Sư Huynh Thực Quá Cẩn Trọng (Bản Dịch)

Chương 1417 - Chương 1417: Chậc Chậc?

Chương 1417: Chậc chậc?

Quảng Thành Tử nói:

- Sư đệ đừng có suy nghĩ nhiều, chuyện này có liên can gì với Xiển Giáo chúng ta?

Chúng tiên trong điện từng người gật đầu

Quảng Thành Tử đưa mắt nhìn lão đạo sĩ thấp bé đang ngồi trong góc, nhưng cũng không nói cái gì

- Ồ? Bạch Trạch đây là đang làm cái gì?

Từ Hàng Đạo Nhân thấp giọng hỏi một câu, đạo đạo ánh mắt lập tức nhìn chằm chằm hình ảnh bên trong vân kính

chỉ thấy, Bạch Trạch chở Lý Trường Thọ trôi nổi ở trên Kim Ngao Đảo, Lý Trường Thọ nhắm mắt không nói, bay sợi lông vũ trên trán Bạch Trạch nhô ra phía trước, tựa như đang cảm giác cái gì

chúng tiên Xiển Giáo mặt lộ vẻ không hiểu, Ngọc Đỉnh Chân Nhân lại cười khổ nói:

- Trường Canh ổn đến ngày hôm nay, là vì chờ Bạch Trạch trở về, đo lường một chút cát hung cho giáo vận Tam Giáo, chỉ cần số phận trên Kim Ngao Đảo không phải đại hung, liền đại biểu sự tình lần này sẽ không dẫn phát sát kiếp cuối cùng, thật có lòng

Xích Tinh Tử hơi có chút động dung, trầm giọng nói:

- Ài, Trường Canh sư đệ thật sự làm khó

- Có ý tứ gì?

Thái Ất Chân Nhân cau mày nói:

- Nhị sư huynh, chuyện này chẳng lẽ thật sự có quan hệ với ai sao?

Xích Tinh Tử im lặng, bên trong Ngọc Hư Cung hoàn toàn yên tĩnh, không ít ánh mắt tiên nhân lục soát qua lại, lại không có người hiển lộ nửa chút khác thường

ở bên trong hình ảnh, Lý Trường Thọ mở hai mắt ra, Bạch Trạch thu hồi lông vũ, một tiếng 'Tiểu hung' truyền khắp các nơi

Lý Trường Thọ gật gật đầu, mở miệng nói:

- Thỉnh cầu mấy vị sư huynh sư tỷ có quyền nói chuyện Tiệt Giáo tới, đi theo ta về hướng tây làm chứng, cũng tỏ thái độ thay cho Tiệt Giáo

hướng tây?

Tiên Xiển Giáo nhẹ nhàng thở ra, trong mắt Quảng Thành Tử xẹt qua mấy phần nghi hoặc

nhóm tiên Tiệt Giáo còn lại là cùng nhau nhẹ nhàng thở ra, việc này tất nhiên là không liên quan với Tiệt Giáo rồi; tương phản, Tiệt Giáo còn trở thành khổ chủ, lửa giận của bọn họ cũng là muốn trút xuống

- Dám can đảm tính kế Vân Tiêu sư thúc tổ!

- Vân Tiêu sư thúc tổ nhân duyên không chịu được bị nói xấu!

- Đến cùng là tên khốn nào!

Trên không Kim Ngao Đảo xuất hiện trận trận tiếng mắng, nhưng Đa Bảo Đạo Nhân lại là không có để một lượng lớn môn nhân cùng đi, mà là chọn lựa một nhóm cao thủ

lấy Triệu Công Minh, Kim Linh Thánh Mẫu cầm đầu, Quy Linh Thánh Mẫu đi cùng, Thập Thiên Quân và hơn hai mươi vị cao thủ Tiệt Giáo đồng hành

mặt khác, Tam Tiên Đảo cũng phái Quỳnh Tiêu tới, sau đó liền đuổi theo

Đa Bảo Đạo Nhân không đi, kỳ thật cũng là có chút cao minh, để Tiệt Giáo có chỗ tiến và lùi trong chuyện này, vì vậy y sẽ không dễ dàng 'đào động'

Bạch Trạch quay đầu, Lý Trường Thọ ở phía trước dẫn dắt, hơn hai mươi đạo lưu quang bay thẳng tắp về hướng tây, xông vào nam bộ Nam Thiệm Bộ Châu

thấy thế

Tiếng chuông ở Linh Sơn vang lên inh ỏi, Tây Phương Giáo từ trên xuống dưới dở khóc dở cười, đám lão đạo kia khuôn mặt u ám

những người chứng kiến cảnh tượng này vào giờ phút này, lại có tầm mắt cách cục tương đối cao, đều cho rằng Lý Trường Thọ vì cân nhắc đến sự an ổn của Đạo Môn, đem cỗ lửa giận này, không nói lời gì trút lên phía trên Linh Sơn

Lý Trường Thọ quả thật có thể làm được, thậm chí lúc này, Linh Sơn không thể nào giải thích, trừ phi Thánh Nhân hiện thân trực tiếp xé rách da mặt cùng với Đạo Môn

tại Xiển Giáo, Ngọc Hư Cung, trên khóe miệng lão đạo thân hình thấp bé kia lộ ra mấy phần ý cười

khuôn mặt của Xích Tinh Tử lão đạo nhiều hơn mấy phần hổ thẹn, cúi đầu than nhẹ

nhưng mà, đáng tiếc!

Đột nhiên

hơn hai mươi đạo lưu quang này bay cực nhanh hai canh giờ, lại bỗng nhiên quay đầu tại Nam Châu, bay thẳng tắp về hướng bắc, bọn họ sở dĩ bay thẳng tắp, chính là vì hướng về Côn Luân Sơn!

Mục tiêu là Ngọc Hư Cung!

Bên trong Ngọc Hư Cung, quần tiên kinh động, chúng tiên nhân Xiển Giáo nhao nhao lên tiếng đặt câu hỏi, Quảng Thành Tử nhắm mắt không nói gì

mà lão đạo thấp bé bên trong xó xỉnh kia, sắc mặt đột nhiên trở nên có chút tái nhợt

- Chậc chậc?

Thái Ất Chân Nhân chậc chậc cười khẽ, khuôn mặt anh tuấn chẳng biết lúc nào tiến tới, dù bận vẫn ung dung nhìn từ trên xuống dưới:

- Sư đệ, mặt ngươi làm sao tái nhợt như thế? Nhiên Đăng Phó Giáo chủ đi đâu? Việc này sẽ không thật sự là chúng ta tính kế đó chứ?

Lão đạo kia miễn cưỡng cười một tiếng, thấp giọng nói:

- Sao lại thế!

- Chuyện này, chuyện này là sao?

Hoàng Long Chân Nhân nhìn những gì hiện trên vân kính, gấp đến độ đứng dậy

- Đây là muốn tới Côn Luân Sơn chúng ta? Sẽ không phải là muốn tới Ngọc Hư Cung? Đại sư huynh, Nhị sư huynh, các ngươi có phải dấu diếm chúng ta cái gì hay không?

Quảng Thành Tử im lặng không nói, Xích Tinh Tử lấy tay che mặt

Thái Ất Chân Nhân cong khóe miệng lên, lạnh nhạt nói:

- Nhìn nhà người ta bốc cháy rất vui, không ngờ nhìn kỹ lại chính là mái nhà của chúng ta bốc cháy, thú vị, thực sự thú vị

Bình Luận (0)
Comment