- Ngọc Đế bệ hạ e là cũng ở trong tình thế khó xử
Lý Trường Thọ ngửa đầu thở dài, lập tức liền ngâm một câu thơ:
- Đi đường khó, đi đường khó, Nhân Tộc từ Thượng Cổ quật khởi đến nay, quả nhiên là gian nan
- Thiên Đạo ngày hôm nay tùy ý đùa bỡn Nhân Hoàng, ngày mai liền sẽ tùy ý đùa bỡn Nhân Tộc! Nhân Tộc đại hưng dựa vào là cái gì? Dựa vào là một đường chiến đấu, dựa vào là sự đổ máu của tiên hiền Nhân Tộc! Thiên Đạo lúc ấy thế nhưng là đứng ở sau lưng Yêu Đình!
Hằng Nga nhỏ giọng nói:
- Hồng Hoang chính là như thế, Tinh Quân đừng có phẫn uất như thế, mệnh đồ Nhân Tộc cũng không phải ngày hôm nay liền như vậy, người tóm lại là khó vi phạm thiên ý
Lý Trường Thọ mắng:
- Thánh Nhân không hiền, làm sao có thể thành thánh! Thiên Đạo ích kỷ, làm sao có thể lập đức!
Khuôn mặt xinh đẹp của Hằng Nga trở nên tái nhợt
lời này cũng dám nói?
Lý Trường Thọ chậm rãi thở ra, có chút chột dạ liếc nhìn bầu trời, đợi một hồi không thấy có dị dạng gì, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm
quả nhiên, lần này Thiên Đạo hẳn là muốn ép mình ra tay trước, bại lộ át chủ bài
Hằng Nga hơi suy tư, vội nói:
- Thái Bạch Tinh Quân nếu chỉ phàn nàn, phàn nàn ở chỗ Hằng Nga là được, Thiên Đình nhiều người khó giữ bí mật, những lời này là vạn lần không thể truyền đi
- Sợ cái gì? Thiên Đạo ở ngay trước mặt ta, khống chế Nhân Hoàng, thôi động kiếp nạn
trong nụ cười của Lý Trường Thọ tràn đầy thê lương:
- Ngươi có lẽ cảm thấy, Thiên Đạo mượn tay người khác làm việc cũng là Thiên Đạo thôi động, nhưng chuyện này khác biệt, đây cũng không phải là khác biệt trên hình thức, mà là khác biệt trên nguyên tắc
Thiên Đạo chế định quy tắc, thủ hộ quy tắc, sử dụng quy tắc ảnh hưởng thiên địa, đây là sự hiểu biết ngầm giữa Thiên Đạo và chúng sinh. Ngày hôm nay nếu không đi tìm Thiên Đạo đòi lời giải thích, hai chữ cân đối, chẳng qua là lời nói vô căn cứ. Thái Âm Tinh Quân, ngươi còn nhớ được lúc ban đầu chúng ta gặp nhau, sự kiện ngươi nhờ vả ta kia?
Hằng Nga ngẩn ra, vô thức đứng dậy, hốc mắt chẳng biết tại sao lại trực tiếp đỏ hoe, tiến về phía trước hai bước, muốn nắm lấy cánh tay phải của Lý Trường Thọ, nhưng bàn tay nâng lên lại không khỏi dừng lại
nàng lúc này không trang điểm, nhưng bộ dáng như vậy, lại đẹp đến mức khiến lòng người rung động
Lý Trường Thọ cũng nổi lên một chút không đành lòng
- Y, y là ai...
Lý Trường Thọ truyền âm nói:
- Ta muốn nhờ Tinh Quân làm một chuyện, để đáp lại, ta sẽ để cho Tinh Quân biết được sự tình năm đó, đây là một vụ giao dịch, Tinh Quân nếu không đáp ứng, ta sẽ ngừng lại ở đây
- Đáp ứng, ta sẽ đáp ứng bất cứ chuyện gì
Hằng Nga run giọng nói, bên trong tiếng nói mang theo vài phần cầu xin, nâng tay lên đã là bắt lấy cánh tay Lý Trường Thọ, dường như quên mất còn có thần thông truyền âm
- Nói cho ta, y là ai, y là người nào của ta, đạo tâm ta không trọn vẹn đến cùng là cái gì...
- Đi theo ta
Lý Trường Thọ trầm giọng nói một câu, đưa tay điểm ra một đóa mây trắng:
- Không nên hỏi nhiều, cũng không cần làm gì, chỉ cần nhìn kỹ và cảm nhận, ta sẽ nói cho ngươi biết nên làm gì
- Ừm
Hằng Nga ứng tiếng, đứng trên rìa mây trắng trước
Lý Trường Thọ nhảy vào giữa đám mây trắng, cưỡi mây mà lên, cũng không che dấu thân hình, trực tiếp rơi về hướng Trung Thiên Môn
đạo đạo tiên thức dò xét đến, phần lớn tiên thần Thiên Đình có chút không rõ ràng cho lắm
Hằng Nga mất hồn mất vía, giờ phút này cũng quên tu chỉnh trang dung, che lấp thân hình, chỉ là lẳng lặng đứng ở bên người Lý Trường Thọ, dùng bàn tay mảnh dẻ ấn vào trái tim mình
đi được nửa đường...
- Tinh Quân! Hai vị Tinh Quân!
Mộc Công hô to một tiếng, cưỡi mây vội vàng bay tới
Lý Trường Thọ dừng lại đám mây, chắp tay một cái đối với Mộc Công, sắc mặt có chút bất thiện, lại vẫn miễn cưỡng cười một tiếng, nói:
- Mộc Công có chuyện gì vậy?
- Trường Canh
Mộc Công nhíu mày hỏi:
- Sao ngươi lại tới đây? Muốn làm chuyện gì?
Lý Trường Thọ thu liễm ý cười, lạnh nhạt nói:
- Hỏa Vân Động, tìm tiên hiền Nhân Tộc thương nghị một chuyện
- Thế nhưng là có liên quan đến bài thơ Nhân Hoàng đề tại Thánh Mẫu Miếu?
Mộc Công lộ vẻ mặt lo lắng, không đợi Lý Trường Thọ trả lời, nói thẳng:
- Trường Canh còn thỉnh nghĩ lại cho kỹ, việc này không thể coi thường, phía trên là Thiên Đạo đang bố cục mưu đồ...
- Mộc Công
Lý Trường Thọ thở dài:
- Phụ tá bệ hạ thật tốt
nói xong cưỡi mây vòng qua Mộc Công, trực tiếp rơi xuống hướng Trung Thiên Môn
Đông Mộc Công sửng sốt, đang định giơ tay gọi Lý Trường Thọ, nhưng lời đến khóe miệng, lại không biết nên nói như thế nào
việc này, giống như vượt ra khỏi phạm vi lý giải của lão