Sư Huynh Thực Quá Cẩn Trọng (Bản Dịch)

Chương 1532 - Chương 1532: Vậy Là Tốt Rồi

Chương 1532: Vậy là tốt rồi

- Đến vị trí như ngươi bây giờ, liền không thể chỉ nghĩ cho chính mình, ngươi là thần tiên trọng yếu Thiên Đình, nắm trong tay quyền sinh sát vô số sinh linh, còn giống như là người chủ kiếp Phong Thần đại kiếp, ngươi phải suy nghĩ, phải làm gì đó cho thiên hạ thương sinh, vì sinh linh Tam Giới, không cần mưu đồ thanh danh gì, cũng có thể tao ngộ một ít hiểu lầm, nhưng ngươi chỉ cần không thẹn với lương tâm, đồng thời cũng nhất định phải xứng đáng vị trí và quyền hành hiện tại của ngươi

- Ừm, đệ tử nhớ kỹ

Lý Trường Thọ cười đáp ứng một tiếng

Linh Nga ở một bên nhỏ giọng nói:

- Sư phụ, hiện nay trật tự Thiên Đình hơn phân nửa đều là do sư huynh quy hoạch và đề xướng, sư huynh đã làm rất nhiều chuyện vì thương sinh

- Phải không?

Trong mắt Tề Nguyên mang theo vài phần sáng ngời, nhìn thanh niên trước mặt

Lý Trường Thọ mỉm cười gật đầu, thấp giọng nói:

- Dù sao cũng không ảnh hưởng đến an nguy tính mạng của ta, liền thuận thế mà làm

- Vậy là tốt rồi, ài, vậy là tốt rồi

Tề Nguyên lão đạo hài lòng cười cười, chắp tay sau lưng, tiếp tục đi tới phía trước, đi vài bước lại hỏi:

- Vũ Thi sư muội... có mạnh khỏe?

- Vũ Thi sư thúc ở lại Độ Tiên Môn tu hành

Lý Trường Thọ nói:

- Đệ tử từng mời nàng đi Thiên Đình, nàng có chút không muốn, sư phụ ngài yên tâm, Độ Tiên Môn hiện tại có Thiên Binh bảo hộ, sẽ không có nguy hiểm gì

- Vậy là tốt rồi

Tề Nguyên cười nói:

- Vi sư đời này phụ sư bá của các ngươi, vốn nghĩ có thể tìm được chuyển thế thân của nàng, lại không nghĩ rằng... hoa tuy nở lại không giống cánh, đại khái đây chính là lý lẽ chuyển thế

Lý Trường Thọ buông tiếng thở dài, vừa mới định nói chuyện, Tề Nguyên lại nói:

- Vi sư sau khi chuyển thế, chính là không còn nhân quả với kiếp trước, các ngươi tu hành cho tốt, biết vi sư đã chuyển thế, liền không cần mong nhớ nhiều, cũng không cần đến nhìn ta, càng không cần hao tâm tổn trí dẫn ta tu hành. Trường Thọ, ngươi đã vì vi sư làm quá nhiều rồi, vi sư chung quy là không muốn bị đệ tử chiếu cố như vậy

Linh Nga vành mắt đỏ lên, mếu máo hô:

- Sư phụ...

- Đứa nhỏ ngốc, khóc cái gì, vi sư có thể chuyển thế đã là thiên đại phúc phận, đây là chuyện tốt

Tề Nguyên chủ động đưa tay, lại không cầm được tay của Linh Nga; Linh Nga liền vội vàng giơ tay lên, đi theo bàn tay của sư phụ

lão đạo này đem tay nhỏ của Linh Nga, đặt ở trong lòng bàn tay Lý Trường Thọ, nhẹ nhàng vỗ vỗ

- Trường Thọ, sư muội ngươi từ nhỏ, đối với ngươi chính là mối tình thắm thiết, ngươi dạy sư muội ngươi nhiều như vậy, cũng là muốn để nàng có thể ở bên ngươi lâu dài, vi sư biết ngươi và đại năng như Vân Tiêu tiên tử có đạo lữ chi tình, nhưng ngươi cũng nhớ rõ, chớ có lạnh nhạt cô phụ Linh Nga, đây coi như là yêu cầu cuối cùng của vi sư đối với ngươi

- Sư phụ...

Lý Trường Thọ giật giật bờ môi muốn nói chuyện, nhưng tiếng nói nghẹn ngào, chỉ có thể cầm thật chặt bàn tay Linh Nga

Tề Nguyên yên lòng nhẹ nhàng thở ra, lại vỗ vỗ mu bàn tay của Lý Trường Thọ, nói:

- Đi đi, các ngươi cứ đợi ở đây, đừng nên nhìn vi sư vào Luân Hồi Bàn, đừng có thương cảm, cũng đừng có mong nhớ nhiều, Luyện Khí Sĩ chúng ta, siêu thoát khó cầu, tiêu sái khách khí?

Nói xong, Tề Nguyên lão đạo khoát khoát tay, xoay người sang chỗ khác, chậm rãi đi về phía sương mù cách đó không xa, trong miệng thấp giọng ngâm tụng

- Mênh mông một thế trọc tiên quả, tầm thường ngàn năm chớ ưu sầu, đạo tâm không thay đổi trường sinh chí, để linh hồn này đi đến cùng

một tia kim quang chiếu xuống, chuyển đi hồn phách lão đạo ra bên ngoài Lục Đạo Luân Hồi Bàn

Lý Trường Thọ đột nhiên gục xuống, hắn ngẩng đầu hít vào một hơi, khí tức không ngừng run rẩy, khóe mắt có nước mắt, nhưng rất nhanh bị hắn cấp tốc làm cho bốc hơi

hắn là cao thủ Nhân Giáo, quyền thần Thiên Đình, thứ mười danh sách Thiên Đạo!

Chậm rãi quỳ xuống, Lý Trường Thọ phủ phục xuống đối với phương hướng lão đạo kia rời đi...

'Tiểu gia hỏa, có muốn đi theo bần đạo học tiên thuật không? Có thể trường sinh bất lão, tiêu dao thiên địa. '

- Sư huynh, ngươi thật sự không muốn đến nhìn sao...

- Ngươi đi tiễn sư phụ là được

Lý Trường Thọ cười nói:

- Sư phụ mặc dù không cho chúng ta đi, nhưng cũng sẽ không thật quở trách ngươi

ở bên trong Lục Đạo Luân Hồi Bàn, Lý Trường Thọ sau khi đứng dậy biểu tình liền khôi phục như lúc ban đầu, ánh mắt trong suốt, khuôn mặt bình tĩnh, mảy may không nhìn ra nửa phần dị dạng

Linh Nga khẽ cắn môi, muốn nói gì, cuối cùng lại chỉ là khẽ thở dài, quay người đi về phía trước hai bước, một vệt kim quang tiếp nàng ra khỏi Lục Đạo Luân Hồi Bàn

chợt nghe được nửa tiếng than nhẹ, bên người Lý Trường Thọ nhiều thêm hai đạo tiên quang

Bình Luận (0)
Comment