- Chúng ta tranh chấp với Nhân Tộc, cho dù có thể tạm thời đắc thắng, cuối cùng tổn thất lại là mệnh số của chúng ta
- Quan hệ gì đến tôn nghiêm Long tộc? Mệnh mạch Long tộc? Tam thái tử bị một đứa bé con đánh giết, còn không chiếm lý, chúng ta nhận sai làm sao lại trở thành sự tình từ bỏ tôn nghiêm rồi?
- Long tộc chúng ta khi nào đã tự đại đến trình độ như vậy? Lời dạy bảo của Tổ long, các ngươi đều quên rồi? Nếu các ngươi cứ hồ nháo như vậy, Long tộc tự hủy không còn lâu!
Một nửa Long tộc vừa rồi đứng thẳng bất động kia, từng người cũng có lựa chọn, từng người đi về hai bên trái phải
sau nửa canh giờ, tất cả trưởng lão đều làm ra lựa chọn của mình
ba phần tư ở phía bên phải, chủ chiến
một phần tư ở bên trái, chủ hòa
ở bên trên bảo tọa san hô, Long Vương Đông Hải ngồi ngay ngắn, khuôn mặt không buồn không vui, thấy phía dưới đã phân ra kết quả, liền chậm rãi gật đầu:
- Sự tình lần này, đánh một trận với Trần Đường Quan, từng người trở về chỗ cũ, lại định ra đánh như thế nào
lập tức, chúng trưởng lão Long tộc xáo trộn vị trí một lần nữa, tiến hành lựa chọn một lần nữa
mà lần này, người chủ trương 'Lấy tính mạng Lý Tĩnh cùng với Na Tra' chiếm bảy thành, người 'Cho Nhân Tộc một lần giáo huấn khắc sâu', chỉ có một thành, hai thành còn lại từ bỏ lựa chọn
đợi mọi việc định ra, Tứ Hải Long Vương cùng nhau đứng dậy, một tiếng khởi binh, một câu khởi hành, trong Thuỷ Tinh cung một mảnh ồn ào, một lượng lớn cao thủ Long Cung bay ra đại môn Thuỷ Tinh Cung
trong chốc lát, từng đầu thương long xuất hải, không ngừng chiếm cứ ở phía trên Đông Hải, thi triển thần thông, tạo vân khởi thế
bên trong thiên địa xuất hiện một phiến mây đen lớn, trên biển lớn xuất hiện thân ảnh liên miên không dứt
quân tôm, cua tướng, tiên giao binh!
Số lượng khó có thể tính toán, trải dài phương viên trăm dặm mặt biển
đằng đằng sát khí, tức giận trùng thiên, trống trận như sấm, vang vọng mấy vạn dặm thiên địa!
Long Vương Đông Hải vung bàn tay lớn, phía trên Đông Hải nhấc lên sóng cả!
- Đi Trần Đường Quan
mấy trăm đầu thương long đi theo sau bốn vị Long Vương, kéo theo những đám mây dày gần như vô biên, suất lĩnh binh tướng đếm không hết, mang theo tường nước cao mấy chục trượng, mãnh liệt đi về hướng bờ biển Đông Hải!
Nửa ngày sau
Trần Đường Quan giờ phút này, đã sớm vườn không nhà trống
tại một ngọn núi lớn cách thành không xa, mười mấy vạn phàm nhân hôm qua liền đã hoàn toàn rút lui đến nơi đây, giờ phút này bị tiếng sấm hấp dẫn, cùng nhau nhìn về phía Đông Hải
bọn họ chỉ là được cho biết, gần đây sẽ có sóng thần đột kích, từng người theo đồ nhẹ, khẩu phần lương thực, đến chỗ cao tránh né
mười mấy vạn phàm nhân rút lui đương nhiên không phải sự tình dễ dàng như vậy, Lý Trường Thọ âm thầm dùng Đạo Nhân Giấy hỗ trợ, lại có đại quân Trần Đường Quan làm hậu cần, duy trì ổn định, lúc này mới có thể kịp thời rút lui
khi Long tộc phát động 'cuộc trưng cầu dân ý giữa các trưởng lão', Trần Đường Quan liền đã bắt đầu làm chuẩn bị tương ứng
không chỉ là bản thành Trần Đường Quan, thành trấn, thôn xóm ở phụ cận Đông Hải, đều đã dọn đến chỗ địa thế tương đối cao tránh né tai hoạ
nhưng ở bên trên tường thành Trần Đường Quan
ngay ở bên trên tường thành Trần Đường Quan!
Lý Tĩnh cùng với mấy trăm vị Luyện Khí Sĩ sống ở Trần Đường Quan lẳng lặng đứng, nhìn chăm chú vào mặt biển Đông Hải
một đường trắng xuất hiện ở điểm giao nhau giữa nước và trời, Lý Tĩnh nheo hai mắt lại, thấp giọng nói:
- Các vị tạm lui, đừng tăng thương vong cho người vô tội
mấy trăm Luyện Khí Sĩ sau lưng kia đã cảm nhận được uy áp vô biên vô tận, từng người giữ im lặng, không muốn lùi lại dù chỉ một bước
Long tộc lại như thế nào, Yêu tộc lại như thế nào?
Người xâm phạm Trần Đường, đều là địch nhân của bọn họ!
- Các vị!
Lý Tĩnh hơi quay đầu, định tiếng nói:
- Ta có kế sách lui binh, nếu các vị ở chỗ này, ngược lại sẽ không tiện thi triển! Nhanh chóng thối lui, bảo vệ dân chúng, đừng để cho Lý mỗ khó xử, chúng ta tuyệt không thể đối chiến chính diện với Long Cung
chúng Luyện Khí Sĩ từng người gật đầu, lúc này mới lui về phía sau, nhanh chóng lui về sơn lâm các nơi
tại hậu viện Lý phủ, Tiểu Na Tra không hề biết chuyện gì đang xảy ra, chỉ là nhìn sư phụ tiện nghi đi tới đi lui trước mặt, trong khi một nam nhân ba mắt tự xưng sư huynh của chính mình đang lau trường thương quái dị
Na Tra nhỏ giọng thầm thì:
- Sư phụ, sao rồi?
- Không liên quan gì tới ngươi, cứ chờ ở đây là được
Ầm ầm!
Mặt đất đột nhiên bắt đầu rung động, phảng phất như vô số binh mã ập về phía Trần Đường Quan, tầng mây thật dầy liên miên vạn dặm, bao phủ Trần Đường Quan từ ban ngày thành buổi tối
lũ lụt phun lên lục địa, lại ngưng tụ không tan, thẳng đến Trần Đường Quan, phá hủy vô số thôn xóm và thành trấn trống rỗng trên đường đi