Sư Huynh Thực Quá Cẩn Trọng (Bản Dịch)

Chương 1418 - Chương 1418: Chuyện Này Ai Biết Được?

Chương 1418: Chuyện này ai biết được?

- Được rồi

Quảng Thành Tử thở dài:

- Mọi thứ đợi Trường Canh đến rồi lại nói

chúng tiên Xiển Giáo từng người nhíu mày, không ít chúng lão Linh Sơn mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, có một loại cảm giác thoát khỏi miệng hổ

lại một canh giờ sau, bên ngoài Ngọc Hư Cung, tiếng quát mắng của Kim Linh Thánh Mẫu vang vọng trong không trung!

- Cụ Lưu Tôn! Ngươi cút ra đây cho ta!

Kim Linh Thánh Mẫu mắng to một tiếng, chúng tiên bên trong Ngọc Hư Cung cùng nhau thay đổi sắc mặt, đạo đạo ánh mắt rơi vào trên người Cụ Lưu Tôn

vị lão đạo có chút mập lùn này đứng dậy, cau mày nói:

- Việc này làm sao lại có quan hệ với bần đạo? Bần đạo sao có thể làm như vậy!

- Được rồi

tiếng nói của Quảng Thành Tử vang lên, cắt ngang lời nói của Cụ Lưu Tôn

Cụ Lưu Tôn quay người nhìn về phía Quảng Thành Tử, tiến lên hai bước, rồi đột nhiên dừng lại, không biết đặt tay ở chỗ nào

ánh mắt xung quanh hơi có chút chướng mắt

Hoàng Long Chân Nhân là trong lòng căm phẫn nhất, vào giờ phút này đứng dậy, thấp giọng quát mắng:

- Cụ Lưu Tôn sư đệ, việc này quả thực là ngươi tính kế?

Ngọc Đỉnh Chân Nhân cau mày nói:

- Lại vì sao muốn tính kế dơ bẩn như vậy?

Từ Hàng Đạo Nhân thở dài:

- Cụ Lưu Tôn sư huynh, việc này phải chăng có ẩn tình gì? Ngươi làm sao lại...

Vân Trung Tử đỡ râu nhíu mày, hỏi:

- Xiển Giáo chúng ta lấy thanh chính lập giáo, có thể trở thành đệ tử của lão sư, đều là lai lịch, phúc duyên, đức hạnh thiếu một thứ cũng không được, việc này không phải là có hiểu lầm gì đó, hay là bị kẻ gian hãm hại?

Cụ Lưu Tôn nhanh chóng nói tiếp:

- Bần đạo tự nhiên không có khả năng làm ra chuyện như thế...

- Khục! Khụ khụ!

Thái Ất Chân Nhân ở bên cạnh ho khan vài tiếng, bình tĩnh giảng giải:

- Việc này nếu thật sự là Cụ Lưu Tôn sư đệ ngươi làm, không bằng thoải mái nhận đi, ngươi tốt xấu cũng đứng hàng Ngọc Hư Thập Nhị Kim Tiên, là thân truyền của lão sư chúng ta, nếu là tạm thời bị kiếp vận mê đảo tâm hồn, làm chuyện sai lầm, như vậy cũng không phải là không có đường sống

- Nhưng ngươi nếu tiếp tục chối, sau đó bị Trường Canh... bị Thái Bạch Tinh Quân ấn chết, mất mặt không chỉ là ngươi, mà còn có Xiển Giáo, người còn có thể bảo vệ ngươi, chỉ còn lại có Phó Giáo chủ mà vẫn luôn không chịu lộ diện

Cụ Lưu Tôn chau mày, quang mang trong mắt lấp loé không yên, nhưng cơ hồ chỉ là đảo mắt một cái, lão đã là nhíu mày, định thần, sầu mi khổ kiểm hỏi lại Thái Ất:

- Sư huynh, bần đạo làm sao có khả năng tính kế việc này? Tính kế việc này, đối với bần đạo lại có chỗ tốt gì?

- Chuyện này ai biết được?

Thái Ất Chân Nhân nhếch miệng, cũng giống như Quảng Thành Tử, bắt đầu nhắm mắt không nói

Đúng lúc này!

bên ngoài Ngọc Hư Cung đột có kiếm quang lấp lóe, lại là Kim Linh Thánh Mẫu lần đầu tiên kêu gọi không được đáp lại, không ngờ là chém ra một kiếm!

Kiếm quang bén nhọn, tựa như có thể chặt đứt Ngọc Hư Phong!

Cao thủ Xiển Giáo tự không thể ngồi yên không lý đến, vô số đạo lưu quang ở bên trong điện lóe ra, lại là Vân Trung Tử, Ngọc Đỉnh Chân Nhân, Hoàng Long Chân Nhân, Xích Tinh Tử, bốn vị cao thủ Xiển Giáo đồng thời ra tay

Vân Trung Tử chiếm đóng vị trí trung tâm, tay áo phất phới đánh ra một chưởng

đại đạo bên trong thiên địa run run, Côn Luân Sơn linh khí cuồn cuộn!

Vân Trung Tử đánh ra chưởng ảnh hóa thành bàn tay lớn mây mù, nhẹ nhõm 'Nắm' đạo kiếm quang kia, trực tiếp bóp nát, bắn ra từng mảnh linh quang khắp trời

sau đó, Vân Trung Tử tay cầm lẵng hoa, bên trong lẵng hoa uẩn rất nhiều linh quang, nhíu mày nhìn về Kim Linh Thánh Mẫu phía trước

mọi người đều biết, Vân Trung Tử còn được xưng là tiểu Đa Bảo

lúc này y đột nhiên bày ra thực lực bản thân, đạo cảnh tự thân lại không thua kém một vị Xiển Giáo Thập Nhị Kim Tiên nào

Vân Trung Tử vuốt râu thở dài:

- Kim Linh đạo hữu vì sao không nói nguyên do, không phân tốt xấu, liền đập Ngọc Hư Điện Xiển Giáo chúng ta? Nơi đây là đạo trường của Ngọc Thanh Thánh Nhân, còn thỉnh đạo hữu chớ nên sai lầm

đôi mắt đẹp của Kim Linh Thánh Mẫu mang theo lửa giận, lập tức liền muốn hiện ra pháp thân tiến về phía trước đại chiến

mặc kệ mọi việc, đánh trước lại nói, tránh cho đợi tới đợi lui, cuối cùng lại không đánh được, chỉ là cãi cọ một hồi, thật sự rất khó chịu!

Cũng may Triệu Công Minh bên cạnh tay mắt lanh lẹ, vội vàng ấn xuống đầu vai Kim Linh, thấp giọng nói ba lần 'Đại cuộc làm trọng'

Triệu Công Minh tiến về phía trước vái chào, liếc nhìn Lý Trường Thọ đang lẳng lặng ngồi ở trên lưng Bạch Trạch, nghĩ đến những lời được căn dặn trên đường, lập tức cất cao giọng nói:

- Thỉnh các vị đạo huynh Xiển Giáo! Kim Linh tính tình vội vàng xao động, chúng ta không có ý bất kính với Nhị sư bá.

Bình Luận (0)
Comment