu hành, rót vào đạo thể sư huynh từng tia từng tia tiên thiên linh khí mát mẻ

- Sư huynh, lần này đi ra bên ngoài, có gặp phiền phức không?

- Cũng không tính phiền phức

Lý Trường Thọ cười nói:

- Ta không cẩn thận bị Côn Bằng nuốt mất, ngược lại là thuận thế mà làm, quấy rối một hồi ở trong cơ thể gã...

Lập tức, Lý Trường Thọ mở ra hình thức "tai vách mạch rừng", kể ngắn gọn về trận đại chiến giữa mình và Côn Bằng

Linh Nga nghe khá nhập thần, đôi mi thanh tú thỉnh thoảng chau lại

Khi nàng nghe được, Lý Trường Thọ quyết đấu cùng với nguyên thần Côn Bằng, ỷ vào Lục Thần Thương, Huyền Hoàng Tháp mới áp chế được Côn Bằng, bên trên khuôn mặt nhỏ không khỏi tràn đầy lo lắng

- Sư huynh thối, lúc trước dạy ta thế nào, mọi thứ phải thật ổn, thật ổn. Sao đến chính mình đi ra ngoài liền quyết đấu cùng với đại nhân vật như Côn Bằng, còn bị gã nuốt, đại chiến với nguyên thần gã?

Linh Nga phàn nàn vài câu, tay nhỏ leo đến cái trán của Lý Trường Thọ, ngón tay nhỏ nhắn nhẹ nhàng xoa xoa

Bình Luận (0)
Comment