Sư Huynh Thực Quá Cẩn Trọng (Bản Dịch)

Chương 1986 - Chương 1986: Nông Cạn

Chương 1986: nông cạn

bước kế tiếp, đến nơi nào?

Trường Canh kỳ thật nói không sai

Thiên Đạo bởi vì y hợp đạo mà đã đản sinh ra ý thức cùng loại với sinh linh, đây cũng không phải là chuyện tốt, bởi vì Thiên Đạo sẽ nghĩ đến làm thế nào hộ vệ thiên địa, áp chế lực lượng sinh linh

Hồng Quân Đạo Tổ điểm ngón tay lên bên trên Ngọc Điệp mấy lần, trên đó xuất hiện nhiều hình ảnh khác nhau

trong một tòa phủ đệ nước gợn lăn tăn, Thông Thiên Giáo Chủ bị dây sắt vờn quanh nhàm chán ngáp một cái, dường như không để ý nhiều đến tình hình hiện tại

xông ra chính là một cái phóng khoáng ngông ngênh

trong Tử Tiêu Cung, phong ấn của Thái Thanh vô cùng củng cố, nếu như không có Thiên Đạo Thánh Nhân toàn lực ra tay, tự nhiên khó mà cởi bỏ phong ấn

kỳ thật Hồng Quân Đạo Tổ làm sao có thể không rõ ràng

vốn dĩ, chỗ dựa lớn nhất trong tay Lý Trường Thọ, một là nguyên thần Bàn Cổ - Tam Thanh, hai là Thái Cực Đồ, Hỗn Độn Chung, Bàn Cổ Phiên, tam bảo hợp nhất hóa thành Khai Thiên Thần Phủ, lấy phá hư thiên địa làm đại giá, Đạo Tổ y cùng với Thiên Đạo

mà chỗ dựa lớn nhất của chính mình, chính là bọn họ không xuống tay được đối với thiên địa

cuối cùng cũng không phải gia hỏa ở trong cơ thể Phục Hi thượng cổ

huống chi, y đường đường là Đạo Tổ, còn có thể thiếu át chủ bài hay sao?

Ví dụ như Càn Khôn Đỉnh có thể điều động lực lượng bản nguyên thiên địa, cùng với tứ thần thú lúc Thượng Cổ liền bị y luyện hóa, làm thành Thiên Địa Vô Cực Tứ Tượng Đại Trận thủ hộ Hồng Hoang... vân vân

át chủ bài y cũng có, nếu vào lúc Phong Thần đại kiếp kết thúc, Lý Trường Thọ lựa chọn không phải rời đi, mà là đối đầu trực diện

hai bên thắng bại khó liệu, nhưng sinh linh tất nhiên tử thương thảm trọng

mà Lý Trường Thọ chọn rời đi, theo Hồng Quân Đạo Tổ, nếu Lý Trường Thọ không có chuẩn bị át chủ bài cường hoành 'Nghịch thiên' gì, theo năm tháng trường hà chảy xuôi, phần thắng của Lý Trường Thọ sẽ càng ngày càng thấp

dù sao, Đạo Tổ y, cũng sẽ không ngồi chờ chết

bước kế tiếp đến nơi nào?

Cũng nên làm chuẩn bị cuối cùng, thôn phệ hết Thiên Đạo này

siêu thoát?

Đó thật ra là lời nói vô căn cứ, nếu như tâm đủ xa, Hỗn Độn Hải cũng chẳng qua là lồng giam

cho nên từ rất lâu trước đó, Đạo Tổ y, đã đi lên một con đường khác

lấy Hồng Hoang thiên địa thành đạo thân, hóa thành chung cực sinh linh chưa từng tồn tại, đi tiếp xúc với những ý thức thể định ra quy tắc chân linh đó, đây mới là siêu thoát chi đạo của y

Hồng Quân Đạo Tổ nhìn Ngọc Điệp trước mặt, khóe miệng trong lúc lơ đãng toát ra một chút mỉm cười

nụ cười kia, cùng với biểu tình ban đầu cố ý dọa Lý Trường Thọ ở Tử Tiêu Cung, giống như đúc

- Các ngươi, vẫn là quá mức nông cạn

...

- Ừm...

Sao cứ có cảm giác như có ai đang chửi mình sau lưng?

Tại Tà Nguyệt Tam Tinh Động, Lý Trường Thọ mở mắt ra, nhịn dục vọng muốn ngáp, sửa sang cảm ngộ yếu ớt chính mình tu hành đoạt được lúc này, thoáng có chút cảm khái

sửa chữa giải không đại đạo thật sự không dễ dàng

tiên thức rơi vào trên người hầu tử, phát hiện ra hầu tử kia đang nhảy tới nhảy lui, tiêu dao lại sung sướng

mấy vị nữ đệ tử hô hào 'Ngộ Không tới nha', 'Ngộ Không tiếp tục', không ngừng đùa với y

hầu tử tràn đầy vui vẻ nhảy trái nhảy phải, chặn quả cầu hoa các nàng ném đi, khiến nhiều nam đệ tử ở một bên không khỏi chua xót

không có cách nào, Ngộ Không thật sự là rất được nữ đệ tử hoan nghênh

về phần tại sao như thế, Lý Trường Thọ cũng từng cẩn thận phân tích

thứ nhất, thạch hầu này chính là một tảng đá, không hiểu gì đối với chuyện nam nữ, đạo tâm cũng không có nửa điểm khe hở

tâm của y chỉ vì đạo, đạo của y chỉ vì tâm

thứ hai, chính là thạch hầu đủ cơ linh, sẽ nói một số lời khen ngợi, tâng bốc cũng là liên tiếp không ngừng, vào thời điểm nhập môn liền tâng bốc một phen, khiến chúng sư tỷ coi y là thân huynh đệ

thứ ba, cũng là bản thân Ngộ Không không có làm cho các nam đệ tử cảm giác được 'áp lực'

y càng giống như là linh vật trong đạo quán này, mặc dù thực lực lúc này đã vượt qua các đệ tử

thứ tư chính là Ngộ Không thiện chiến, lúc đấu pháp thường thường có thể lấy hạ khắc thượng, lại là cận thân vật lộn

trong nhiều cuộc thí luyện ở vùng núi rừng gần đó, Tôn Ngộ Không xông lên trước nhất, tiện tay liền giết một ít yêu thú thực lực mạnh mẽ, toát ra khí thế anh hùng khó tả

mỹ hầu vương như vậy, nhân duyên làm sao kém được?

Lý Trường Thọ cười khẽ, đứng dậy đi đến gần cửa phòng, ngồi ở trên ghế bành, thưởng thức tình hình các đệ tử chơi đùa

sinh hoạt như vậy, kỳ thật cũng rất tốt

nhưng sự bình yên trước mắt chỉ là vẻ bề ngoài, nếu một ngày chưa trừ diệt Đạo Tổ, không đánh tan Thiên Đạo ý chí, toàn bộ Hồng Hoang sẽ giống như một chiếc thuyền buồm nhỏ trôi dạt trên biển cả vô biên

Bình Luận (0)
Comment