Sư Huynh Thực Quá Cẩn Trọng (Bản Dịch)

Chương 1353 - Chương 1353: Nhắc Nhở

Chương 1353: nhắc nhở

Lý Trường Thọ cũng không đáp lời, chỉ là lẳng lặng đứng

Đạo Tổ lại hỏi:

- Trường Canh, ngươi biết bao nhiêu về việc này?

- Việc này, kỳ thật biết không nhiều, đại khái có thể đoán được một ít góc viền

Lý Trường Thọ lau mặt, nghiêm mặt nói:

- Chuyện lúc trước đã qua, học lịch sử chính là hấp thu giáo huấn trong lịch sử, mà không phải chế giễu cổ nhân để thỏa mãn cái gọi là hư vinh. Sư tổ, theo dấu vết vị tiền bối kia lưu lại có thể phán đoán, y lúc ấy cũng biết chính mình là điên cuồng, là không đúng

- Trên đời vốn không có đúng sai, chẳng qua sở cầu khác biệt mà thôi

Đạo Tổ nhẹ nhàng thở dài, nhìn Lý Trường Thọ vài lần, tiện tay phất ống tay áo

Cháy đen quanh người Lý Trường Thọ rút đi, đạo bào tổn hại cũng tự động khôi phục

Hồng Quân Đạo Tổ chậm rãi nói:

- Bần đạo kỳ thật cũng có tư tâm của chính mình, cũng có tư dục của chính mình. Bàn Cổ Thần từng nói, nếu muốn siêu thoát, cần từ bỏ bản thân, cho nên Bàn Cổ Thần sau khi quy về thiên địa, đã là vô ngã, vô cảnh, cũng coi là tự thân siêu thoát. Trường Canh, bần đạo...ta biết ngươi có chủ kiến của chính mình, có ý nghĩ tự thân, nhưng thiên địa bây giờ này, khoảng cách thành lập trật tự ổn định đã chỉ còn mấy bước cuối cùng, ngươi là ứng cử viên thích hợp nhất. Ngươi kỳ thật không cần có gánh vác, cũng không cần vì thế suy nghĩ lung tung, ta có thể cho ngươi một cái hứa hẹn. Đợi ngươi phụ tá Thiên Đình thành lập nên trật tự Tam Giới, nếu muốn tiêu dao tự tại ở giữa thiên địa, ta sẽ cho phép ngươi được tự do. Ngươi tự hạn chế tự yêu bản thân, đây là điểm ta hài lòng nhất. Nếu như ngươi muốn lên đường tìm quê hương của mình, hoặc là muốn tránh thế tu hành, ta đây cũng sẽ căn dặn Hạo Thiên, để y không giữ ngươi lại nữa. Thấy thế nào?

Lý Trường Thọ cố ý run lên, sau đó lộ vẻ mặt vui mừng, cúi đầu vái chào thật sâu

- Đệ tử đa tạ sư tổ hậu ái! Đệ tử thật sự không biết nên báo đáp như thế nào!

- Được rồi, đừng có diễn xuất dối trá như vậy

Hồng Quân Đạo Tổ khoát khoát tay:

- Nhớ rõ sự tình ta nói với ngươi lần trước, trở về đi. Sợi Hồng Mông Tử Khí kia bị Côn Bằng nuốt, cho nên không còn nằm trong tay ta, muốn cho ngươi cũng là hữu tâm vô lực. Phụ tá Thiên Đình cho thật tốt, hoàn thành sự tình Phong Thần

- Vâng!

Lý Trường Thọ định thanh đáp ứng, lại vái chào, cúi đầu lui lại hơn mười mấy bước, mới quay người đi về hướng cửa điện

Đi nhanh mấy trăm bước, cửa điện đã là ở trước mắt, Lý Trường Thọ chợt nghe phía sau truyền đến một tiếng hô:

- Trường Canh, ở trong lòng ngươi, bộ dáng là như vậy sao?

Lý Trường Thọ vô thức quay đầu nhìn lại, đạo tâm khẽ run lên

Đã thấy Đạo Tổ ngồi ở bên trên bồ đoàn, khóe miệng mang theo nụ cười lạnh nhàn nhạt, khuôn mặt âm trầm lại dữ tợn băng lãnh không nói ra được, hàn quang trong hai mắt dường như có thể đánh xuyên đạo tâm người ta

Lý Trường Thọ mím môi một cái, thấp giọng nói:

- Sư tổ, ngài hù doạ đệ tử

- Đi đi thôi

Đạo Tổ lau mặt, khuôn mặt âm lãnh kia biến mất không thấy gì nữa, khôi phục như gió xuân ngày thường:

- Đừng có suy nghĩ nhiều

- Vâng

Lý Trường Thọ cúi đầu đi ra đại điện Tử Tiêu Cung, nhắm hai mắt lại, lại cấp tốc biến thành bộ dáng trong lòng vẫn còn sợ hãi, cúi đầu từng bước đi xuống

- Sự tình nói với lần trước, chính là chỉ ý chí không trọn vẹn của Bàn Cổ Thần...có cảm giác, chuyện trong này, so với sợi Hồng Mông Tử Khí kia còn muốn phức tạp hơn

Tại Tiểu Quỳnh Phong, một tia gió nhẹ lướt qua, thân ảnh Lý Trường Thọ liền xuất hiện ở bên trên ghế bành phía trước đan phòng, trận pháp lại là không phản ứng chút nào

Một cái chớp mắt này, mồ hôi lạnh chân chính mới thấm ra từ phía sau lưng, thấm ướt đạo bào hơn phân nửa

Tiên nhân cũng có trao đổi chất, chẳng qua bởi vì tiên thân tương đối sạch sẽ, tương đối tinh khiết, lấy phương thức linh khí hoàn thành tuần hoàn trong ngoài cơ thể

Lý Trường Thọ ngồi ở kia ngơ ngẩn xuất thần, lại nhắm hai mắt lại, cẩn thận ngẫm lại đoạn đối thoại phát sinh bên trong Tử Tiêu Cung vừa rồi

Nói chuyện với loại đại lão như Đạo Tổ sư tổ, thật sự mệt mỏi

Ý tứ của Đạo Tổ, chính mình cũng đã hiểu rõ ràng, mà Đạo Tổ hẳn cũng đã rõ ràng chính mình đã hiểu rõ rnagf...

A?

Cuối cùng, việc Đạo Tổ dọa chính mình, ngược lại là râu ria

Đạo Tổ đây là đang nhắc nhở chính mình, đừng có bám vào những khái niệm dựa trên lẽ thường của Nhân Tộc, mà hãy phóng ánh mắt ra toàn bộ thiên địa

【Cảm giác thị phi bắt nguồn từ cảm xúc cá nhân, không có cách nào áp dụng cho đại trật tự thiên địa. 】

Đạo lý này Lý Trường Thọ mặc dù rất sớm trước đó liền biết được, nhưng cũng không muốn dùng chuyện này ước thúc chính mình, vẫn là càng có khuynh hướng làm một người bình thường hơn

Bình Luận (0)
Comment