Sau đó đột phá đại cảnh giới trước mắt, liền mắc kẹt ở bình cảnh 300 năm đi, như thế cũng càng dễ giải thích chính mình dạo chơi bốn phía ba ngàn thế giới
đại đạo sở hiện, huyễn linh chi đinh
mặc dù có thể lựa chọn tại lúc quyết chiến cùng với Đạo Tổ, nhất cổ tác khí rải xuống ba ngàn Huyễn Linh Đinh, nhưng như vậy du sao cũng không ổn thoả bằng việc chuẩn bị trước
bàn tàn cuộc này, sắp 'tướng quân'
thế là, mấy chục năm sau
...
Ở rìa thiên địa, ở một chỗ đại thiên thế giới rộng lớn và hoang vu, nhiều linh thú yêu thú
- Sư phụ, đó thật sự là Hư Bồ Đề?
- Tên gia hỏa này gặp bình cảnh? Đạo cảnh không tệ nha, so với vi sư mười Nguyên Hội trước, cũng chỉ kém hai ba bước
bên trong hư không thổ động, hai cặp mắt nhìn chăm chú vào thân ảnh ngồi xếp bằng trong rừng xa xa, dẫn âm nói thầm
nhìn thổ động này, lúc này đã như là động phủ bình thường, bày biện các loại đồ dùng trong nhà, bồ đoàn, từng kiện linh bảo tản ra ánh sáng mờ mịt, khiến nơi này trông giống như khố phòng
thổ động treo ở giữa thiên địa nơi đây, lại phân ly ở bên ngoài thiên địa, mà có thể làm được điểm này, tại Hồng Hoang chỉ có một vị đạo giả
Đại sư huynh Tiệt Giáo, người đào móc thổ động, chuột tầm bảo đi lại hư không—— Đa Bảo Đạo Nhân
từ trận chiến bên ngoài Triều Ca Thành lần trước, Đa Bảo ở dưới cơn nóng giận hô lên khẩu hiệu phản thiên, sau đó đưa tới thiên phạt, một cái Tiệt Giáo to như vậy chết thì đã chết, độ đã bị độ, chạy tứ tán thì đã chạy tứ tán
nếu như nói không hối hận, đó là không có khả năng
dù sao lúc ấy nếu như chính mình không hô câu kia, Thiên Đạo cũng không có lý do trực tiếp hạ xuống thiên phạt
nhưng ở bên trong đan dược Hồng Hoang, chính là không có thuốc hối hận
nếu như có thể làm lại một lần nữa, nhìn thấy sư tôn bị Đạo Tổ ám toán thành thảm trạng như vậy, đại đệ tử, Đại sư huynh hắn, làm thế nào cũng phải đứng ra, nói một chút đạo lý cùng với Đạo Tổ
đánh cũng đánh không lại, chính mình cũng không phải là tên gia hỏa Trường Canh kia
cũng may, đệ tử thân truyền của sư tôn, một nửa đều đi cùng với Trường Canh, non nửa đi Thiên Đình, tổn thất mặc dù thảm trọng, nhưng cũng không phải thảm đến mức hoàn toàn không có
ài, Thiên Đạo từ lúc ban đầu liền muốn cạo chết Tiệt Giáo bọn họ
- Sư phụ
Hỏa Linh Thánh Mẫu thấp giọng nói một câu, làm thủ thế cắt cổ
Đa Bảo cẩn thận nghĩ nghĩ, khẽ lắc đầu:
- Không cần thiết, tên gia hỏa này chỉ là đệ tử Tây Phương Giáo, giết hắn làm gì? Vi sư thật vất vả mới kiến tạo một chỗ ở bí mật nhất ở nơi đây, né tránh Thiên Đạo dò xét, nếu như trực tiếp bại lộ, có chút không đáng
- Sư phụ, đừng suy nghĩ nữa!
Hỏa Linh Thánh Mẫu truyền âm nói:
- Tây Phương Giáo sắp đại hưng, đạo cảnh của Hư Bồ Đề này tăng lên nhiều như vậy so với trước đó, khẳng định là Thiên Đạo trực tiếp cho hắn chỗ tốt, để đạo cảnh hắn tăng lên
điều này nói rõ cái gì?
Đa Bảo Đạo Nhân vỗ vỗ bụng tròn vo của chính mình, hai mắt tỏa sáng:
- Hắn là quân cờ Thiên Đạo kế tiếp?
- Tám thành không sai! Bằng không từ đâu ra đạo cảnh như vậy?
Hỏa Linh Thánh Mẫu cắn chặt hai hàm răng trắng ngà, mắng:
- Đạo Tổ khống chế Thiên Đạo, diệt Tiệt Giáo chúng ta, còn sửa chữa ký ức chúng sinh, thật sự quá phận! Nếu không phải sư phụ ngài giúp đệ tử ngăn lại gợn sóng màu lam kia, đệ tử lúc này nói không chừng còn cảm thấy, là bản thân Tiệt Giáo chúng ta tồn tại sai lầm tội ác tày trời gì đó, mới khiến cho Thiên Đạo nhằm vào như thế
- Hừ, chúng ta đã là người bị Thiên Đạo trục xuất, lúc nên xuất thủ liền xuất thủ, khiến cho Đạo Tổ thêm ngột ngạt, cũng coi là xuất một ngụm ác khí cho những giáo chúng táng thân thiên phạt, bị cầm tù trong Linh Sơn kia!
- Chuyện này...
Đa Bảo Đạo Nhân rõ ràng có chút do dự, rất nhanh liền chậm rãi gật đầu:
- Giết một Hư Bồ Đề, cũng không tính là đại sự gì
- Sư phụ ngài đồng ý rồi?
- Đồng ý! Xả giận, giết liền chạy!
Đa Bảo cắn răng mắng, vung tay lên, bảo vật ở các nơi trong thổ động bay vào ống tay áo y
sau đó, đôi sư đồ này nói nhỏ một hồi, xác định đấu pháp đánh lén Hư Bồ Đề
nói chung chính là khoan một động từ càn khôn, nhắm ngay vào nhược điểm đạo khu của Hư Bồ Đề, phát động đòn đánh lén từ dưới lên, cố gắng gây thương tích nặng nề cho Hư Bồ Đề!
Lập tức, đôi sư đồ này bắt đầu bận rộn một hồi, Đa Bảo Đạo Nhân cười hắc hắc, đào hư không thổ động hướng về phía nơi ở của 'Hư Bồ Đề'
- Ừm?
Tế văn xuất hiện trong càn khôn...
Lý Trường Thọ bén nhạy bắt được càn khôn biến hóa, lần theo nơi phát ra tế văn thả ra một tia tiên thức, khóe miệng không nhịn được có chút run rẩy