Sư Huynh Thực Quá Cẩn Trọng (Bản Dịch)

Chương 1747 - Chương 1747: Chiến Một Trận!

Chương 1747: Chiến một trận!

đúng lúc này, trong mây truyền đến tiếng nói thương lão lại to lớn mạnh mẽ:

- Lý, Tĩnh —— cùng với Na Tra đi theo chúng ta đến Long Cung nhận tội, nếu không ngày hôm nay lũ lụt nhấn chìm Trần Đường

trên cổng thành, Lý Tĩnh tay trái nắm chặt chuôi kiếm, nhẹ nhàng hít một hơi, tay phải bỗng nhiên rút ra trường kiếm

thanh phong ba thước nhẹ nhàng chiến minh, thân kiếm có sóng nước nhộn nhạo, phản chiếu khuôn mặt râu ria kiên nghị của Lý Tĩnh, mũi kiếm chĩa thẳng vào mây đen thiên khung!

- Thủ tướng Trần Đường Quan Lý Tĩnh ở đây! Người đụng đến con ta, Lý Tĩnh làm cha, cần chiến một trận! Người xâm lấn lãnh thổ Trần Đường Quan, Lý Tĩnh làm Tổng Binh, cần chiến một trận! Nếu có kẻ coi thường công lý, hãm hại bách tính chúng ta, cướp đi mạng sống của con ta, Lý Tĩnh ngày hôm nay, máu tươi ba thước! Liều mạng chiến đấu!

Ở phía trên mây đen, sắc mặt của Tứ Hải Long Vương vô cùng âm trầm

phía dưới mặt đất, Lý Trường Thọ đứng chắp tay, tính toán thời cơ tốt nhất chính mình hiện thân

ngày hôm nay, nên áp long

【 Lý Tĩnh ngày hôm nay, máu tươi ba thước, liều mạng chiến đấu. 】

Tại hậu viện Lý phủ, tiếng hô quát của Lý Tĩnh truyền đến từ đầu tường, Tiểu Na Tra tinh thần đại chấn, lập tức nhảy dựng lên từ trên ghế

- Sư phụ! Có người đang khi dễ cha ta!

- Đừng vội

Thái Ất Chân Nhân vẫn như cũ khí định thần nhàn:

- Ngọc Đỉnh sư thúc và Hoàng Long sư bá của ngươi, vào giờ phút này liền giấu ở chung quanh cha ngươi che chở, chúng ta chờ tin tức, liền có thể đi ra ngoài gây sự

- Tin tức?

Tiểu Na Tra nghiêng đầu:

- Tin tức gì?

Thái Ất cười nói:

- Đương nhiên là một vị cao nhân truyền tin cho chúng ta

trong khi nói, Thái Ất Chân Nhân điểm nhẹ ngón tay, trước mặt xuất hiện một mặt vân kính, trong đó hiển lộ ra tình hình bên ngoài Lý phủ

lũ lụt dâng trào, bên trong thiên địa tràn ngập khởi tầng tầng mây khói, nước từ Đông Hải ập tới, định rót vào bên trong Trần Đường Quan, rất nhanh liền xông ra lỗ hổng trên tường thành đê đập

phòng ốc trong thành không ngừng đổ sập, xung quanh Lý phủ xuất hiện đạo đạo tiên quang, đại trận che lại một phần ba khu vực nội thành, ngăn cản khôn cùng nước biển ở bên ngoài

Dương Tiễn đứng dậy, cau mày nói:

- Nếu phàm nhân còn ở trong thành... Long tộc bọn họ lấy mạng đền mạng sao?

Thái Ất Chân Nhân lắc đầu không nói, Tiểu Na Tra lại nắm chặt quyền

- Sư phụ, lũ lụt lớn! Đó là quán trà ta thích nhất, còn có cửa hàng bánh bao, còn có sạp trái cây của Thái đại mụ! Đây là ai làm!

- Ngươi không phải đánh chết một đầu tiểu long sao?

Thái Ất Chân Nhân lạnh nhạt nói:

- Là người nhà đối phương làm, yên tâm, mọi người đã sớm dời đi rồi, Long tộc giàu có như vậy, sau trận chiến, chúng ta chỉ cần để bọn họ bồi thường gấp trăm lần là được

Na Tra không khỏi ngẩn ra, siết chặt nắm tay nhỏ bé của mình

tiểu long kia, hình như tự xưng điện hạ gì đó, điện hạ nghe có vẻ rất lợi hại

ô ——

trong tầng mây truyền đến tiếng kèn trầm thấp

khôn cùng nước biển đập vào bên trên vách tường đại trận ở trong thành, làm cho vách tường không ngừng lấp lóe

mây mù phía trên Trần Đường Quan tách ra, bốn vị lão giả đầu rồng cưỡi mây chậm rãi rơi xuống, chính là Tứ Hải Long Vương!

Lý Tĩnh hơi híp hai mắt, cất cao giọng nói:

- Long tộc dẫn nước nhấn chìm Trần Đường Quan, việc này Lý mỗ nhất định phải đi Thiên Đình cáo trạng!

- Lý Tĩnh!

Lão Long Vương kia chậm rãi dậm chân về phía trước, lãnh đạm nói:

- Ngươi có dám thừa nhận, là con trai thứ ba của ngươi giết Ngao Bính con ta?

- Long tộc chỉ hỏi kết quả, không hỏi nguyên do?

Lý Tĩnh hít một hơi thật sâu:

- Không sai, con ta giết con ngươi, ta và ngươi làm phụ thân, liền chiến một trận! Vì sao lại giận cá chém thớt bách tính Trần Đường Quan chúng ta!

Tứ Hải Long Vương im lặng, mà trong mây bên cạnh duỗi ra từng cái đầu rồng, lãnh đạm nói đối với Lý Tĩnh:

- Ai bảo ngươi là Tổng Binh Trần Đường Quan!

- Lý Tĩnh, ngươi mấy lần nhục mạ Long tộc chúng ta, đây chính là cái giá phải trả!

- Cái giá phải trả? Ha ha, ha ha ha ha!

Lý Tĩnh giận quá thành cười, thân hình dậm chân về phía trước, dưới chân giống như có thang mây, đi tới giữa trời và đất

dưới chân là lũ lụt cuồn cuộn, tướng tôm tướng cua bắt đầu nổi lên, đỉnh đầu là mây đen khôn cùng, cùng với từng đầu thương long không ngừng cuồn cuộn bên trong mây đen

sinh linh Nhân tộc này, vẫn luôn ưa thích làm những việc vượt quá khả năng của mình

nhưng đôi khi, người không thể rút lui hay cúi đầu xuống

lui chính là hối tiếc không kịp, cúi đầu chính là sống không bằng chết!

lưỡi kiếm xanh trong tay Lý Tĩnh chiến minh, mái tóc dài tung bay, trường bào rung động, trong hai mắt tràn đầy vẻ giận dữ, trong lòng dấy lên ngọn lửa không cam

- Chiến một trận!

- Vậy liền thành toàn ngươi!

Bình Luận (0)
Comment