- Tiếp Dẫn! Chuẩn Đề! Các ngươi tới giết ta! Tới giết ta đi!
- Triệu Công Minh ta không trả nổi phần ân này của ngươi! Ngươi không bằng để ta chết đi! Lý Trường Canh! Lý Trường Thọ!
Hai tay Lý Trường Thọ đang nhẹ nhàng rung động
Tiếp Dẫn Đạo Nhân đột nhiên mở miệng:
- Kim Linh ngày hôm nay không hẳn phải chết, Triệu Công Minh trả một mạng là đủ
trong mắt Triệu Công Minh dấy lên sáng ngời, muốn đẩy Kim Linh Thánh Mẫu ra, lại bị Kim Linh Thánh Mẫu gắt gao ôm lấy cánh tay phải
Kim Quang Thánh Mẫu vẫn luôn bị đạo vận Thánh Nhân áp chế, đột nhiên cầm kiếm trong tay
vì cái gì, Thánh Nhân liền có thể tùy ý định ra mệnh đồ của người khác
vì cái gì, Nhị sư bá muốn giúp Tây Phương Giáo không giúp chúng ta
vì cái gì, Đạo Môn chúng ta liền phải chém giết lẫn nhau...
- Hết thảy nguyên nhân bắt nguồn từ ta, còn thỉnh Thánh Nhân lão gia bỏ qua sư huynh sư tỷ của ta!
Kim Quang Thánh Mẫu nhìn về phía Dương Tiễn, đột nhiên che miệng khóc, trong mắt tràn đầy đau khổ
nếu như ta chết sớm một chút liền tốt
lỗi của ta...
lỗi của ta...
- Lỗi của ta
Lý Trường Thọ bỗng nhiên quay người, muốn đưa tay cứu, nhưng giờ phút này lại không có nửa phần dư lực, thân hình tức thì bị Thái Cực Đồ áp quỳ xuống một chân giữa không trung
hắn chỉ thấy...
Kim Quang Thánh Mẫu trái tay cầm kiếm, lưỡi kiếm xẹt qua cổ, thân hình nhỏ nhắn nguyên bản ngồi quỳ chân té ngửa về phía sau, nguyên thần tự phá, cái cổ chảy xuôi máu tươi, thân hình chậm rãi ngã xuống trên đống cát
- A, a!
Dương Tiễn run rẩy hét, chỉ có thể vô lực dùng hai tay đập đất
y vốn không quen biết, lại vô cùng phẫn nộ, ngọn lửa trong hai mắt đốt vũng máu quanh người
lỗi của nàng?
Ánh mắt của Lý Trường Thọ có chút ngưng trệ
áp lực vô cùng mênh mông phía trên kia đánh tới một lần nữa, thân hình hắn không ngừng rung động, lại đột nhiên đứng dậy
ngẩng đầu, nhìn về phía Thánh Nhân, nhìn về phía cửu thiên
Tiếp Dẫn cùng với Chuẩn Đề vô thức dừng tay, bị ánh mắt của Lý Trường Thọ giờ phút này làm cho có chút nhíu mày
bên trong cảm giác Thánh Nhân, lại có chút kiêng kị
- Nàng dựa vào cái gì nói là lỗi của nàng? Trả lời ta! Nàng dựa vào cái gì! Nói là lỗi của nàng!
Lý Trường Thọ chất vấn, tiếng nói run rẩy chất vấn
bên trong thiên địa hoàn toàn yên tĩnh
Chuẩn Đề đột nhiên có thoái ý, nhưng thoái ý này lại khiến cho lão có chút tức giận, lạnh lùng nhìn chăm chú vào Lý Trường Thọ
Lý Trường Thọ đột nhiên tự giễu cười một tiếng, trong mắt xẹt qua mấy phần bi thương
hắn muốn liều lĩnh, muốn bại lộ át chủ bài, muốn lấy ra át chủ bài dùng để đối phó Thiên Đạo, đặt nó ở đây, đánh chết hai vị Thánh Nhân trước mặt này
nhưng hắn còn giữ lý trí, thậm chí vào giờ phút này đã bắt đầu vô thức tính toán, chính mình ngày hôm nay nên làm thế nào mới có thể giúp Triệu Công Minh toàn thân trở ra
Bốp!
Lý Trường Thọ đột nhiên tự tát mình một cái
không minh đạo tâm tản mất, Lý Trường Thọ cười khổ, tay trái mở ra, nhắm ngay Triệu Công Minh
cân đối cảm xúc
trong một cái chớp mắt, Lý Trường Thọ trợn tròn hai mắt, cắn chặt răng, từng sợi tóc dựng lên, nắm đấm cơ hồ túa ra máu tươi
tuyệt vọng, phẫn nộ, hối hận, đau khổ!
Triệu Công Minh phân cho hắn một nửa những gì phải thừa nhận, làm cho hắn muốn liều lĩnh, muốn liều mạng một lần
nhưng!
'Thánh Nhân không thể chết. '
'Đúng vậy, Thánh Nhân không thể chết, Lục Thánh đang cân bằng lực lượng Thiên Đạo, chết một vị Thánh Nhân Thiên Đạo liền có thể triệt để áp chế sinh linh, một vị Thánh Nhân bị Thiên Đạo thôn phệ, Thiên Đạo liền sẽ triệt để mất đi chế ước. '
'Cho nên thánh mạnh nhất cũng sẽ không xoá bỏ thánh yếu nhất, cho dù thánh yếu nhất không ngừng chọc giận thánh mạnh nhất. '
'Cho nên Thánh Nhân có thể muốn làm gì thì làm. '
'Cho nên Thánh Nhân có thể coi sinh linh là sâu kiến. '
'Cho nên Thánh Nhân có thể không có điểm mấu chốt, có thể không có nguyên tắc, không có bất kỳ điều kiện gì, liền quyết định sinh tử của sinh linh còn lại. '
'Đây không phải giống nhau sao? '
'Thiên Đạo là vì giữ gìn thiên địa an ổn, cho nên Thiên Đạo có thể giam cầm sinh linh, cho nên Thiên Đạo có thể trấn ép Nhân Tộc Thánh Mẫu, Thiên Đạo có thể tính kế hết thảy, thao túng hết thảy. '
'Đối với sinh linh mà nói, không có công bằng, không có chính nghĩa, không có tự do, không có hi vọng. '
'Thánh Nhân thật sự không thể chết sao? '
'Lục Thánh không phải đã sớm không có cách nào chế ước Thiên Đạo sao? '
'Phong Thần đại kiếp kết thúc, Thiên Đình triệt để đại hưng, Thiên Đạo cũng sẽ nhờ vào đó hoàn toàn áp chế Lục Thánh, không phải sao? '
'Hoặc sớm hoặc muộn không phải sao! '
'Nếu là như vậy, nếu là như vậy! '
'Thánh Nhân vì sao không thể chết! '
'Sư phụ của ta chính là một vị Trọc Tiên, ông ấy cái gì cũng chưa từng làm, chỉ bởi vì tên là Tề Nguyên, liền nhất định phải bị kim ô một ngụm phun chết! Trở thành Khương Tử Nha Tề quốc! '