Lý Trường Thọ đứng dậy vái chào một cái, cười nói:
- Đa tạ bệ hạ điểm tỉnh
Thuyên Động lập tức cười đến híp cả mắt
- Chẳng qua, tiểu thần là đang phiền lòng chuyện khác
Lý Trường Thọ thở dài:
- Ta đi chuyến này, sư phụ liền sẽ chuyển thế
Thuyên Động nháy mắt mấy cái, thoáng có chút không rõ
- Trước đây Thánh Mẫu nương nương có lời, sư phụ sau khi chuyển thế, cùng ta sẽ không còn liên lụy, đây là điều kiện nàng xuất thủ cứu sư phụ, ta đã đáp ứng Thánh Mẫu nương nương, liền sẽ không nuốt lời, sư phụ sau khi chuyển thế, liền không có bất luận liên quan gì với ta
- Những gì ta có thể đền đáp cho sư phụ chỉ là lần cơ hội chuyển thế này mà thôi, mười sáu năm qua này, mỗi lần nghĩ đến, đối với cha mẹ không có cách nào báo hiếu, đối với sư phụ cũng chỉ có thể đưa mắt nhìn sư phụ rời đi, dưới đáy lòng thật sự có chút cảm giác khó chịu, ài...
Lý Trường Thọ khe khẽ thở dài
Thuyên Động cẩn thận nghĩ nghĩ, cầm lấy vò rượu một bên, đưa cho Lý Trường Thọ:
- Tất cả đều ở trong rượu! Ngày hôm nay ta và ngươi liền uống say sưa, quên hết ưu phiền trong Tam Giới!
Lý Trường Thọ mỉm cười cầm vò rượu, đụng đụng với Thuyên Động, hai hóa thân uống không say không nghỉ
Đạo Nhân Giấy cũng đều uống ướt!
Lại ba tháng sau, Lý Trường Thọ cuối cùng cũng không có cách nào trì hoãn
sư phụ tóm lại là phải đi chuyển thế, ngâm mình trong bảo trì mãi cũng không được
đối với sư phụ mà nói đây đúng là chuyện tốt, chính mình cũng không thể bởi vì áy náy trong lòng, trở ngại con đường tươi sáng phía trước của sư phụ
nên tất cả an bài đã được đưa ra
phát giác được Linh Nga tựa như đã sắp xuất quan, Lý Trường Thọ liền định ngày đi Lục Đạo Luân Hồi Bàn là ngày Linh Nga xuất quan
để Nga cũng đi tiễn sư phụ đoạn đường cuối cùng
ngày hôm đó, đạo vận quanh người Linh Nga bình tĩnh lại, dừng lại ở trong dư vận ngộ đạo
Lý Trường Thọ chủ động đánh thức nàng từ trong bế quan, bảo nàng thay một bộ váy áo mộc mạc, lát nữa cùng nhau ra ngoài
váy áo mộc mạc?
Linh Nga còn có chút mông lung nghiêng đầu, sau đó hiểu ra điều gì đó
sư huynh hẳn là muốn dẫn nàng đi bái phỏng một ít đại năng cao thủ, chính thức mang nàng tiến vào vòng tròn của sư huynh!
Quả nhiên, sau khi trở thành Kim Tiên, thái độ của sư huynh đối với chính mình lập tức có chuyển biến cực lớn
ngủ huynh kế ngàn năm, rốt cuộc cũng nghênh đón ánh rạng đông!
Nghĩ tới đây, Linh Nga nháy mắt mấy cái, đột nhiên đưa tay che khuôn mặt nhỏ, quay người ôm chăn mỏng lăn lộn một hồi ở trên giường
Lý Trường Thọ ở ngoài cửa: "..."
Tiểu Kim Tiên này, thật sự không ổn trọng
nhưng mà, Lý Trường Thọ vạn lần không nghĩ tới chính là, ngày hôm nay không ổn trọng nhất, thuộc về...
Ngọc Đế bệ hạ!
Một canh giờ sau, Linh Nga rốt cuộc cũng trang điểm xong
nàng mặc một bộ váy hoa màu xanh nền trắng, chải mái tóc dài ra sau thái dương, đeo chiếc kẹp tóc bằng ngọc mà năm đó Vân Tiêu đã tặng cho nàng, tay cầm một lẵng hoa do sư huynh làm
Linh Nga cũng buộc một dây lụa mây lơ lửng quanh cổ tay, coi như đứng yên bất động, dây lụa cũng phiêu động một chút lưu quang, sẽ không để cho nàng đến mức bị bỏ qua trong tiềm thức
đương nhiên, những lo lắng của Linh Nga là hoàn toàn vô nghĩa
sau khi bước vào Kim Tiên cảnh, Tiểu sư muội trước đây đã xem như thanh tú chung tuệ, càng là có một loại bay vọt về chất nào đó
đôi mắt kia tươi đẹp động lòng người, khóe mắt mang theo một chút vũ mị vừa đúng, khoảng cách giữa chóp mũi và môi trên dường như được Nữ Oa dày công điêu khắc, đẹp đến mức không có chút sai lầm nào
tư thái của nàng càng thêm tiêm tú, vòng eo dù chưa khoa trương đến không đến một nắm, nhưng cũng mảnh như liễu lục bình
khi nàng bay ra khỏi mật thất dưới đất, tản đi 'Yên độn thuật', thanh tú động lòng người xuất hiện ở trước mặt Lý Trường Thọ, Thọ cũng đều có chút ít kinh ngạc
- Đi thôi
Lý Trường Thọ ôn hoà nói một câu, điểm ra một đóa mây trắng, lưu lại cho Linh Nga vị trí nửa bên
Linh Nga điểm nhẹ mũi chân nhảy tới, nhu thuận đáp ứng một tiếng, vô thức đứng bên rìa mây trắng
sau đó, nàng nhỏ giọng hỏi:
- Sư huynh, ước pháp tam chương của chúng ta kia... còn...
- Đến đây đi
Lý Trường Thọ hơi khẽ nâng lên tay trái, Linh Nga hé miệng cười khẽ, mừng khấp khởi ôm lấy cánh tay sư huynh
mây trắng bay ra Tiểu Quỳnh Phong, chính là bay ra Thái Bạch Cung, một đường hướng về Đông Thiên Môn
để vào lúc mang theo Linh Nga ra ngoài, không đến mức bị người hoài nghi nhân phẩm của Thái Bạch Kim Tinh hắn, Lý Trường Thọ cố ý không dùng hình tượng lão thần tiên, mà là duy trì khuôn mặt thanh niên đạo giả
Linh Nga cũng không hỏi sư huynh muốn dẫn chính mình đi làm cái gì, giờ phút này đang đắm chìm ở bên trong vui vẻ ước pháp tam chương của sư huynh hết hiệu lực, chỉ híp mắt cười khẽ, thỉnh thoảng 'hắc hắc hắc'