- Lục điều
- Phanh!
Hữu Cầm Huyền Nhã nhíu mày nhìn về phía tiên thiên chí bảo lộ vẻ mặt phách lối nào đó, tiếp tục nghiêm túc trầm tư
linh thạch nàng làm công cho Thiên Đình kiếm được, đã sắp thua một nửa
…
'Mặt trời rực lửa vừa ló dạng ~'
Ngâm nga một giai điệu dân gian khó quên trong ký ức, Lý Trường Thọ chắp tay dạo bước ở bên trong vườn linh thú, tâm tình hiển nhiên coi như không tệ
chỉ điểm Tử Thụ một lần, lại vô hình còn có chút cảm giác tiểu thành tựu
đại khái là bởi vì 'Trụ Vương' ở quê nhà Địa Cầu quá mức nổi danh, không thể tránh né sẽ có một loại tâm thái vi diệu, cảm thấy chính mình chứng kiến 'lịch sử' vân vân
Ý niệm tới đây, Lý Trường Thọ nhếch khóe miệng cười, tiếp tục ngâm nga giai điệu dân gian, thoải mái nhàn nhã
tính tình của Tử Thụ tựa hồ không tính tàn bạo, nhiều lắm là có chút dễ dàng máu lên não và dễ dàng lỗ mãng, hơn nữa còn có 'cảm giác sứ mệnh gia tộc' rất nồng đậm, muốn trung hưng Thương quốc
vì sao là cảm giác sứ mệnh gia tộc?
Ở bên trong lý giải của Nhân Hoàng phàm tục như Tử Thụ, Đế Ất, quốc gia hiện tại là tài sản riêng của gia tộc họ
bỏ đại hoàn cảnh sang một bên để nói về tư duy tiến bộ và lạc hậu là điều hoàn toàn vô nghĩa, nhưng ở trên người Tử Thụ, Lý Trường Thọ xác thực thấy được điều gì đó khác biệt so với những Thương Quân như Đế Ất, Đế Đinh
đây có lẽ, chính là nguyên nhân Văn Trọng ở bên người Tử Thụ, dần dần 'nhập tâm diễn quá sâu'
đương nhiên, lúc này còn quá sớm để đưa ra kết luận như vậy
Tử Thụ hiện nay, còn có một quãng đường rất dài muốn đi, cuối cùng sẽ trở thành 'nụ hoa' như thế nào, lại là ai cũng không nói chắc được
chớ nói chi là, còn có ''chất kích thích' Tô Đát Kỷ kia
chẳng lẽ thật sự là kịch bản cứng rắn Thiên Đạo "Nghìn năm hồ ly vạn năm tinh hoa" này, cái nồi này nhất định phải do mỹ nhân gánh chịu?
Như vậy cũng không tránh khỏi quá hèn hạ
đương nhiên lời này cũng chỉ là phỉ báng trong lòng, nói ra là không thể nào nói ra được
tiên thức lặng lẽ lan truyền như gợn sóng trên mặt nước...
Hả?
Hữu Cầm đây là thế nào?
Cảm xúc giống như có chút sa sút, khuôn mặt chán nản đi ra phòng bài bạc, thu váy ngồi ở ngưỡng cửa, tựa vào khung cửa trầm ngâm suy nghĩ...
Trên đỉnh đầu Lý Trường Thọ toát ra mấy cái dấu hỏi, hắn chưa từng thấy qua bộ dáng như thế này của Hữu Cầm Huyền Nhã
tiên thức đảo qua, nhìn thấy bộ dáng ngửa đầu cười to của tiên thiên chí bảo nào đó trong phòng, cùng với phía trước người huyễn tượng linh tính bày biện một chồng bảo nang cùng với hộp kiếm hỏa lân, Lý Trường Thọ lập tức vô lực phàn nàn một hồi
Hỗn Độn Chung này muốn linh thạch để làm gì? Ném đi nghe tiếng vang?
Đều làm hư tập tục phòng bài bạc của hắn!
Nghĩ nghĩ, Lý Trường Thọ thừa dịp chính mình còn chưa có quấy nhiễu không khí sung sướng bên trong phòng bài bạc, quay người chạy đi
qua vài ngày nữa, hắn lại tìm thời cơ phòng bài bạc vắng người, đồng thời bí mật đặt biển cảnh báo
【Thi đấu có tình, đánh bạc vô tình 】
Thiên Đình Hồng Hoang chống đánh bạc, bắt đầu từ hậu viện Thái Bạch Cung!
Lý Trường Thọ đánh giá trái phải một hồi, hài lòng gật đầu, quay người dạo bước về phía nhà tranh
hắn mỗi khi phóng ra một bước, tự nhiên sẽ đi về phía trước hơn hai thước
nhưng theo người ngoài, quá trình hắn mỗi lần đề chân, đặt chân, thân hình liền sẽ tự nhiên mà xuất hiện ở bên ngoài trăm trượng
không có lấp lóe, không có dừng lại, càn khôn không chút gợn sóng, phảng phất như đã tương dung cùng với tự nhiên, lại phảng phất như quy tắc đi đường chính là như vậy
hiển nhiên, đạo hạnh của Thọ trở nên càng thêm tinh thâm, lại vĩnh viễn hướng về một lĩnh vực nào đó...
Lý Trường Thọ cũng không biết chính mình phải chăng đi lầm đường, nhưng hắn đạt được bí pháp trảm tam thi Đạo Tổ ban tặng, cũng đã không có ý định đi trảm tam thi
như vậy không quá thận trọng
trở về nhà tranh, Lý Trường Thọ sau khi ngồi ngay ngắn ở bàn thấp của chính mình, lấy một tấm vải vóc trống không, viết xuống một hàng chữ nhỏ ở bên trên
« Hồ sơ danh thần Đại Thương »
hắn lăn lộn những năm này tại Triều Ca Thành tóm lại không phải toi công, bắt đầu từ giờ phút này, hắn liền sẽ quan sát những thần tử quanh người Thương Quân, chọn lựa ra thần tử có tài cán, tinh thông chính sự, quan tâm bách tính, có lòng thương hại
nếu hắn đã chủ trì Phong Thần đại kiếp, vậy hắn liền muốn có chút dáng vẻ của chủ kiếp giả
Thiên Đình sẽ không thu nạp những quyền quý chỉ vì đứng vững đội đắc thắng, tự thân không có bất kỳ thực học gì kia
chức vị chính thần, thà thiếu không ẩu
- Sư huynh ~
ngoài cửa truyền đến tiếng nhỏ giọng kêu gọi của Linh Nga, Lý Trường Thọ cười đáp ứng, dưới ngòi bút không ngừng, tiếp tục múa bút thành văn, viết khúc dạo đầu bài tựa