Lý Trường Thọ bắt đúng cơ hội, thân hình lấp lóe mấy trăm lần tại không trung, tay phải bắt kiếm chỉ điểm vào sau gáy Chuẩn Đề, đánh cho Chuẩn Đề lảo đảo hai bước về phía trước, cúi đầu phun ra một ngụm máu Thánh Nhân!
Chúng tiên phải sợ hãi!
Chuẩn Đề càng là giận dữ!
Triệu Công Minh định thừa thế truy kích, hai mắt Chuẩn Đề nhiễm lên màu vàng, một quyền đập lên bên trên quyền phong của Triệu Công Minh
liền nghe được ken két vài tiếng, cánh tay trái Triệu Công Minh lại đứt thành từng khúc!
Đây còn chưa xong, bên trong trời cao đột nhiên có hai đạo ánh sáng xẹt qua, đập về phía Triệu Công Minh
trong mắt Lý Trường Thọ lóe lên thần quang, tay trái nhắm ngay Triệu Công Minh, hướng về phía dưới dùng sức kéo một cái
càn khôn quanh người Triệu Công Minh ngưng kết thành một ô vuông, thay thế với 'ô vuông' gần mặt đất!
Thay đổi càn khôn!
Thân ảnh Lý Trường Thọ lấp lóe, nâng Thái Cực Đồ, đầu đội Huyền Hoàng Tháp, vững vàng ngăn lại thế công kế kiếp của Chuẩn Đề
Hai đạo quang mang rơi xuống từ trên trời, lại là hai chùm sáng, bị Thái Cực Đồ miễn cưỡng ngăn lại, nhưng Lý Trường Thọ cũng trực tiếp bị ép trở về gần mặt đất
bên trên mặt đất, Thiên Đạo ngưng tụ thành một tầng lại một tầng mạch lạc đại địa, mặt đất trong vòng phương viên trăm trượng đã là nát đến không thể lại nát
Lý Trường Thọ hít sâu một hơi, vẻ mặt cực kỳ ngưng trọng
cánh tay trái Triệu Công Minh trống rỗng, phun ra một ngụm máu tươi, giờ phút này đã là bị trọng thương, miễn cưỡng đứng lên, ngăn ở phía trước người Kim Linh Thánh Mẫu, lại bị Kim Linh Thánh Mẫu đưa tay trợ giúp
trong không trung, mây mù tạo ra, ngưng tụ thành pháp thân Thánh Nhân cao trăm trượng
Tây Phương Giáo, Tiếp Dẫn!
- Sư đệ, không khỏi quá khó nhìn
Tiếp Dẫn lạnh nhạt nói một câu, Chuẩn Đề Đạo Nhân mặt không thay đổi gật gật đầu, tán đi kim thân, khôi phục trường bào, xếp bằng ở đám mây, quanh người sinh ra khôn cùng mây mù, ngưng tụ thành pháp thân cao trăm trượng, cùng với Tiếp Dẫn một trái một phải, ngồi trên thiên khung
Tiếp Dẫn cất cao giọng nói:
- Ngày hôm nay chỉ thanh toán nhân quả Triệu Công Minh cùng với Kim Linh Thánh Mẫu kết với đệ tử Tây Phương Giáo chúng ta, không thương tổn tiên thần Thiên Đình
Lý Trường Thọ chau mày
đối phương đang ngăn trở lão sư của chính mình hiện thân?
- Trường Canh sư đệ
Kim Linh Thánh Mẫu thấp giọng nói:
- Ngươi đi đi, vợ chồng chúng ta cản bọn họ, sư tôn hẳn là đã bị Nhị sư bá ngăn cản
Triệu Công Minh cười khổ, nhìn Kim Linh, run giọng nói:
- Sao ngươi lại xúc động như vậy?
- Ta không phục
- Không có việc gì, không có việc gì
Triệu Công Minh nắm chặt bàn tay Kim Linh:
- Chỉ là có lỗi với con chúng ta, ta sẽ ở bên ngươi, dù thế nào đi nữa ta cũng sẽ ở bên ngươi, cuối cùng vẫn là lão Triệu ta vô dụng
Kim Linh Thánh Mẫu vành mắt đỏ lên, suýt nữa không kiềm chế được
càn khôn bị đạo vận Thánh Nhân khóa kín, bọn họ nếu vọng động liền sẽ lâm vào cục diện càng bị động, muốn bỏ chạy ở trước mặt Thánh Nhân, độ khó so với nghênh đón một kích chính diện của Thánh Nhân còn lớn hơn trăm lần
Lý Trường Thọ chắp tay than nhẹ, đạo vận Thái Cực Đồ trên đỉnh đầu một lần nữa trở nên nồng nặc
pháp thân Tiếp Dẫn đánh ra một đạo lưu quang, Thái Cực Đồ trong nháy mắt bị đè xuống, nhưng Lý Trường Thọ đưa tay đối cứng, thân hình miễn cưỡng bất động
bàn tay trái pháp thân Tiếp Dẫn ép xuống, Thái Cực Đồ bị đè xuống một lần nữa, Lý Trường Thọ hai tay đỡ trời, toàn thân phát ra tiếng vang lốp bốp, thân hình trầm xuống
- Hừ, không thành thánh cuối cùng chỉ là sâu kiến
Chuẩn Đề cười lạnh, pháp thân đánh ra một chưởng, áp về hướng Thái Cực Đồ trên đỉnh đầu Lý Trường Thọ
lực lượng hai thánh...
Thân hình Lý Trường Thọ cơ hồ bị đánh rớt trong nháy mắt, cúi đầu phun ra một ngụm máu tươi, thân hình lảo đảo muốn ngã
Bát Cửu Huyền Công!
Đại đạo cân đối!
Kim Linh Thánh Mẫu lên tiếng hô:
- Trường Canh đi mau, ngươi không ngăn được bọn họ!
Lý Trường Thọ vẫn bất động, hít một hơi thật sâu, Huyền Hoàng Tháp xuất hiện ở dưới chân chính mình
khôn cùng linh khí tụ về phía hắn, nhưng Thái Cực Đồ lại không có cách nào hướng lên nửa tấc
chưởng ảnh Thánh Nhân lại rơi xuống!
Tiếp Dẫn Chuẩn Đề đồng loạt ra tay!
Toàn thân Lý Trường Thọ toát ra ánh vàng, ánh máu, ánh tím, thân hình có một cái chớp mắt bị đánh còng xuống, nhưng sau khi khiêng xong, hắn lại chống lên Thái Cực Đồ
Dương Tiễn nằm trong vũng máu, lúc này trợn mắt nhìn đạo thân ảnh kia, trong mắt bốc lên hỏa diễm thiêu đốt, nhưng thân thể gần như phá toái lại hoàn toàn không có cách nào động đậy
Ngọc Đỉnh Chân Nhân gắt gao nắm quyền, nhưng Văn Thù Đạo Nhân ở một bên thấp giọng nói rằng Thánh Nhân sẽ không giết Lý Trường Canh
Triệu Công Minh mang theo tiếng khóc nức nở hô hoán:
- Trường Canh ngươi đi đi, lão ca liên lụy ngươi, lão ca cam nguyện nhập kiếp! Ngươi mau đi đi!